Lý Hàn đưa mắt lạnh lùng nhìn Cao Thiên Long, còn Cao Thiên Long thì nghiền ngẫm nhìn Lý Hàn rồi mở miệng nói:
– Ta không ngờ Kiếm Ma lại là một người trẻ tuổi như vậy, quả thật anh hùng xuất thiếu niên.
Bỗng nhiên sắc mặt hắn đổi sang ác liệt, gầm to nói:
– Nhưng dám giết người của Cao gia ta thì cho dù có tài giỏi thế nào cũng phải chết!
Nói rồi hắn đạp chân một cái, khoảng cách giữa hai người liền bị rút gọn, hắn đã xuất hiện trước mắt Lý Hàn. Hắn tung ra một quả đấm nhắm ngay vào đầu Lý Hàn, quả đấm đi đến đâu thì phát ra tiếng gió vù vù sắc bén đến đó. Mặc dù quả đấm đang dần được phóng đại trong mắt Lý Hàn nhưng Lý Hàn không hề tỏ ra run sợ hay rồi loạn, hai cánh tay của hắn bắt đầu kết ấn.
Động tác của hắn vô cùng nhanh khiến người khác nhìn vào cũng phải hoa mắt và chỉ mất chưa tới một giây thì Lý Hàn đã kết xong Hỏa Sát Ấn, rồi hắn chưởng ấn va chạm với cú đấm của Cao Thiên Long.
Bùm!!!
Hai bên va chạm thì phát ra tiếng động lớn. Lý Hàn bị đánh lui ra phía sau, phải đi khoảng một trượng thì hắn mới dừng lại, trên miệng hắn chảy ra một dòng máu đỏ, hiển nhiên hắn đã bị thương. Còn Cao Thiên Long thì thân hình lắc lư một cái rồi bình thường lại nhưng hắn cũng cảm thấy kinh ngạc vì hắn không ngờ một Tụ Linh Cảnh lại có thể chịu được một đấm của hắn mà chỉ bị thương nhẹ mặc dù đó chỉ là một quả đấm bình thường.
Hắn cất tiếng cười to, nói:
– Ngươi quả thật là một thiên tài và ta rất thích cảm giác được giết thiên tài.
Giọng nói của hắn chứa đầy sát khí. Cao Thiên Long từ lúc sinh ra là một người có căn cơ yếu hơn cả người bình thường nên hắn rất căm ghết những người có danh xưng thiên tài và hắn sẽ tìm đủ mọi cách để hủy diệt những người đó, sau này khi trưởng thành thì hắn vẫn còn giữ tư tưởng đó. Số thiên tài của nhà khác đã chết trong tay hắn đã lên đến con số hằng trăm, nên trước khi hắn bế quan xung kích Linh Hải Cảnh thì nhà nào có thiên tài đều được giấu tiệt đi không để cho Cao Thiên Long biết.
Lý Hàn chăm chú nhìn Cao Thiên Long, lúc nãy hắn không chạy đi vì hắn muốn biết ranh giới giữa hắn và Linh Hải Cảnh vào lúc này là bao nhiêu. Sau khi thử một chiêu của Cao Thiên Long thì trong lòng hắn đã tinh được khoảng cách giữa hắn và Linh Hải Cảnh nên đã đến lúc rút lui. Nghe Cao Thiên Long nói vậy thì Lý Hàn hừ lạnh, nói:
– Lão già chết tiệt, hôm nay ngươi đừng hòng giết được ta, hãy xem tuyệt kỹ tối thượng của ta đây.
Nói rồi hắn gồng sức, linh khí điên cuồng tụ tập tới tạo nên những cơn gió linh khí. Cao Thiên Long thấy vậy liền biến sắc, thủ thế để đỡ đòn. Hắn không nhân lúc Lý Hàn đang tạo chiêu mà tấn công vì hắn muốn nhìn khuôn mặt tuyệt vọng của Lý Hàn khí biết mọi thứ mình làm là vô ích. Lý Hàn thấy Cao Thiên Long thủ thế liền hét lớn:
– Hãy xem đây, tuyệt kỹ……Chạy Ngay Đi!
Nói rồi hắn quay đầu, đạp Lưu Tinh Thiên Quang Bộ mà bỏ chạy. Cao Thiên Long nghẹn họng nhìn trân trối nhìn tình cảnh này rồi hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần mà đuổi theo Lý Hàn. Nhưng Cao Thiên Long không vội vàng vì trong lòng hắn biết Lý Hàn cho dù có chạy cũng không thoát khỏi tay hắn được nhưng Lưu Tinh Thiên Quang Bộ chính là một tuyệt kỹ thiên cấp nên đừng nói Cao Thiên Long mới chỉ là Linh Hải Cảnh nhất trọng thiên, cho dù hắn có là Linh Hải trung thừa cảnh cũng chưa chắc đuổi theo kịp Lý Hàn.
