Phong Lưu Thánh Vương – Chương 223 Linh Thiên Cảnh! – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 3 năm trước

Phong Lưu Thánh Vương - Chương 223 Linh Thiên Cảnh!

Lý Hàn sau khi về đến phòng mình thì hắn lại nghĩ đến tình cảnh lúc nãy trong phòng sư nương, quả thật là hương diễm vô cùng nhưng điều làm hắn chú ý chính là Mật Địa mà sư nương và Hồng Vân nàng trao đổi với nhau. Không biết chỗ đó là chỗ nào nhưng hắn dám chắn đó chính là bí mật có thể giúp Hồng Vân nàng tuy mới 20 tuổi nhưng đã có được thực lực Linh Thiên Cảnh ngũ trọng thiên.

Mặc dù hắn vô cùng thắc mắc nhưng hắn biết nơi đó là nơi tuyệt mật của Thập Linh Tông nên đối với một người mới vào tông như hắn chắc chắn sẽ không được đi vào chỗ đó nên chi bằng tập trung vào việc tu luyện còn tốt hơn. Nghĩ thông suốt, Lý Hàn liền vứt hết mọi thứ trong đầu và bắt đầu tu luyện để sớm ngày bước vào Linh Thiên Cảnh.

Những ngày kế tiếp, Lý Hàn liến bế quan trong Âm Dương tháp, không bước chân ra ngoài. Vài ngày bên ngoài tương đương vài tháng trong Âm Dương tháp nên vài ngày sau, thực lực của hai linh hải đều đã đạt tới Linh Hải Cảnh viên mãn đỉnh phong, đã đủ điều kiện để bước vào Linh Thiên Cảnh nhưng Lý Hàn không lập tức làm điều đó mà tiếp tục đè ép linh lực, đánh xuống căn cơ vững chắc nhất.

Sau một tháng đè ép, linh lực trong cơ thể hắn đã cuồng bạo đến mức độ không tiến cấp là không được, nếu không hắn sẽ chết vì đống năng lượng cuồng bạo này. Nếu như đã không thể tiếp tục ép linh lực nữa thì tiến cấp thôi đến Linh Thiên Cảnh thôi.

Trong thạch động linh khí sung túc của Thập Linh Phong, Lý Hàn ngồi ngay ngắn như tượng đá, quanh thân tỏa ra hào quang thuộc tính cường đại, xung quanh là nhiều chồng linh thạch.

Linh Hải Cảnh muốn muốn đột phá Linh Thiên Cảnh là sức chiến đấu chuyển biến rõ ràng, cũng là tầng thứ cao mà nhiều linh giả khác cả đời cũng không đột phá được.

Đột phá tới Linh Thiên Cảnh, linh giả ngoài trừ hấp thụ linh khí thiên địa biến thành linh lực của bản thân mà còn có thể lợi dung linh khí bên ngoài rèn luyện thân thể, lớn mạnh cường hóa thân thể của mình, khiến cho sức chiến đấu càng thêm kinh người, đồng thời cũng nội thị tình huống của bản thân, ví dụ như ngũ tạng lục phủ, kinh mạch, huyệt khiếu, thức hải…

Có thể nói đột phá Linh Thiên Cảnh mới xem như tu luyện giả chính thức.

Linh Thiên Cảnh tại thành Thiên Long đại biểu cho lực lượng cường đại nhất, nhưng mà trong Thập Linh Tông chỉ là lực lượng trung kiên, phóng nhãn cả Linh Giả đại lục chỉ là linh giả mới nhập môn.

Linh Thiên Cảnh, chính là phải biến đổi phiến thế giới hỗn độn sơ khai này trở thành thiên địa chân chính, bắt đầu Khai – Thiên – Lập – Địa bước đầu hoàn thiện nội thế giới, một mảnh hỗn độn sao có thể xưng là thế giới?

Quá trình này nhìn thì vô cùng đơn giản, nhưng mà làm được bước này lại vô cùng khó khăn.

