Quỳ xuống liếm giày, đây là khuất nhục bực nào? Nếu như Nhạc Tiểu Vi là Linh Địa Cảnh, hay Linh Dược Sư ngũ cấp, vậy thì hắn có thể có tư cách kêu Lý Hàn làm như vậy. Nhưng bây giờ hắn chỉ là một Linh Dược Sư nhị cấp, Linh Hải tầng ba, khẩu khí sao mà dám lớn như thế?
Người xuất thân từ Đế Đô, cảm giác ưu việt thật trùng thiên.
– Ngươi không xứng để ra lệnh cho ta!
Lý Hàn lạnh lạnh nói.
– Ngươi dám không nghe lời ta!
Nghe Lý Hàn nói vậy thì Nhạc Tiểu Vi tức tối vô cùng. Hắn là ai kia chứ, một Linh Dược Sư nhị cấp có sư phụ là viện trưởng đan viện Phong Tử Ca nên tiền đồ vô lượng vô cùng. Bằng không sao Ninh Thiên Long sẽ hết sức kết giao hắn? Đương nhiên, hắn xưng huynh gọi đệ với NInh Thiên Long, cũng là bởi vì Ninh gia, bằng không chỉ là Linh Hải Cảnh tầng một, như thế nào sẽ vào pháp nhãn của hắn?
Hắn ở đan đạo có tiềm lực kinh người, mà Ninh gia lại là một trong tứ đại thế gia, chỉ cần cột chung vào chiến xa Ninh gia thì tài nguyên để hắn tiến bước trên con đường đan đạo sẽ cuồng cuồng không dứt. Dù sao, Linh Dược Sư là một chức nghiệp đốt tiền, nếu chỉ có một mình thì cho dù có trâu bò cỡ nào thì rất khó để thăng cấp nên cần phải có thế lực ở phía sau ủng hộ mới được
Vậy mà một kẻ tầm thường như Lý Hàn lại dám làm trái lời của hắn, khiến hắn tức tối vô cùng. Ninh Thiên Long đứng ở bên cạnh ghé vào tai Nhạc Tiểu vi thì thầm to nhỏ cái gì đó, nghe xong thì trên mặt Nhạc Tiểu Vi hiện ra vẻ đã hiểu, hắn nhìn Lý Hàn với vẻ mặt trêu tức, nói:
– Bảo sao ngươi lại dám cãi lại lệnh của ta. Hóa ra ngươi cũng là một Linh Dược Sư nhị cấp. Nhưng vậy đã sao, ngươi cũng phải quỳ xuống liếm hài cho ta.
Nghe Nhạc Tiểu Vi nói vậy thì Lý Hàn và mọi người dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, ai cho hắn tự tin mà cuồng vọng như vậy. Ngay cả Phong Tử Ca muốn để một Linh Dược nhị cấp quỳ xuống cũng khó vô cùng vì bất cứ một Linh Dược Sư nào cũng cao ngạo hơn người, nên đừng hòng bắt họ quỳ xuống, chứ đừng nói đến việc liếm hài.
Lý Hàn muốn mở miệng hỏi xem Nhạc Tiểu Vi có bị bệnh hay không? Nhưng Lý Hàn chưa kịp mở miệng thì Nhạc Tiểu Vi đã nói trước:
– Nhưng ta biết ngươi sẽ không can tâm quỳ xuống mà ta cũng là người hiểu lý lẽ. Nên ta và ngươi thi đấu luyện đan, ngươi thua phải quỳ xuống liếm hài cho ta.
Nhạc Tiểu Vi đang đắc ý vô cùng. Mặc dù hắn có thể cứng rắn bắt Lý Hàn quỳ xuống nhưng như vậy thì không đã, nên nếu hắn đánh bại cả Lý Hàn trên phương diện luyện đan rồi bắt đối phương quỳ xuống, đến khi đó chẳng những có thể nhục nhã đối phương mà còn nhờ trận đấu này mà vang danh khắp nơi. Nghĩ đến đây thôi thì hắn phải tự khâm phục trí thông mình của bản thân, lúc này lại nghĩ ra một cách như vậy.
– Vậy nếu ngươi thua thì sao?
Lý Hành lạnh nhạt nói.
Nhạc Tiểu Vi đang đắc ý thì nghe câu hỏi của Lý Hàn thì như mèo bị dẫm đuôi, nhảy dựng lên nói:
– Ta mà thua? Ta làm sao mà thua được! Nếu ta thua thì ta sẽ quỳ xuống xin lỗi ngươi.
Lý Hàn nghe vậy thì cười cười, nói:
– Được nhưng nếu chỉ như vậy thì không đã, không bằng chúng ta cược thêm? Không biết ngươi có dám hay không?
Nhạc Tiểu Vi nghe vậy thì cười lớn, nói:
– Sao lại không dám! Ngươi nói đi, ngươi cược cái gì? Nhạc Tiểu Vi ta theo đến cùng!
