Phong Lưu Thánh Vương – Chương 216 Ninh Thiên Vũ chết! – Botruyen
  •  Avatar
  • 43 lượt xem
  • 3 năm trước

Phong Lưu Thánh Vương - Chương 216 Ninh Thiên Vũ chết!

Sau hai tháng tu luyện trong Thập Linh Phong, Lý Hàn liền chuẩn bị đi lịch lãm vì hắn muốn nhanh chóng tiến cấp để có thể nhanh chóng rước Lý Hồng Vân về nhà. Sau khi nghe yêu cầu của Lý Hàn, Lê Thái Bảo và Chu Đại Quân đều không phản đối vì bọn họ biết chiến đấu là cách nhanh nhất để trưởng thành.

Sau khi được hai sư phụ đồng ý, Lý Hàn liền xuất phát đi về hướng Tử Phong Cốc để lịch lãm. Sau khi đi vào trong Tử Phong Cốc, Lý Hàn không đi tiếp mà lên tiếng nói:

– Đây không phải lúc thích hợp để ra mặt sao?

Lý Hàn vừa dứt lời thì sau lưng hắn có tiếng bộ pháp vang lên, một bóng người từ phía sau một gốc cây đi ra.

Lý Hàn nhìn lại, người tới chính là Ninh Thiên Vũ.

– Hắc hắc, xú tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt.

Ninh Thiên Vũ cười âm hiểm với Lý Hàn.

Lý Hàn vẫn ung dung nhìn qua Ninh Thiên Vũ nói:

– Ninh Thiên Vũ, chẳng lẽ ngươi không biết cấm đồng môn nội đấu sao? Ngươi không sợ bị tông môn trách phạt sao?

– Ngươi chết trong Tử Phong Cốc, làm sao người khác biết ta ra tay được.

Ninh Thiên Vũ hừ lạnh, nói.

– Ngươi nghĩ ngươi có thể giết được ta, bộ ngươi không nhớ chuyện xảy ra ở Đại Bỉ sao? Hay ngươi lại muốn thử lại cảm giác bị ta đánh bại thêm lần nữa.

Lý Hàn mỉa mai nói.

Lời nói của Lý Hàn như xát muối vào vết thương trong long Ninh Thiên Vũ khiến hắn nổi điên, gầm lên nói.

– Chết đi, đồ tạp chủng.

Nói rồi hắn xuất kiếm đánh về phía Lý Hàn.

Ninh Thiên Vũ không dám khinh thường, hắn biết rõ Lý Hàn có thân pháp cực nhanh, ngay từ đầu đã dùng toàn lực, phải dồn Lý Hàn vào chỗ chết.

Nói thật ra hắn không có ý định giết Lý Hàn mà chỉ muốn trừng phạt hắn vì dám hắn bẽ mặt ở Đại Bỉ lần trước nhưng hai tháng trước có người ra thù lao năng muốn giết Lý Hàn. Mà thù lao này rất có sức hấp dẫn đối với hắn nên sau nhiều lần cân nhắc về sau, hắn đồng ý nhận phi vụ này.

Mặc dù vậy nhưng hắn không có cơ hội ra tay vì suốt hai tháng Lý Hàn luôn ở trong tông môn tu luyện, cuối cùng hắn cũng đợi được Lý Hàn xuất môn đi lịch lãm nên hắn liền nhanh chóng bám theo để giết Lý Hàn.

Thơi điểm còn là Linh Hải Cảnh ngũ trọng thiên, Lý Hàn chưa từng e ngại Ninh Thiên Vũ, huống hố bây giờ hắn đã tấn chức đến Linh Hải Cảnh bát trọng thiên, thực lực của hắn bây giờ còn cao hơn Ninh Thiên Vũ nhiều nên muốn chiến thắng gã thì hắn chỉ cần nhấc tay mà thôi.

Lý Hàn nhẹ nhàng linh hoạt tránh thoát công kích của Ninh Thiên Vũ.

– Đã như vầy thì đứng trách ta.

Lý Hàn nhíu mày, sử dụng “Phong Ảnh Bộ” vây quanh Ninh Thiên Vũ, Cửu Thiên Quyền công kích liên tục.

Đùng! Đùng!….

Ninh Thiên Vũ bị đánh bay ra xa vài mét, nhưng mà không chút thương tổn.

– Xem ra Ninh Thiên Vũ có mặc phòng vệ giáp.

Thấy chiêu thức của mình không gây ảnh hưởng lên Ninh Thiên Vũ, Lý Hàn lập tức đưa ra kết luận như vậy.

– Tiểu tử này quá tà môn, phải tốc chiến tốc thắng, chậm thì sinh biến, vậy quá phiền toái.

