Sau khi từ chỗ Nguyễn Bảo Ánh về, Lý Hàn liền chuẩn bị luyện đan dược tứ giai. Sau khi chuẩn bị xong tất cả các dược liệu của Tục Cân Sinh Cốt Đan, Lý Hàn không vội luyện mà hắn ngồi im để tĩnh tâm lại, có như vậy thì khi luyện sẽ có xác suất thành đan cao hơn. Một lúc lâu, một trận gió nhẹ nhàng thổi qua, Lý Hàn liền mở mắt, đồng thời hai tay bắt đầu bay múa.
Lý Hàn liền ném linh thảo bất đồng vào trong lô đỉnh, hỏa diễm lập tức bay đến đốt ở bốn phía vách đỉnh.
Linh thảo trong nháy mắt bị nung khô, tinh hoa rất nhanh đều bị chiết xuất ra.
Hai canh giờ đã qua, trên mặt Lý Hàn mồ hôi như tắm, chỉ là vẻ mặt chuyên chú như cũ, không dám có chút chậm trễ nào.
Bỗng nhiên, Lý Hàn khẽ thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên trình tự đề luyện dược lực tinh hoa của hắn sắp kết thúc rồi.
Tiếp theo, hắn móc ra một gốc linh thảo màu xanh thẳm, linh thảo này có hình dáng đặc biệt hấp dẫn người ta, nhất là ở chỗ cành của nó có chi chít gai nhỏ, mỗi một cái gai nhỏ đều mang theo mấy cái lam điểm, giống như là trái cây do gai nhỏ kết, lộ ra vẻ rất thần kỳ.
Gốc linh thảo này là Thục Minh Thảo.
Thục Minh Thảo là tứ giai đê cấp linh thảo, khi ăn nó vào thì có thể giãn gân cốt, tăng cường tế bào cơ.
Lý Hàn không chút do dự đem Thục Minh Thảo ném vào trong dược đỉnh, vẻ mặt càng thêm chuyên chú, hỏa diễm trong tay khống chế vô cùng cẩn thận, sợ không cẩn thận thiêu cháy Thục Minh thảo.
Mặc dù hắn tích trữ được khá nhiều tứ giai linh thảo nhưng Thục Minh Thảo thì hắn chỉ có duy nhất một gốc. Nên nếu hắn vô tình thiêu cháy gốc linh thảo này thì công sức nãy giờ của hắn sẽ đổ sông đổ biển hết nên hắn phải cẩn thận vạn phần.
Sau khi thấy Thứ Lam thảo được đề luyện xong, hắn lần nữa thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, Lý Hàn lấy ra Thiên Tủy Thảo rồi ném vào trong dược đỉnh.
Sau khi Lý Hàn đề luyện xong hết tất cả linh thảo trong dược đỉnh, Lý Hàn liền lấy ra một viên thú đan lớn nhỏ cỡ nắm tay.
Viên thú đan này lưu chuyển lên xích sắc quang mang, không nghi ngờ chút nào là một viên thú đan Hỏa thuộc tính.
Lý Hàn không vội ném thú đan vào mà lấy ra hai viên Hồi Linh Đan mà nuốt vào.
Mặc dù hắn là Linh Hải Cảnh nhưng khi luyện chế Tứ phẩm đan dược cần phải tiêu hao linh lực vô cùng to lớn nên hắn muốn hồi phục linh lực của mình đến mức tốt nhất, điều này Lý Hàn thông qua Luyện Dược quyết mà biết được.
Sau khi ăn vào đan dược, Lý Hàn mới đem thú đan ném vào trong dược đỉnh, bất quá hắn cũng không có vừa bắt đầu lại dùng hỏa diễm cực mạnh, bởi vì thú đan Hỏa thuộc tính bản thân không sợ hãi hỏa diễm, chỉ có thể lợi dụng lửa nhỏ trước từ từ nung luyện một phen, sau khi đem nó làm mềm ra lại lợi dụng lửa lớn một lần nữa đem luyện hóa lại.
Muốn luyện hóa thú đan nhưng là phải vô cùng chú ý, hơi không cẩn thận liền đem thú đan bạo tạc, vậy thì thảm rồi, uy lực nổ tung kia là tương đối đáng sợ.
Bàn tay Lý Hàn không ngừng huy động, khống chế hỏa diễm tiếp tục luyện hóa thú đan, tinh thần lực hướng bên trong đỉnh bao vây mà đi, khiến cho năng lượng của thú đan tập trung ở bên trong dược đỉnh, cũng không khuếch tán đi ra ngoài.
Mặc dù vậy, linh lực của trong thú đan cũng bị mất đi một bộ phận. Lý Hàn thấy vậy nhưng hắn cũng không có cách nào cả, vì thú đan có năng lượng khổng lồ nên nếu muốn khống chế được toàn bộ tất cả linh lực là không thể nào, huống chi hắn cũng là lần đầu tiên nếm thử luyện chế Tứ phẩm đan dược nên luyện được như vậy là tốt lắm rồi. Nếu đổi thành Linh Dược sư khác thì có khi đã lãng phí hết tám phần linh lực trong thú đan rồi cũng không chừng.
Giờ phút này, Lý Hàn đã lâm vào trong một loại trạng thái vong ngã không hiểu.
Tinh thần lực của hắn từng sợi từ trong thức hải rút ra ngoài, giống như là một bản tay vô hình đem năng lượng thú đan đã luyện hóa kia từ từ bao quanh, đồng thời có thể cảm ứng được linh lực của năng lượng nóng rực thuần khiết kia.
