Dưới loại tâm hoảng ý loạn này, một người trong đó liền trực tiếp bị đệ tử Lý gia đánh trúng chỗ yếu hại, kèm theo tiếng kêu thảm thiết trực tiếp rời đi thế giới này.
Lý Hàn cũng không để ý tới lời nói Vương Nguyên Lân, lấy thủ đoạn như lôi đình trực tiếp diệt toàn bộ người Vương gia còn lại. Ở đây không một ai, ngay cả Lý Chiến cũng không nhìn thấy Lý Hàn xuất thủ như thế nào, chỉ biết là những người Vương gia đó dính phải một đòn nghiêm trọng mà chết đi vậy…..
Nhìn thấy một màn này, hình tượng Lý Hàn ở trong lòng mọi đệ tử Lý gia không khỏi càng thêm cao lớn hơn vài phần. Mặc dù Tụ Linh Cảnh có thể dễ dàng giết Luyện Thể Cảnh nhưng Lý Hàn chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể kết liễu sinh mạng hơn bảy mươi người, điều này thật sự là quá mạnh mẽ!
Trong mắt Lý Chiến tràn đầy rung động, thời gian vài tháng không gặp, thực lực Hàn nhi lại tăng lên tới trình độ khủng bố như vậy, ngay cả hắn cũng cảm thấy cũng không bằng, bất quá nhiều hơn là sự vui mừng nồng hậu!
Nhìn thấy Lý Hàn ra tay giết sạch những người còn lại, các đệ tử Lý gia liền vây quanh Vương Nguyên Lân, nhìn người lúc trước diễu võ dương oai lúc này đã trở thành một phế nhân triệt đầu triệt đuôi.
Vương Nguyên Lân té trên mặt đất nhìn những khuôn mặt tràn đầy oán hận xung quanh mình, nỗi sợ hãi trong lòng liền điên cuông phun trào. So ra mà nói, hắn tình nguyện thống khoái chết đi như những người Vương gia kia, mà không phải như hiên tại như vậy. . . . . .
– Các ngươi. . . . . . Các ngươi không được tới đây!
Vương Nguyên Lân hoảng sợ lên tiếng, chợt nghĩ tới điều gì cực kỳ quan trọng nhìn Lý Hàn nói:
– Nói cho ngươi biết, khi ngươi xuất hiện thì ta đã cho người đi báo cho Cao gia biết! Đến lúc đó, ngươi hãy chờ đợi sự báo thù của Linh Hải Cảnh đi!
Vương Nguyên Lân biết mình hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên nói chuyện càng ác độc, hắn tin tưởng Cao gia nhất định sẽ thay bọn họ báo thù, đến lúc đó Lý Hàn nhất định sẽ nếm thử tư vị thống khổ.
Song, hắn mong đợi vẻ mặt lo lắng Lý Hàn cũng không có xuất hiện, ngược lại trên mặt Lý Hàn lộ ra nụ cười. Không sai, chính là nụ cười! Lý Hàn có phải điên rồi hay không, lại vẫn có thể cười được.
Câu tiếp theo của Lý Hàn cũng để cho cả người Vương Nguyên Lân giống như rơi vào trong hầm băng.
– Một ngày như lời ngươi nói vĩnh viễn cũng sẽ không đến, người Cao gia cũng không thể giúp ngươi báo thù
Lý Hàn trong mắt hiện lên vẻ châm chọc, nhìn Vương Nguyên Lân chậm rãi nói:
– Bởi vì, Cao gia đã bị ta diệt môn. . . . . . Ngay cả vị Linh Hải Cảnh mà ngươi mong đợi cũng bị ta đánh thành phế nhân rồi.
– Không thể nào, đây tuyệt đối không thể nào!
Vương Nguyên Lân giống như điên rồi cường điệu nói.
– Đây chính là sự thật, nếu ngươi không tin thì nhìn ra phía sau thử xem, đó có phải tên Linh Hải Cảnh kia không?
Vương Nguyên Lan nghe Lý Hàn nói vậy rùng mình nhưng trong tâm hắn nghĩ Lý Hàn chỉ đang đùa giỡn hắn thôi. Hắn cố gắng chật vật, quay đầu ra phía sau để nhìn thì hắn nhìn thấy một Lý Hàn khác đang xách một người. ” Làm sao có đến hai Lý Hàn ?” Vương Nguyên Lân thắc mắc nhưng bây giờ hắn không quan trọng chuyện này, hắn muốn nhìn xem khuôn mặt của kẻ mà Lý Hàn kia đang xách. Ngay khi hắn nhìn thấy khuôn mặt của kẻ đó thì hắn liền tuyệt vọng vì đó chính là khuôn mặt của Linh Hải Cảnh mà hắn đã chứng khiến khi y dẫn người đến diệt Lý gia.
Còn những người Lý gia cũng chứng khiến khuôn mặt của kẻ đó, mặc dù không biết mặt mũi của Linh Hải Cảnh lúc đó ra sao nhưng chứng khiến khuôn mặt tuyệt vọng của Vương Nguyên Lân thì mọi người đều đoán được kẻ đó chính là Linh Hải Cảnh kia. Những người đệ tử khác không biết chứ hai người Lý Chiến và Lý Trùng thì sao không nhận ra Cao Thiên Long được.