Lý Hàn nghe vậy thì cười thầm vì con cá đã mắc câu rồi vì hắn muốn hung hăng làm thịt tên này vì dám đắc tội với hắn, là một Linh Dược Sư nhị cấp cộng thêm là đồ đệ của Phong Tử Ca nên Lý Hàn dám chắc đồ vật trên người Nhạc Tiểu Vi sẽ không quá tồi. Lý Hàn lấy ra một gốc linh dược có kích cỡ một bàn tay, có hình dáng một con rồng, toàn thân màu đỏ.
Linh Thảo vừa ra, mọi người trong Linh Dược Đường liền thay đổi sắc mặt vì ở đây đều là những người biết nhìn hàng nên có thể dễ dàng nhận ra đây là linh thảo nào. Nhạc Tiểu Vi nhìn thấy gốc linh thảo trên tay Lý Hàn thì hai mắt hiện lên vẻ tham lam vô cùng vì đây chính là Hỏa Long Thảo.
Tam giai trung cấp Hỏa Long Thảo, có thể đề cao độ tinh khiết của Hỏa thuộc tính, đồng thời có thể thể đề cao lý giải cùng gia tăng hấp thu linh lực Hỏa thuộc tính của linh giả, là thượng đẳng linh thảo trong Tam giai trung cấp linh thảo, giá trị hết sức trân quý, có tiền cũng không thể mua được.
Gốc Hỏa Long Thảo này là lúc hắn đi Long Phủ mà thu hoạch được.
– Ta liền cược gốc Hỏa Long Thảo này, không biết Nhạc Tiểu Vi ngươi có tiền để đặt cược hay không?
Lý Hành lạnh nhạt nói.
Nhìn bộ dáng của Lý Hàn, giống như Hỏa Long Thảo trân quý trên tay hắn không đáng giá một chút nào, tùy tùy tiện tiện lấy ra đánh cược. Nhìn bộ dáng tùy ý của Lý Hàn, nhiều người ở đây đã nổi lên lòng tham đối với hắn nhưng không ai có động tác nào, vì tất cả đang ở trong Linh Dược nên ai dám gây sự thì không chừng bị cường giả của Linh Dược Đường đánh chết không chừng nên mọi người chỉ quay tay xem kịch vui, đợi khi nào Lý Hàn ra khỏi đây thì mới động thủ.
Nhạc Tiểu Vi làm ngươi vô cùng kiêu ngạo, sĩ diện vô cùng nên dù thế nào thì hắn cũng sẽ không từ chối. Nhưng lúc này, tiền đặt cược thực sự quá to lớn, lớn đến mức mặc dù hắn có nhưng cũng không dám bỏ ra được nên hắn muốn buông bỏ cuộc đánh cược này. Nhưng chưa đợi hắn mở miệng thì Lý Hàn đã nói trước.
– Ngươi đừng nói là ngươi không có tiền đặt cược nha. Hừ, không có mà bày đặt thách đố nhau.
Giọng của Lý Hàn tràn đầy sự kinh thường.
Mọi người nghe vậy thì đổ mắt về phía Nhạc Tiểu Vi, nếu quả thật hắn không có tiền đặt cược thì chẳng những hắn mất mặt mà còn khiến Phong Tử Ca mất mặt theo vì dù sao hắn cũng là đệ tử của Phong Tử Ca nên mọi hành động, lời nói của hắn đều đại diện cho lão. Nhạc Tiểu Vi nghe câu nói đầy kinh thường của Lý Hàn cộng thêm bị nhiều người nhìn vào khiến hắn nổi xung lên, nói:
– Có, Có, Có….Sao lại không có chứ! Ngươi xem đây là cái gì!
Lời hắn vừa dứt thì trên tay hắn xuất hiện một gốc linh chi đỏ như máu to bằng một cái thâu nước nhỏ, thả ra một mùi tanh kỳ dị. Nhìn gốc linh chi này thì nhiều người khẽ hô lên, huyết linh chi này mặc dù không biết bao nhiêu năm nhưng cũng vô cùng đắt giá vì huyết linh chi rất khó tìm. Lý Hàn nhìn gốc huyết linh chi mà sáng mắt lên, với kiến thức của mình kia thì sao hắn không nhận ra được gốc huyết linh chi này đã đạt đến 500 năm.
Huyết linh chi đạt đến 500 năm thì có thể xem là linh thảo tam giai sơ cấp. Mặc dù xét về đẳng cấp thì có vẻ gốc huyết linh chi này thua thiệt hơn gốc Hỏa Long Thảo của Lý Hàn nhưng huyết linh chi vô cùng hiếm gặp nên có thể tạm chấp nhận được.
– Gốc Huyết Linh Chi này làm tiền đặt cược, ngươi cảm thấy thế nào?
Nhạc Tiểu Vi nói.
– Được, quyết định như vậy đi!
Lý Hàn nói.