Bằng không thì trong Thiên Long Thành có đến gần chục triệu người nhưng chỉ có tới hai mươi Linh Thiên Cảnh.

Lý Hàn liền triển khai Diệt Nhân Cửu Thức, không ngừng vận chuyển bộ kiếm pháp tuyệt thế này.

Ở trong quá trình vận kiếm, hắn dung hợp với thiên địa, cộng minh với đạo, thiện xướng ảo diệu vũ trụ, cả người buông lỏng tinh thuần, giống như không biết, không hiểu.

Hắn vận chuyển Diệt Nhân Cửu Thức, bản thân chính là một quá trình lĩnh ngộ, mà điều huyền diệu của bộ kiếm pháp này vượt hơn xa Linh Thiên Cảnh, Linh Địa Cảnh, cho dù là Lý Hàn chỉ là hiểu rõ thêm một ít, thì chút ngộ đạo đó đều là kinh thế hãi tục.

Nếu không phải Lý Hàn tích lũy tu vi chưa đủ, thậm chí hắn có thể một hơi xông phá tới Linh Thần Cảnh!

Nội thế giới chính là tâm của võ giả, đạo của võ giả, tùy tâm mà động, tùy ngộ mà thay đổi!

Oanh, trong cơ thể của Lý Hàn đột nhiên phát sinh biến hóa long trời lở đất.

Bắp thịt, gân cốt, kinh mạch,… của hắn đều phát triển mạnh hơn, sức phòng ngự của hắn được nâng cao một bước.

Mà biến hóa lớn như vậy không chỉ xuất hiện ở trên người hắn, còn có đan điền của hắn.

Lý Hàn đắm chìm trong trong ảo diệu của Diệt Nhân Cửu Thức, kiếm khí vũ động ba ngàn dặm, toàn bộ thế giới đan điền đều bị kiếm quang chiếu sáng, “ầm ầm”, linh hải rung lên, trên bầu trời bất ngờ biến đổi, như Thần Linh sáng thế.

Chém! Chém ra một bầu trời! Chém ra một thế giới!

Bầu trời hỗn độn đang phát sinh biến hóa, vốn như một tầng mây, nhưng dưới sự huyền diệu của Diệt Nhân Cửu Thức, lại nhanh chóng gấp khúc, biến thành vòm trời.

Khai thiên, cũng không phải đơn thuần bổ ra một mảnh thiên, mà là mở rộng toàn bộ không gian đan điền.

Bên trong thế giới biến đổi nghiêng trời lệch đất, tiếng gầm rú khai thiên ích địa không ngờ từ trong cốt nhục, huyết quản hắn truyền ra như đại đạo thiện xướng, khiến người tỉnh ngộ.

Đan điền của hắn liền cấp tốc bành trướng, gấp đôi, gấp ba, gấp bốn… tốc độ cực nhanh.

Thiên địa diễn biến, một thế giới hồng hoang đang lặng yên hình thành. Đồng thời mấy đạo linh lực màu sắc bất đồng ở trong đan điền càng không ngừng gầm thét, một lần lại một lần trùng kích tẩy rửa cơ năng toàn thân, kinh mạch càng phát ra lớn mạnh, huyệt khiếu lại càng lóng lánh.

Theo càng ngày càng nhiều linh khí tiến vào đan điền, khí thế của Lý Hàn liên tiếp kéo lên.

Chỗ hắn ngồi xuống, chút ít bụi đất ở chung quanh tung bay, đá vụn bắn ra tứ phía.

Loại trạng thái này tổng cộng kéo dài một ngày một đêm lại còn chưa kết thúc.

Tiếng gầm rú trong cơ thể Lý Hàn càng thêm to lớn, nó rõ ràng là khai thiên ích địa đang tiến hành thuận lợi, hơn nữa dựa theo tốc độ thế này, vài ngày sau sẽ có thể hoàn thành đột phá!