Vì thế khi hắn đuổi ra khỏi Cao gia thì hắn đã mất bóng dáng của Lý Hàn dưới bầu trời đêm, điều này làm hắn vô cùng giận dữ mà gầm to một tiếng vì miếng thịt gần miệng mà còn bay đi được.
Về phần Lý Hàn thì hắn chạy được một khoảng cách liền tìm một chỗ để ẩn nấp vì linh lực của hắn cũng sắp hao hết rồi. Đợi cho áo khoác phát huy tác dụng thì hắn nhanh chóng quay về khách sạn, về đến khách sạn thì hắn lau sạch vết máu trên miệng, rồi nuốt đan dược vào trị thương. Một chiêu của Cao Thiên Long khiến hắn bị thương nhưng thương tích không nặng lắm nên một hồi thì Lý Hàn đã khỏe lại.
Sau một chiêu đó thì Lý Hàn tự tin rằng sau khi luyện hóa chỗ âm dương khí hắn vừa mới thu thì hắn đã đủ sức để đối đầu với Cao Thiên Long. Hắn ngồi trên giường để luyện hóa, sau một canh giờ thì hắn dừng lại. Lúc này lóc xoáy âm dương đã đạt đến Tụ Linh thất trọng thiên trung kỳ, còn Tụ linh đa khí thì đã đạt đến bát trọng thiên sơ kỳ, rồi hắn lánh vào trong Âm Dương Tháp.
Sau khi vào tháp thì hắn chuẩn bị rèn luyện thân thể lần thứ tư. Nhưng trước khi bắt đầu thì Lý Hàn đã bị Tần Liên kêu ra một góc để nói chuyện. Tần Liên nhìn hắn rồi nói:
– Lý Hàn, chàng không nên làm như vậy nữa.
– Ta đã làm chuyện gì?
Lý Hàn ngờ nghệch hỏi.
– Chính là dùng phân thân để thân mật với chúng thiếp. Bọn thiếp không thích như vậy.
Tần Liên nói.
– Vì sao các nàng lại không thích, phân thân cũng là ta mà.
Lý Hàn khó hiểu nói.
– Thiếp biết nhưng bọn thiếp cảm thấy rằng chàng không còn quan tâm bọn thiếp nữa mà chỉ đối phó qua loa mà thôi. Nếu chàng không còn yêu thương bọn thiếp nữa thì hãy nói thẳng một lời, thiếp và các tỷ muội sẽ không xuất hiễn trước mặt chàng nữa.
Tần Liên kích động nói, nói xong thì những giọt nước mắt long lanh từ trong mắt nàng chảy xuống. Lý Hàn thấy vậy liền đưa tay ôm nàng vào lòng, dỗ dành nói:
– Ta yêu các nàng còn không kịp, làm sao chán các nàng được. Ta lo các nàng có ít sự yêu thương mà cảm thấy buồn nên ta mới dùng cách này.
Tần Liên chôn chặt trong lòng Lý Hàn, mở miệng nói:
– Chúng thiếp không buồn, bọn thiếp yêu chàng thật lòng nên chỉ cần được chàng yêu thương dù chỉ một chút cũng cảm thấy vui lòng, cho dù có chờ đợi cũng không sao. Nhưng chàng dùng cách này khiến bọn thiếp cảm thấy rằng chàng không tôn trọng thiếp và các tỷ muội.
Lý Hàn ôm chặt lấy Tần Liên vào trong, nói:
– Ta sai rồi, sau này ta không dùng cách này nữa.
Tần Liên không trả lời mà chỉ vùi mặt mình vào lòng ngực Lý Hàn, cảm nhận tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn. Hai người ôm nhau một hồi thì tách ra, Tần Liên tiếp tục đi tu luyện còn Lý Hàn đi tìm các nàng. Sau khi tìm được người nào thì hắn đều đưa tay ôm chặt lấy người đó và đều nói một câu: ” Ta xin lỗi vì đã làm các nàng buồn lòng, xin hãy tha thứ cho ta”.
Các nàng nghe vậy thì đều biết Lý Hàn nói đến việc gì nên tất cả đều rơi lệ nhưng sâu trong mặt hiện lên vẻ vui mừng và hạnh phúc vì Lý Hàn đã hiểu được tấm lòng của các nàng. Các nàng có thể bao dung cho hắn tìm thêm nữ nhân và chờ đợi hắn đến yêu thương nhưng hắn để người khác thấy được thân thể của các nàng khiến chúng nữ cảm thấy bị tổn thương mặc dù người khác cũng chính là hắn.