Ninh Thiên Vũ áp chế tức giận trong lòng, hắn nuốt đan dược vào trong bụng.

– Thanh Mang Trảm!

Trường kiếm Ninh Thiên Vũ vung vẩy, thanh mang hiện ra, một đạo sát khí đầm đặc cuốn về phía Lý Hàn.

– Hỏa Sát Ấn!

Thấy Thanh Mang đang lao về phía mình, Lý Hàn liền tung ra Hỏa Sát Ấn để đối chọi.

Ầm!

Hai chiêu thức va chạm với nhau tạo thành một vụ nổ lớn, Ninh Thiên Vũ và Lý Hàn đều đồng loạt lùi về sau.

Đúng lúc này, Ninh Thiên Vũ liền hét lớn:

– Thủy Lao Ngục!

Một quả cầu do Thủy linh lực nhanh chóng hình thành, đem Lý Hàn bao vào bên trong. Bị dính chiêu thức này, Lý Hàn kinh ngạc phát hiện thân thể của hắn bị thủy linh lực giữ chặt, nhất thời không phá ra được.

Ninh Thiên Vũ thấy Lý Hàn bị thủy cầu bao vây như chim trong lồng sắt liền nở nụ cười âm hiểm, hắn đứng ở bên ngoài liền thi triển Thủy Ảnh Kiếm Pháp đánh về phía Lý Hàn.

Chiêu thức này tới qua nhanh, Lý Hàn đang bị vây trong thủy cầu nên muốn tránh cũng không kịp.

Ầm ầm!

Kiếm chiêu đánh thẳng vào thân thể Lý Hàn phát ra tiếng nổ, cây cối cao lớn chung quanh chấn động lá rơi lả tả.

– Hô, hắn chết chắc rồi.

Ninh Thiên Vũ có chút thoát lực thở nhẹ một tiếng. Liên tục thi triển các linh kỹ khiến linh lực trong người hắn đã hao tổn quá nhiều nên mới xuất hiện tình trạng vậy.

– Chết cũng là ngươi chết trước.

Lý Hàn đứng lên, hắn lau vết máu trên khóe miệng, mắt lộ hung quang nhìn chằm chằm vào Ninh Thiên Vũ.

May mắn phòng ngự của Hỗn Độn Thiên Thể Quyết không tệ, bằng không một chiêu này đã khiến hắn bị thương nặng rồi.

– Ngươi… Ngươi rõ ràng không có việc gì?

Ninh Thiên Vũ không thể tin được hét lên.

– Có việc, việc rất lớn đấy, ngươi dám tổn thương ta, ta sẽ hoàn trả đầy đủ cho ngươi.

Lý Hàn uốn éo cái cổ một cái, nói một tiếng, lập tức lao tới trước mặt Ninh Thiên Vũ.

Đánh ra một quyền trực tiếp và đơn giản.

Ba!

Ninh Thiên Vũ bay ra sau như mũi tên.

– Mẹ kiếp, lại muốn giết ta!

Lý Hàn vô cùng tức giận, hắn vốn không muốn đi gây chuyện, nhưng mà phiền phức luôn tìm tới tận cửa.

Lý Hàn thuận thế đoạt kiếm khí của Ninh Thiên Vũ, sau đó từng quyền đánh vào mặt của hắn.

Ninh Thiên Vũ căn bản không có cơ hội phản công, hắn cứ như vậy bị đánh thành đầu heo.

Tiếng kêu thảm thiết của hắn vang vọng khắp trời xanh. Hơn nữa, phòng vệ giáp mà hắn mặc trên người cũng bị Lý Hàn lột mất.

Lý Hàn sau một hồi tay đấm chân đá thì hắn dẫm một cước lên mặt Ninh Thiên Vũ, lạnh lùng nói:

– Ngươi nói ta có nên giết ngươi hay không?

– Nếu… Nếu ngươi giết ta, Ninh gia chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Ninh Thiên Vũ cũng có vài phần cốt khí, đối mặt Lý Hàn đe dọa hắn không sợ.

– Tốt… Tốt, phi thường không tệ, nếu ngươi có gan như vậy thì đi chết đi.

Lý Hàn liền ứng hai tiếng, thanh kiếm hắn đoạt được từ tay Ninh Thiên Vũ chém xuống đầu gã.

– Không… Không muốn… Không phải ta muốn giết ngươi, là có người mua mạng của ngươi.

Lúc Ninh Thiên Vũ đối mặt với uy hiếp tử vong, phòng tuyến tâm lý của hắn liền sụp đổ, hắn lập tức cầu sống.

Hắn có thể cảm giác được Lý Hàn thực sự sẽ hạ sát thủ bởi vì sát ý của Lý Hàn quá đậm đặc quá chân thật.

