Phong Lưu Pháp Sư – Chương 663: Khổ chiến – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 663: Khổ chiến

Trong lòng Long Nhất máy động, hỗn độn thần lực bị kích thích đột nhiên vận
chuyển. Đây là khi gặp phải sự uy hiếp vô cùng lớn mới tạo thành phản ứng. Có
thể thấy được bảy gã khổng lồ này chỉ mới khí thế thôi đã dọa người thế nào.

Lúc này Ô Cách Tề chật vật chạy trốn lên trên, tám cánh trắng phía sau xòe ra.

“Giết hắn. Giết hắn……” Ô Cách Tề điên cuồng chỉ về phía thần quang bảy màu
đang lưu chuyển trước mặt Long Nhất.

Ánh mắt bảy vị thượng cổ chiến thần bắn ra lãnh quang. Trong đó có hai chiến
thần nghe theo mệnh lệnh nhằm hướng Long Nhất đánh tới. Còn năm chiến thần
khác cũng không phải không có mục tiêu mà bắt đầu công kích các chư thần. Muốn
đem tất cả những vật còn sống trước mắt bọn họ dủy diệt.

“Oanh” một tiếng. Ô Cách Tề như một con diều bị đứt dây bắn lên cao, tám cánh
trong nháy mắt bị gãy mất năm, phun máu tươi ra phía xa. Trong mắt mang theo
thần sắc không dám tin tưởng. Bởi vì năm chiến thần mất đi khống chế, Ô Cách
Tề đứng ngay gần đó nên chịu trận đầu tiên. Thân thể hắn mặc dù nhìn vẫn
nguyên vẹn nhưng trên thực tế bên trong đã bị vỡ nát. Oán khí đầy người khiến
hắn chống đỡ được một lát. Hắn cho dù có chết cũng phải nhìn thấy Long Nhất
chết trước hắn.

Long Nhất cùng hai thượng cổ chiến thần chiến đấu, trong lòng kêu khổ không
ngừng. Cũng không biết cái tên đia như thế nào lại tạo ra bảy quái vật này.
Hai chiến thần bức hắn luống cuống chân tay, rơi vào thế hạ phong. Hỗn độn
thần công của hắn khó khắn lắm mới tới tầng thứ nhất, thất hệ thần thể cũng
mới ngưng tụ thành không lâu. Chiến đấu cường độ cao như thế khẳng định không
chống đỡ được bao lâu. Nhìn lại hai chiến thần này công kích Long Nhất không
biết mệt mỏi, thậm chí công kích ngày càng mạnh hơn. Hơn nữa Long Nhất còn
phát hiện trong cơ thể bọn họ cũng đồng dạng lưu chuyển hỗn độn lực. Không
phải bọn họ cũng tu luyện hỗn độn thần công?

Kỳ thật Long Nhất cũng không biết, bảy thượng cổ chiến thần vốn là do hỗn độn
năng lượng biến thành. Cũng không biết vị thượng cổ tuyệt thế nào mới thần
luyện ra bảy tên gia hỏa biến thái này.

Long Nhất lâm vào vòng khổ chiến. Mặc khác trận chiến giữa năm chiến thần cùng
hơn vạn chư thần cũng xuất hiện tình trạng đồ sát nghiêng hẳn về một phía.
Ngoại trừ mấy trăm chư thần có được nhất cấp thần phong hào khó khăn lắm mới
có thể ngăn cản. Còn lại hễ cứ bị năm vị chiến thần kia cuồng bạo công kích
đến thì thần tộc không chết cũng bị thương nặng. Tình thế vô cùng hỗn loạn.

“Duy Nhĩ Bối Lạp. Ngươi không tự tổ chức mọi người cùng nhau công kích a.”
Long Nhất nhìn thấy tình huống hỗn loạn nọ, không khỏi mắng chửi. Nếu tất cả
các thần nhân này chết sạch, đến lúc có chiến tranh thì hắn sẽ lấy cái gì đối
kháng với Thiên Ma vương.

Long Nhất mắng như vậy, chư thần phía dưới cũng nhanh chóng tỉnh táo lại. Duy
Nhĩ Bối Lạp chỉ huy chư thần hợp tác lại với nhau. Thương vong rốt cục cũng
giảm bớt. Ngược lại Long Nhất vừa phân tâm liền bị một thượng cổ chiến thần
đánh trung tay trái. Lập tức khí huyết cuồn cuộn, trong nháy mắt cánh tay trái
mất đi tri giác.

“Hỗn độn trảm.” Long Nhất vận dụng Càn khôn đại na di đến cực điểm, thân hình
tạo ra một mảnh hư ảo đủ để công kích hai thượng cổ chiến thần trong một phạm
vi. Sử dụng sát chiêu hỗn độn thần công tầng thứ nhất. Hắn đã phải liều mạng.

Chỉ thấy thất thải thần quang trên người Long Nhất ngưng tụ, biến ảo vô số hỗn
độn khí tựa hồ trong một khắc ngưng tụ lại. Tất cả chư thần thấy động tác của
bảy thượng cổ chiến thần biến thành cực kỳ thong thả, giống như là phim quay
chậm.