Nay hắn đã nhận ra lỗi lầm của mình và xin lỗi thì bảo sao các nàng không vui mừng cho được. Lý Hàn sau khi xin lỗi tất cả các nàng xong thì liền chuẩn bị nước thuốc để luyện thể lần thứ tư. Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ thì Lý Hàn chỉ mặc một cái quần cộc rồi bước vào nồi nước đang sôi sùng sục, Lý Hàn bước vào cảm thấy như bước vào một nồi dung nham vậy nhưng sau ba lần trải qua thì hắn đã quá quen thuộc cảm giác này rồi.
Lý Hàn nhắm mắt lại, vận chuyển Hỗn Độn Thiên Thể Quyết để hấp thụ dược lực trong nồi nước. Khi Lý Hàn mở mắt ra thì đã trải qua mấy ngày trong Âm Dương tháp, sau khi mặc lại trang phục thì hắn tập hợp các nàng lại. Hắn lúc này muốn đi diệt Cao gia nhưng một mình hắn thì không đủ sức nên kêu các nàng cùng đi chung, đương nhiên không phải ai cũng đi được.
Sau một hồi chọn lựa thì hắn chọn Tần Liên, Lâm Nhược Thủy, Bạch Ngọc Sương và Hàn Vũ Liên đi theo hắn vì các nàng chính là những người có thực lực cao nhất trong chúng nữ. Sau khi chọn xong thì Lý Hàn mới nói ý định đi diệt Cao gia. Các nàng trẻ tuổi thì vui mừng vì có thể trả được thù rồi nhưng các nàng khác thì nhíu mày, Lâm Vũ Yến cất tiếng nói:
– Lý Hàn, thiếp thấy chuyện này phải suy nghĩ kỹ càng mới được.
– Vì sao nàng lại nói như vậy?
Lý Hàn nói.
– Lý Hàn, thiếp thấy Vũ Yến tỷ nói đúng, chuyện này chúng ta phải bàn thêm. Ít nhất phải đợi chúng ta hội họp với Lý Chiến mới tính tiếp được.
Bạch Ngọc Sương tiếp lời.
– Tại sao chúng ta không giết về Cao gia liền mà phải đợi gặp đại bá mới được.
Lý Kinh Yến thắc mắc nói.
Tần Liên thở dài một tiếng, nói:
– Bỏi vì cho dù chúng ta có giết được Cao Thiên Long thì cũng không giệt sạch Cao gia được, ” diệt cỏ phải diệt tận gốc để trừ hậu họa về sau ” đạo lý này, chắc mọi người đều hiểu.
Các nữ nhân trẻ tuổi nghe Tần Liên nói vậy thì mới phát hiện các nàng đã mừng quá sớm. Qủa thật, cho dù Lý Hàn có giết được Linh Hải Cảnh của Cao gia thì với chừng này người ở đây, khó có thể diệt sạch Cao gia được. Lý Hàn nghe vậy thì cười cười nói:
– Tưởng có chuyện gì, chứ chuyện này ta đã có cách rồi.
Chúng nữ nghe vậy liền hiếu kỳ nhìn Lý Hàn, Trương Nhược Trinh hỏi:
– Lý Hàn, chàng có cách gì vậy?
Lý Hàn nhìn các nàng một lượt rồi nói:
– Các nàng quên ở trấn Vạn Liên này, ngoài trừ Cao gia thì cũng còn nhiều thế lực khác. Mà Cao gia đã gây thù với nhiều nhà nên chúng ta chỉ cần giết được Cao Thiên Long thì các nàng nghĩ mấy thế lực đó sẽ ngồi yên không gì sao?
Nghe Lý Hàn nói vậy thì tất cả các nàng đều hiểu ra, Tô Ánh Lan nói:
– Đúng vậy, Cao gia đã gây thù với các thế lực khác nhau nhưng vì sợ Linh Hải Cảnh nên bọn họ mới nhịn. Bây giờ chúng ta diệt đi cây cổ thụ này thì những người đó sẽ tha cho người của Cao gia được chứ.
Lý Hàn gật đầu nói:
– Đúng vậy, nên sáng ngày mai, chúng ta sẽ xuất phát đi về Cao gia để trả thù.
Các nàng nghe vậy đều gật đầu, đặc biệt chúng nữ Lý gia càng gật đầu thật mạnh để biểu rõ quyết tâm trả thù.