Lý Hàn dừng động tác lại, hơi nhíu mày nói ra:

– Muốn đổ tội cho kẻ khác sao?

– Không… Không, đây là thật, là Liễu Đông đáp ứng cho ta một viên Tam phẩm đan dược, giúp ta đột phá Linh Thiên Cảnh, điều kiện chính là phải giết ngươi, cho nên ta… Ta mới đuổi theo giết ngươi, van cầu ngươi tha cho ta đi, ta lần sau không dám nữa.

Ninh Thiên Vũ càng không ngừng giải thích cầu xin tha thứ.

– Liễu Đông?

Trong mắt Lý Hàn liền có lệ quang lóe lên, hắn và Liễu Đông chỉ không thoải mái với nhau mà thôi, huống hồ cũng không phải chuyện gì lớn, chẳng lẽ bởi vậy muốn giết hắn?

Nhưng mà cho dù là Liễu Đông sai sử, Ninh Thiên Vũ cũng chính thức động sát ý, nếu như không phải hắn mạnh hơn đối phương, chỉ sợ hắn phải chết ở chỗ này rồi cho nên hắn không thể tên này sống được. Nhưng không phải vào lúc này.

Lý Hàn đưa tay lên, tung một quyền mạnh vào ngực Ninh Thiên Vũ.

Phốc!

Ninh Thiên Vũ bị đánh phun máu tươi.

– Cút đi cho ta, nếu không phải xem mặt mũi đồng môn, ta tuyệt không tha nhẹ cho ngươi, linh khí này ta thu.

Lý Hàn đá Ninh Thiên Vũ một cước và nói ra.

Ninh Thiên Vũ vô cùng gian nan đứng dậy, không cam lòng nhìn qua Lý Hàn, kéo tấm thân trọng thương rời đi.

Trong lòng của hắn vạn phần không cam lòng, kiếm khí kia là linh khí gia tộc ban thưởng cho hắn, là chỗ dựa của hắn lúc đối địch, bây giờ lại bị Lý Hàn đoạt đi, việc này hắn không thể bỏ qua được.

Thế nhưng mà hắn cũng không biết mạng của mình đã không còn lâu.

Nhìn thân ảnh rời đi của Ninh Thiên Vũ, ánh mắt của Lý Hàn hiện lên vẻ rét lạnh, hắn lập tức thả Kim Sắc Lang Vương và truyền âm cho nó đi giết Ninh Thiên Vũ.

Sở dĩ hắn làm vậy là hắn lo lắng trên người Ninh Thiên Vũ có thứ gì đó báo về cho Ninh gia khuôn mặt của kẻ đã giết hắn, hắn không muốn chuyện của Cao gia lại xảy ra thêm một lần nào nữa.

………..

Cách Thập Linh Tông hơn vài vạn dặm, Thiên Long Thành, Ninh gia.

Bên trong một căn phòng cực lớn trong trang viên Ninh gia.

Hai tên lão giả như người bình thường đang nhắm mắt đả tọa, phía trước mặt bọn hắn là một bức tường có vô số ngọc bài bố trí ngăn nắp từ thấp lên cao.

Nếu để ý sẽ thấy trên từng khối ngọc bài sẽ có điêu khắc tên họ một người cùng thân phận của người đó tại Ninh gia…

Mộc bài này có tác dụng lưu trữ một tia linh hồn của người được đề tên. Nếu chủ nhân ngọc bài chết đi, nó sẽ lập tức vỡ nát…

Tại tầng thứ nhất, bên trên mộc bài hầu hết đều là đều là chấp sự Ninh gia.

Tầng thứ hai là con cháu Ninh gia.

Tầng thứ ba là các con cháu được bồi dưỡng trọng điểm.

Tầng thứ tư là các trưởng lão – những nhân vật chủ chốt nhất của Ninh gia.

Càng lên tầng cao hơn, số lượng ngọc bài càng ít lại, cho đến tầng cuối cùng, cũng chỉ còn hai khối ngọc bài, nhưng lại được làm bằng ngọc thạch quý giá. Bên trên là các chữ vàng lấp lánh như rồng bay phượng múa…

Hai mảnh ngọc bài này đề tên hai người, một là có địa vị chí cao vô thường tại Ninh gia: Gia chủ Ninh gia – Ninh Diệu Hoa, thứ hai là tương lai của Ninh gia – Ninh Thiên Vũ.

Hai tên lão già đang đang tỏa tại đây chính là hai vị Hộ pháp của Ninh gia, có trách nhiệm trong coi từng khối Ngọc bài.