Đặc biệt là Lý Chiến khi hắn tận mắt chứng khiến hai đệ đệ tốt của mình chết dưới tay y, điều đó làm cho thù hận của hắn dành cho gã còn sâu hơn cả đại dương. Nên khi nhìn thấy tình trạng bây giờ của Cao Thiên Long, Lý Chiến không nhịn được mà chảy nước mắt. Thù hận sâu đậm trong lòng hắn liền biến mất, cả người hắn liền cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Lý Hàn nhìn Vương Nguyên Lân rồi nhìn vào đệ tử Lý gia, nói:
– Ta giao hắn cho mọi người giải quyết.
Hôm nay trên người Lý gia tích tự quá nhiều oán khí, phát tiết ở trên người Vương Nguyên Lân cũng là một chủ ý không tệ.
Các đệ tử Lý gia nghe vậy rồi nhìn vào Vương Nguyên Lân rồi nhớ đến cái chết của các huynh đệ tỷ muội, điều này làm cho nhiều đệ tử mắt đỏ lên vì thù hận. Rồi một đệ tử cầm vũ khí của mình đâm vào người gã, có người bắt đầu thì sẽ có người theo sau. Rất nhanh, những đệ tử còn sống của Lý gia đều lấy vũ khí của mình mà điên cuồng đâm vào thân thể gã, cho đến khi các đệ tử phát tiết xong thì có thể nói thân thể của Vương Nguyên Lân đã bị thiên đao vạn quả, không có một khối thịt nguyên lành.
Sau khi các đệ tử phát tiết xong thì lập tức theo Lý Hàn, Lý Chiến và Lý Trùng kéo đến Vương gia.
Tới mà không đáp, là vô lễ đấy!
Có cừu mà không báo, không phải là nam nhân!
……………
Nửa ngày sau, Vương gia không có bất kỳ ngoài ý muốn đều bị Lý gia diệt môn rồi.
Một nhà tổng cộng hơn bốn trăm người, không ai sống sót.
Giết người không lưu tình, nhổ cỏ muốn nhổ tận gốc.
Nếu không ngày sau không chừng còn lưu lại tai họa gì.
Sau khi đánh xong một trận này, địa vị của Lý gia đạt tới đỉnh phong trước đây chưa từng có, không ít trung tiểu gia tộc rối rít tỏ vẻ muốn kết minh với Lý gia, các gia chủ hoặc nhân vật thay mặt trưởng lão đời trước mang theo lễ vật tới cửa chúc mừng, bởi vì Lý gia có một vị cường giả Linh Hải Cảnh như mặt trời ban trưa, đây để cho bọn họ phải cúi đầu xưng thần, tránh khỏi ngày sau gặp phải hậu quả như Vương gia.
Sau khi diệt sạch Vương gia mà thu hết tất cả những thứ có gia trị của Vương thì đây là lúc để gây dựng lại Lý gia. Nhưng trước tiên Lý gia phải làm một việc đã.
Đó chính là tổ chức đám tang dành cho những người đã khuất trong cuộc diệt tộc do Cao gia tiến hành.
Sáng ngày hôm sau, mặc dù cả phủ đệ Lý gia xuất hiện hỏng hóc thật lớn nhưng đều không tu sửa mà chỉ quằng lên đó những tấm vải trắng.
Lúc này, những người còn sống của Lý gia đều tụ tập ở phần mộ tổ tiên của Lý gia, tất cả mọi người đều quấn khăn trắng trên đầu, ngay cả các nữ nhân của Lý Hàn cũng không ngoại lệ. Trên mặt của mọi người đều là vẻ u sầu, mặc dù đã tiêu diệt được kẻ chủ mưu nhưng nhớ đến cái chết của nhiều thân nhân như vậy, bọn họ làm sao có thể vui nổi.
Đứng đầu chính là Lý Chiến, phía trước là Cao Thiên Long.
Cao Thiên Long lúc này giống như người đã chết, nói đúng hơn là khi bị Lý Hàn hủy đi linh căn thì tâm của hắn đã chết rồi.
Lý Chiến quỳ xuống, mọi người liền quỳ theo. Hắn cúi đầu dập ba lạy rồi đọc một bài tế văn dâng lên cho tổ tiên. Đọc xong thì hắn đứng dậy, trên tay hắn liền xuất hiện một thanh kiếm, hắn bước từng bước đi đến chỗ Cao Thiên Long. Từng bước thì sát khí xung quanh Lý Chiến càng nồng đậm vì mỗi khi bước một bước, trong đầu hắn liền hiện ra hình ảnh tộc nhân chết trước mặt hắn, bị chém giết giống như xúc vật, máu nhuộm đỏ toàn bộ phủ đệ Lý gia, đâu đâu cũng có thi thể.
Đến khi hắn bước đến bên cạnh Cao Thiên Long thì con mắt của hắn đã đỏ bừng. Hắn giơ kiếm lên cao rồi chém xuống.
Phốc!!!
Lợi kiếm chém bay đầu Cao Thiên Long, khiến máu của hắn phun ra như mưa, nhuộm đỏ cả một vùng cỏ.
Lý Chiến một cước đá bay thi thể không đầu của Cao Thiên Long, ngửa mặt lên trời gào thét vì đại thù được báo!