Nếu để người khác biết được Lý Hàn chỉ trong vài ngày đã hoàn tất đột phá từ Linh Hải Cảnh lên Linh Thiên Cảnh sẽ kêu hắn là yêu quái vì ngay cả người có thiên phú cao nhất của Thập Linh Tông là Lý Hồng Vân cũng cần mất tới nửa năm lĩnh ngộ rồi mới chính thức đánh lên Linh Thiên Cảnh.

Mà quá trình này, nàng lại tiêu tốn hết 1 tháng!

Nàng chỉ mất một tháng vì nàng đã có lĩnh ngộ của Linh Sơn Cảnh trong người, nếu đổi lại người khác thì ít nhất là vài tháng vì lĩnh ngộ không đủ, tự nhiên chỉ có thể tiến hành từng chút từng chút một. Nhưng Lý Hàn chỉ mất vài ngày, điều này chứng tỏ lĩnh ngộ của Lý Hàn cao vô cùng.

……

Năm ngày sau, Lý Hàn mới mở mắt ra. Những chồng linh thạch xung quanh hắn đã bị hắn hấp thụ sạch sẽ, trở thành bụi phấn.

Linh Thiên Cảnh!

Linh khí thiên địa tụ tập đến với tốc độ đáng sợ, súc tích trong thân thể hắn, nhanh chóng củng cố cảnh giới của hắn, đây là khoảnh khắc tăng lên nhiều nhất, cũng là khoảnh khắc mấu chốt nhất, một sơ suất nhỏ có thể sẽ làm cho tu vi đảo ngược, bầu trời vừa mới hình thành trong nháy mắt sẽ bị sụp xuống, từ đó không thể duy trì thế giới đan điền, đẩy lùi về lại trạng thái Linh Hải Cảnh.

Sau nửa giờ, hắn đột ngột đứng lên, hai mắt sáng như tia chớp, nhưng lập tức hào quang biến mất, trở thành trong sáng tinh thuần.

Hắn nội thị đan điền, hiện tại không gian đan điền của hắn có đến tận hai cái bầu trời, mà mỗi cái đã bành trướng gần như gấp 20 lần so với trước.

Từ Linh Hải Cảnh đến Linh Thiên Cảnh, phần lớn mọi người chỉ có thể mở rộng không gian đan điền gấp 15 lần, mà Lý Hàn lại đạt tới 20 lần, lại có đến tận hai cái cộng thêm tích lũy của hắn từ trước, không gian đan điền của hắn lớn gấp 80 lần so với Linh Thiên Cảnh bình thường!

Điều này có ý nghĩa gì?

Hiện giờ lực lượng của hắn đã mạnh ngang Linh Thiên Cảnh tứ trọng thiên bình thường!

Nhưng độ khó tích lũy lực lượng của hắn cũng khó khăn gấp 80 lần Linh Thiên Cảnh bình thường, người thường trong 20 năm có thể hoàn thành tích lũy từ Linh Thiên nhất trọng thiên sơ kỳ lên đến đỉnh phong, nhưng Chu Hằng phải cần đến 1600 năm!

Nếu quả thật phải dựa vào bản thân tu luyện từng chút một, hắn có cả thọ mệnh Linh Thần Cảnh cũng vẫn không đủ!

Cũng may công pháp của hắn là hấp thụ Âm Dương khí của kẻ khác nên hắn không cần phải lo lắng vấn đề này.

Sau khi kiểm tra lực lượng của bản thần mình xong, Lý Hàn hít một hơi thật sâu, vẻ vui mừng trên mặt dần dần phai nhạt. Sau đó Lý Hàn liền kiểm tra xem thử tuyệt kỹ khi hắn đột phá lần này là gì?

Một lát sau, trên mặt Lý Hàn hiện lên vẻ mừng như điên vì tuyệt kỹ có tên là Thiên Mà Giải Thể, tuyệt kỹ này là dốc sức liều mạng, liều mạng bản thân tổn hại, kích phát ra tiềm lực bản thân, ở trong thời gian ngắn đạt được lực lượng cường đại, nhưng thời gian còn tương đối có hạn!