Người của Ninh gia cũng không phải ngồi không, thường xuyên có người ra ngoại làm nhiệm vụ để mang lợi ích về cho Ninh gia hoặc đệ tử Ninh gia ra ngoài lịch lãm.

Trong quá trình đó không ít người chết đi trong miệng linh thú, hoặc trong tay linh giả nhân loại.

Ở mỗi trường hợp tử vong xảy ra,Ninh gia đều tiến hành truy xét, điều tra vụ việc một cách triệt để nhất.

Răng rắc…

Một âm thanh vang lên hết sức đột ngột…

Hai lão già hộ pháp nhanh chóng mở mắt nhìn nhau, trong lòng cùng vang lên một suy nghĩ: ” Lần này là ai chết đây? “

Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng bọn họ cũng biết chết đa phần đều là chấp sự được phái ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc là con cháu bình thường có địa vị thấp ra ngoài lịch lãm mà thôi.

Dù có chết đi cũng là chuyện hết sức bình thường.

Bất quá vì làm đúng nhiệm vụ, hai tên hộ pháp vẫn hướng từng khối ngọc bài tiến hành kiểm tra.

– Kỳ quái?

Thần thức của Linh Hải Cảnh không phải nói chơi, chỉ mới vài hô hấp bọn hắn đã đảo quanh toàn bộ ngọc bài ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai, nhưng lại kỳ lạ phát hiện không có ngọc bài nào vỡ nát.

Sắc mặt cả hai bắt đầu ngưng trọng, trong lòng thầm kêu không may, nhanh chóng nhìn lên tầng thứ ba.

Ở tầng thứ ba đều là đều con cháu có thiên phú tốt, được Ninh gia trọng điểm bồi dưỡng.

Nhưng rất nhanh, hai tên hộ pháp lại cau mày.

Bọn hắn vẫn không phát hiện có con cháu trọng điểm nào chết đi cả.

Sắc mặt cả hai bắt đầu trở nên khó coi.

Không muốn tiếp tục thăm dò từng tầng nữa, hai tên Hộ Pháp phóng đại thần thức xem toàn bộ tường ngọc.

Chợt…

Trái tim bọn hắn như bị siết chặt, gương mặt cấp tốc trở nên tái nhợt một cách lợi hại.

Bọn hắn xoa xoa mắt, thậm chí tự véo mặt mình, hy vọng đây chỉ là một giấc mơ.

Nhưng đời luôn là bể khổ, và sự thật luôn mất lòng.

Khối ngọc bài vỡ nát kia nằm ở tầng cuối cùng.

Tương lai của Ninh gia – Ninh Thiên Vũ.

Ực

Hai người hoảng sợ liếc mắt nhìn nhau, âm thầm nuốt nước miếng để lấy lại bình tĩnh.

Ninh Thiên Vũ vì đã gia nhập đươc vào Thập Linh Tông, không những vậy mà còn trở thành đệ tử nội môn nên địa vị của hắn liền trở nên lớn mạnh, chỉ xếp sau địa vị của gia chủ nhưng bây giờ Ninh Thiên Vũ đã chết, bọn họ thật không dám nghĩ tới gia chủ sẽ tức giận tới cỡ nào.

Mặc dù lo sợ nhưng cả hai nhìn nhau rồi gật đầu, một tên đi đến cái trống ở gần đó. Đây là chiếc trống để báo hiệu cho cao tầng Ninh gia là Ninh gia đã chết đi người có thân phận quan trọng.

Tên hộ pháp nhìn chiếc trống to lớn trước mặt, chỉ cảm thấy áp lực toàn thân như núi đè, nhưng vẫn kiên trì cắn răng…

Bàn tay ngưng tụ linh lực, lấy tay làm dùi, dứt khoát hướng mặt trống đập mạnh…

THÙNG THÙNG THÙNG THÙNG THÙNG

Âm thanh vang vọng liên miên không dứt…

Ngay lập tức, vài khí thế khủng bố liền phá không bay lên, bay về phía căn phòng chứa ngọc bài.

Sau khi biết Ninh Thiên Vũ chết, Ninh Diệu Hoa liền lôi đình nổi giận, ngay tại chỗ đánh chết hai hộ pháp trong coi ngọc bài. Sau đó hắn liền dùng đại thuật để nhìn xem những giây cuối cùng của Ninh Thiên Vũ để biết kẻ thủ ác để trả thù cho Ninh Thiên Vũ và cho kẻ đó biết kết cục dám giết người của Ninh gia. Nhưng khi thấy Ninh Thiên Vũ chết dưới miệng linh thú, toàn bộ cao tầng Ninh gia chỉ có thể oán hận trời không thương Ninh gia chứ không thể làm gì khác cả.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.