Tinh thần lực của Lý Hàn bao phủ phần thú đan chưa luyện hóa xong, tinh thần lực của hắn bắt đầu hướng về trung ương nhất của thú đan, đó là chỗ cuồng bạo nhất, là nơi mà linh lực Hỏa thuộc tính cường đại nhất, chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ gặp phải bạo tạc.
Lý Hàn một bên dùng lửa đốt, một bên thử nghiệm lợi dụng tinh thần lực tập trung vào nơi trung ương nhất kia, đem từng phần linh lực này phân cách ra ngoài, như vậy sẽ đem thời gian luyện hóa thú đan rút ngắn lại, hơn nữa còn có thể phòng ngừa thú đan nổ tung.
Ý nghĩ của Lý Hàn không thể nghi ngờ là to gan, bất quá lại là có tính sáng tạo.
Thức hải của bản thân Lý Hàn so sánh với thường nhân thì lớn hơn rất nhiều, hơn nữa do tu luyện Luyện Dược Quyết nên hắn có thể cảm ứng được ba động của tinh thần lực, lợi dụng tinh thần lực đi công kích, những điều này đều là các Linh dược sư khác không thể làm được.
Tinh thần lực là tồn tại vô ảnh vô hình, muốn tập trung vào trong nội bộ thú đan quả thực là nói dễ hơn làm
Lý Hàn nghĩ tới là làm, đem tinh thần lực ngưng tụ thành năm thành tiểu lợi nhận, ở trong thú đan bắt đầu phân cắt năng lượng, đem năng lượng của thú đan tách ra thành từng mảnh nhỏ.
Năng lượng bị phân hóa đi ra như vậy rất nhanh đã bị luyện hóa chiết xuất ra ngoài.
Như thế lặp lại không ngừng, một ít khối lớn thú đan rất nhanh liền biến thành một đoàn năng lượng nồng nặc.
Vì phát hiện mới này nên Lý Hàn không nâng hỏa hầu trong tay mình lên mức cao nhất mà vẫn duy trì hỏa hầu cân bằng rồi từ từ đốt cháy dược đỉnh, mà năng lượng ở trong dược đỉnh từng điểm phân hóa ra nhưng chúng nó lại không có dấu hiệu nửa điểm tràn lan, thật giống như là có đồ vật gì đó đem chúng nó đều giam cầm lại, khiến cho chúng nó đều nằm ở trong dược đỉnh.
Mặc dù Lý Hàn khống chế tinh thần lực phân giải thú đan, nhưng mà ngưng hình khống chế đối với tinh thần lực hao tổn thật lớn, đang ở khi thú đan sắp bị phân giải xong, tinh thần lực xuất hiện trạng thái cung ứng không đủ, nếu như lại tiếp tục, chỉ sợ ngay cả tinh thần lực bao quanh linh lực cũng phải hao tổn hết, như vậy những linh lực kia bị mất đi trói buộc sẽ toàn bộ tiêu tán.
Lý Hàn ý thức được tình huống này vội vàng kéo hồi lại từng chút tinh thần lực còn sót lại, hai tay lập tức tung bay đánh ra từng đạo hỏa long cường đại bao trùm lấy dược đỉnh!
Một chút năng lượng cuối cùng của viên thú đan này cũng bị luyện hóa.
– Ngưng đọng cho ta!
Lý Hàn quát to một tiếng, lợi dụng điểm tinh thần lực cuối cùng đem tinh hoa linh thảo cùng năng lượng thú đan hội tụ lại với nhau, hai tay liên tục đánh ra thủ ấn rưỡm rà, cuối cùng đôi thủ chưởng trùm lên dược đỉnh, áp chế những linh lực rất nhanh muốn khuếch tán kia.
Nhưng mà linh lực của Tứ phẩm đan dược cực kỳ cường đại, căn bản không phải là Lý Hàn có thể áp chế được.
Ầm!
Đang ở sau khi linh lực của Lý Hàn ép xuống, dược đỉnh xảy ra tiếng vang nổ tung kịch liệt.
Nổ dược đỉnh tứ phẩm chẳng khác gì một kích toàn lực của Linh Thiên Cảnh, may mà Lý Hàn luyện đan trong Âm Dương tháp nên khi nổ lô thì hắn đã để tháp linh giam cầm không gian xung quanh, không để vụ nổ lô gây ra ảnh hưởng nào.
Nhưng Lý Hàn là người ở gàn dược đỉnh nhất nên khi nổ lô thì hắn là người chịu nặng nhất. Lý Hàn bị oanh bay ra mười mấy thước, một ngụm tiên huyết phun ra ngoài, toàn thân trở nên rách tả tơi giống như là một tên khất cái. Tuy vậy, Lý Hàn lại từ trên mặt đất đứng dậy, hắn phun ra một ngụm máu mà chửi thề trong lòng:
– Con mẹ nó, hôm nay là ngày gì vậy trời? Hết bị dính chiêu của Linh Địa Cảnh, giờ lại nổ lô, không lẽ khi ta ngoài quên xem lịch sao?
Nói rồi hắn lấy một viên đan dược dưỡng thương nuốt vào, sau đó hướng dược đỉnh đi tới.
Chỉ thấy hắn đi tới chỗ dược đỉnh lúc nãy, có hai khỏa đan dược hiện lên quang mang chói mắt, linh lực từ đan dược tỏa ra hùng hậu, Lý Hàn cách vài mét cũng có thể cảm nhận được.
Lý Hàn đem hai khỏa đan dược kia nhặt lên, cảm thục được cảm giác ấm áp kia, nội tâm lại sinh niềm vui to lớn.
– Lại thành công, ha ha, ta là Tứ phẩm Linh dược sư rồi.
Sau khi Lý Hàn cất đan dược vào, ngửa mặt lên trời mà cười phá lên.