– Như vậy ta nói một chút quy tắc, bây giờ hai ta cùng nhau luyện Hồi Linh Đan, phẩm chất ai tốt hơn thì người đó thắng còn giám khảo là những người ở đây.
Nhạc Tiểu Vi nói.
Ban đầu thì hắn tính nói là luyện ra đan dược tốt nhất mà bản thân có thể làm nhưng hắn cảm thấy làm vậy là ỷ lớn ăn hiếp nhỏ nên hắn mới đổi qua cách này. Nếu để Lý Hàn nghe được thì chắc hắn cười to mất, không ngờ một Linh Dược sư nhị cấp lại lo mình ỷ lớn ăn hiếp nhỏ đối với Linh Dược sư tam cấp.
Lý Hàn không có ý kiến, Nhạc Tiểu Vi thấy vậy liền nói:
– Không biết có vị nào có thể làm giám khảo cho cuộc luyện đan này.
Hắn không nói lớn nhưng hắn dám chắc sẽ có người bước ra vì xung đột của hắn với Lý Hàn đã thu hút vô số người xem, quả nhiên từ trong đám đông bước ra một vị lão giả, nói:
– Hai vị, để lão hủ làm trọng tài, có được không?
Nhìn thấy lão giả này thì nhiều người khá sửng sốt, ngay cả Nhạc Tiểu Vi cũng vậy vì lão giả này chính là vị tam cấp Linh Dược Sư đồng thời là đại trưởng lão của Linh Dược đường – Thẩm Thiên Hổ. Không ngờ một cuộc đấu của hai vị Linh Dược sư nhị cấp lại kinh động đến Thẩm Thiên Hổ. Nhạc Tiểu Vi nghe vậy thì cung kính nói:
– Vậy phải nhờ Thẩm đại nhân rồi!
Lúc này biểu hiện của Nhạc Tiểu Vi lại giống như một đứa trẻ nhu thuận vậy, không hề có chút cao ngạo lúc trước. Cái này cũng phải thôi, Nhạc Tiểu Vi có thể kiêu ngạo với bất kỳ ai nhưng không dám kiêu ngạo trước mặt Thẩm Thiên Hổ vì người ta là Linh Dược Sư tam cấp hàng thật giá thật, kiêu ngạo trước mặt lão, ngại mạng dài hay sao?
Lý Hàn gật đầu xem như thể hiện kính ý, dù sao hắn cũng là Linh Dược Sư tam cấp nên như vậy là được rồi, không cần phải chạy đi lấy lòng lão. Hắn không sợ đối phương vì vậy mà gây khó dễ cho hắn vì đứng trước thực lực tuyệt đối, mọi mưu kế đều vô dụng. Với lại, hắn cảm thấy vị Thẩm Thiên Hổ này không phải là loại người không được kính trọng là phật lòng.
Qủa nhiên Thẩm Thiên Hổ không để ý hành động của Lý Hàn, lão bắt đầu kiểm tra lò luyên đan của hai người để đảm bảo không có ai gian lận. Lúc Lý Hàn đưa lô đỉnh của mình ra, Nhạc Tiểu Vi xì một tiếng kinh thường vì lô đỉnh của Lý Hàn làm bằng đồng, thỉnh thoảng Lý Hàn bị nổ lô nên trên thân lô có nhiều vết cháy đen. Sau đó hắn lấy ra một lô đỉnh toàn thân màu đen, không biết bằng chất liệu gì nhưng có vẻ bất phàm.
Nhiều người đứng quan chiến thì đã nhận định Lý Hàn thua là cái chắc vì ngay cả lo đỉnh cũng kém hơn Nhạc Tiểu Vi gấp mấy lần. Nhưng đó chỉ là những người không phải trong nghề, những Linh Dược Sư đứng quan chiến bao gồm Thẩm Thiên Hổ đều không cho rằng lô đỉnh là thứ quyết định thắng lợi, thứ quyết định là thực lực của người luyện đan. Nếu thực lực tệ thì cho dù có là thập đại lô đỉnh thì cũng bỏ đi, còn nếu thực lực siêu cường thì cho dù là một lô đỉnh nát thì cũng sẽ cho ra những viên đan dược cực phẩm.
Sau khi kiểm tra hai lô đỉnh không có bất cứ vấn gì, Thẩm Thiên Hổ lại tiếp tục kiểm tra những linh thảo cần để luyện Hồi Linh Đan, Hồi Linh Đan là đan dược nhị cấp đê giai dùng để linh giả cấp tốc hồi lại linh lực, là đan dược phụ trợ không thể thiếu trong chiến đấu nên bất cứ Linh Dược sư nào đều có nguyên liệu để chế ra Hồi Linh Đan. Sau khi kiểm tra chắc những linh thảo này chỉ đủ luyện một phần Hồi Linh Đan thì Thẩm Thiên Hổ liền tuyên bố bắt đầu cuộc đấu luyện đan.