Nhưng chỉ cần đả thương địch thủ, đối với thương thế của mình có hại thì đã làm sao, tuyệt kỹ này là tốt! Cũng tỷ như gặp được một đối thủ so với mình lợi hại hơn một điểm, bình thường đánh tất nhiên là chỉ còn đường chết, nhưng sử dụng Thiên Ma Giải Thể tạm thời tăng lên lực lượng, nhưng có thể phản tổn thương đối thủ, mặc dù mình cũng sẽ chịu trọng thương, nhưng so với vốn là chết trận, cái kết quả này lại là ngày đêm khác biệt rồi!

Lý Hàn càng quan sát tuyệt kỹ này thì càng kinh hãi, nguyên lai công pháp này thật đúng là đối với mình hung ác tới cực điểm, bộ vị “giải thể” thậm chí có thể chỉ định, có thể là một tay, một chân, cũng có thể quyết định trình độ “giải thể “, đến tột cùng là gãy xương thịt nát, hay là trực tiếp bạo thành bọt máu!

Trình độ Giải Thể bất đồng, lấy được lực lượng cũng không giống nhau. Nhưng nói tóm lại, đối với chính mình tàn nhẫn càng hung ác, đạt được lực lượng lại càng lớn!

Người sáng tạo công pháp này hẳn là nhận hết cực khổ, hoặc là có một cừu nhân vô cùng cường đại, bắt buộc hắn không thể không đi lối tắt, sáng tạo ra tuyệt kỹ tự làm khổ mình này.

Ngoài ra Âm Dương tháp cũng truyền cho hắn một tin tức rằng gia tốc thời gian trong tháp đã được tăng lên, một ngày bên ngoài bằng một năm trong tháp, điều này mới là điều khiến Lý Hàn trở nên vui vẻ. Gỉa sử đánh không lại thì hắn có thể chui vào trong đo tu luyện vài ba năm nhưng bên ngoài cho có vài ba ngày, sau đó đi trả thù, chẳng phải rất tuyệt hay sao?

Sau khi cảnh giới của mình đã vững chắc, Lý Hàn liên biết đổi khí tức của mình thành Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên vì hắn không muốn để lộ thực lực của mình quá sớm đồng thời không muốn người khác chú ý đến bản thân mình.

Sau khi rời khỏi thạch thất, Lý Hàn liền chào Lê Thái Bảo và rời khỏi Thập Linh Phong nhưng hắn không lập tức trở về Dược phong mà chạy đến Tử Phong Cốc để thử nghiệm thực lực của bản thân.

Ngay khi vừa đến Tử Phong Cốc, cả người Lý Hàn từ trên mặt đất bắn ra, hai tay ở trên hư không một trảo, một cỗ linh khí bị hắn dẫn dắt đi qua, hai tay hướng một cái phương hướng oanh tới.

Hỏa diễm dâng cao, uy thế bức người!

Ầm!

Một khối cự thạch nặng mấy ngàn cân ở phương hướng kia dưới song hỏa chưởng bị oanh thành phấn vụn

– Ha ha! Rốt cục có thể phi hành!

Lý Hàn trôi nổi ở giữa không trung ngửa mặt lên trời cười to

Cuối cùng hắn đã bước vào Linh Thiên Cảnh rồi

Hôm nay một cỗ vui sướng đột nhiên lộ ra ở trên khuôn mặt hắn.

Linh Thiên Cảnh, là một cái lạch trời của bất kỳ võ giả nào.

Không thể thành tựu Thiên Cảnh, cả đời chỉ có thể là một gã võ giả bình thường, vài trăm năm sau chỉ có thể quy về bụi đất. Mà sau khi đột phá tới Thiên giai, mới xem như là cá vượt long môn, thành tựu con đường tu hành, thọ nguyên lập tức gia tăng đến 500 năm.

Sau khi vài lượn vài vòng trên bầu trời, Lý Hàn liền đáp xuống đất và quay trở về Thập Linh Tông.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.