Tuần trước khi thất vọng rời khỏi công ty tuyển dụng , Hoàng Thiên giam mình trong phòng không ra ngoài, nên giờ mới có bộ dáng này . Bước ra khỏi phòng tắm Hoàng Thiên như biến thành một người khác. Khuôn mặt trắng trẻo ưa nhìn, chiều cao 1m8 nhìn qua thấy những khối cơ băp mạnh mẽ trên cơ thể . Hắn sửa sang lại mình mặc quần áo ôm hy vọng đi đến tập đoàn Thiên Long. Vài ngày kể từ khi nộp hồ sơ hắn nghĩ mình thất bại nữa , bất ngờ một cuộc điện thoại vang lên thông báo hắn được tuyển. Hắn vui mừng khôn xiết . Đang lúc mơ tương về tương lai của mình thì bất ngờ một giọng nữ ngọt ngào vang lên. ” Em ngồi đây được chứ ?”. Hắn ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một cô gái đang nhìn mình. Cô gái khá đẹp chiều cao 1m7 với mái tóc đen xóa ngang vai . Cô mặc chiếc áo T-shirt màu hồng ,bên dưới là chiếc quần thun ngắn để lộ ra cặp chân dài quyến rũ. ”Hoàng Thiên anh có nhớ em không ?” .KhÔng đợi Hoàng Thiên trả lời cô gái đã ngồi xuống ôm chặt cánh tay Hoàng Thiên. Cô gái không phải ai xa lạ , chính là Phương Vy . Nàng hơn hắn 2 tuổi mấy năm trước họ có gặp mặt nhau qua . Hắn nhìn chằm chằm vào Phương Vy . Một đôi mắt to ngập nước mang theo vô hạn tình ý. Chiếc miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch cặp môi đỏ mọng ,dưới cổ là một mảnh tuyết trắng. Bộ ngực to bị gò bó tạo lên những khe rãnh sâu hoắm. Một cỗ nam tính nguyên thủy thức tỉnh trong người hắn. Hắn âm thầm nuốt nước miếng. ”Hoàng Thiên anh đã xin được việc chưa ?” ” Xin việc ?… Ah rồi anh mới nhận được thông báo trúng tuyển ở tập đoàn Thiên Long ”.Hoàng Thiên sững sờ mà trả lời , dù sao lâu rồi không gặp mà nàng lại hỏi vấn đề vậy. Chắc Phương Vy cũng biết sinh viên mới ra trường giờ xin việc khó. ” Tập đoàn Thiên Long chỗ em ở cũng gần tập đoàn đó , nhà em cũng có phòng dư anh muốn dọn đến ở cùng em không ? Em ở một mình cũng buồn .” Hoàng Thiên suy nghĩ một chút , dọn đến nhà thì đường đến công ty cũng gần hơn thuận lơi cho công việc . Với lại ở gần người đẹp ai không muốn , nên đáp ứng nàng. ”Vậy tốt mai em đến giúp anh dọn đồ”.Nói xong nàng đứng dậy bước đi không để ý hoặc không nghe thấy Hoàng Thiên Đang lẩm bẩm ”Ở chung…ở chung”.Hoàng Thiên nhìn bóng lưng Phương Vy xa dần hắn không nghĩ tới mình được Phương Vy đề nghị ở chung như vậy .Sáng hôm sau tiếng chuông báo thức kêu thức tỉnh đang ngủ say Hoàng Thiên . Hắn định ngủ tiếp thì chợt nhớ hôm nay Phương Vy đến giúp hắn dọn hành lý . Hắn bật dậy vscn xong thì Phương Vy đến , do đồ đạc của hắn không nhiều nên hai người làm chút là xong . Đến nhà nàng hắn vừa định đi xem một vòng thì có một cánh tay ôm hắn từ phía sau .Hắn đang cảm nhận hai luồng mềm mại cọ lừng mình thì giọng ngọt ngào của Phương Vy truyền đến : ”Hoàng Thiên ba năm trước em nói em yêu anh nhưng anh từ chối em nói còn phải học . Giờ anh ra trường rồi anh sẽ yêu em chứ ?”.Hoàng Thiên chợt nhớ tới ba năm trước Phương Vy có hướng mình tỏ tình đã bị mình lạnh lùng từ chối. Hắn không ngờ đến bây giờ mà nàng vẫn chờ hắn . Hắn cảm động với tình yêu nàng dành cho hắn. Quay người lại hung hăng ôm Phương Vy, xem đôi mắt to dễ thuơng tràn đầy mong đợi của nàng ,hắn cúi đầu hôn xuống.