Hỗn độn lực mênh mông ngưng tụ thành một hỗn độn chi nhận, mang theo uy thế
hủy thiên diệt địa chém về phía hai thượng cổ chiến thần đang chiến đấu với
Long Nhất.

Đến khi hỗn độn chi nhận xâm nhập vào người, hai thượng cổ chiến thần này mới
phản ứng lại. Nhưng lúc đó muốn tránh né cũng đã không còn kịp. Toàn thân bọn
họ phát ra năng lượng, ngạnh kháng sát chiêu của Long Nhất.

Bỗng nhiên toàn bộ thần thánh chi địa chấn động, hỗn độn lực cấu thành không
gian bỗng nhiên cuồng bạo.

Long Nhất một khi thi triển hỗn độn trảm, thần lực toàn thân giống như bị tháo
nước, thất thải quang mang trên người ảm đạm. Còn không chờ hắn thở một hơi,
hắn liền cảm giác được hỗn độn lực tạo thành không gian thần thánh chi địa
đang muốn hỗn loạn.

“Cẩn thận. Không gian đang sụp đổ.” Long Nhất sợ hãi rống lên một tiếng, nỗ
lực đem năng lượng còn sót lại bảo vệ thân thể. Một khi bị cuốn vào bên trong
không gian loạn lưu thì chỉ có chết không có chỗ chôn.

Chư thần nghe thấy vậy đều kinh hoàng. Tất cả đều xuất ra tuyệt chiêu giữ
mạng.

Vô số hỗn độn thần lực đem cả không gian bao phủ. Chỉ nghe thấy một thanh âm
phá toái, không gian năng lượng giống như bị nén lại. Không có một góc chết
nào có thể tránh thoát công kích của không gian năng lượng.

Bên ngoài thần thánh chi địa, số lượng thần tộc thành kính chờ đợi đã lên đến
hơn trăm vạn. Hơn nữa còn đang nhanh chóng gia tăng. Bọn họ đến từ thần giới
của các đại chủ thần khu vực, chỉ mong có thể nhìn thấy mặt Phách thần Long
Nhất, truyền nhân của Phụ thần. Về sau còn có tiền vốn để đem khoác loác. Muốn
bốc phét là lão tử ta chính là người tham dự nghi thức Phách thần đại nhân
thống nhất thần giới. Nghĩ đến cũng danh vọng rồi.

Bỗng nhiên tại của vào Thần thánh chi địa, hỗn độn năng lượng đột nhiên ba
động mãnh liệt. Tất cả thần tộc đều nhìn lại đây, chờ mong chư thần đi ra từ
Thần thánh chi địa.

Nhưng lập tức, một trận năng lượng sóng xung kích từ cửa vào Thần thánh chi
địa phun ra. Mấy ngàn thần tộc ở cự ly gần nhất thời bị tiêu diệt. Ngay sau đó
là một loạt sự chấn động, hỗn độn năng lượng cuồng bạo ở trên khoảng không
sinh ra một vụ nổ lớn, cơ hồ lan đến tất cả các thần tộc đang chờ đợi ở gần
đó. Trong nháy mắt đã chết mấy vạn thần tộc.

“Phanh phanh phanh” trên không trung bóng người rơi xuống như mưa. Cũng may là
không gian đổ sụp dưới chân chư thần.

Ngoại trừ A Nhĩ Pháp Đặc chết vì thần thệ. Sáu vị chủ thần chưởng quản các khu
vực còn lại đều sống. Đi vào Thần thánh chi địa có hơn vạn chư thần, lúc đi ra
còn không đến một nửa. Những người đó nếu không phải bị bảy vị thượng cổ chiến
thần giết chết thì cũng bị quấn vào bên trong không gian loạn lưu, xương cốt
cũng không còn.

Long Nhất xoay người lại, hít từng ngụm không khí, thở phì phò. Cười khổ nhìn
đủ bảy vị thượng cổ chiến thần cũng đang rơi xuống cách đó không xa. Trong đó
có hai gã bị chặt đứt một tay, bị hỗn độn trảm của hắn gây thương tích. Nhưng
mặc dù bị như thế nhưng bọn họ thoạt nhìn vẫn rất mạnh khỏe, không có chút đau
đớn nào cả.

Bảy thượng cổ chiến thần giữa trăm vạn thần tộc quả thực giống như hổ giữa bầy
dê. Bọn họ đem tất cả sinh vật có thể cảm ứng được hủy diệt. Mỗi một lần công
kích đều có hơn trăm thần tộc chết đi. Công kích cường hãn mang đậm huyết tinh
như thế khiến cho mọi người sợ hãi kêu thét, chạy trối chết.

Long Nhất khẽ cắn môi. Nếu bảy thượng cổ chiến thần này đuổi giết đám người
đang chạy tứ tán kia thì có thể xảy ra chuyện lớn. Chỉ sợ là cả thần giới
không lâu sau sẽ biến thành một mảnh tử địa. Hắn hét lớn một tiếng, bảy đạo
thần lực đánh về phía bảy thượng cổ chiến thần. Cũng chỉ có như thế mới làm
cho bọn họ dời sự chú ý lên người hắn. Cũng mới có thể tụ tập sinh lực tiêu
diệt bọn họ. Hoặc trái lại bị bọn họ tiêu diệt. Nhưng hắn không còn lựa chọn
nào khác.

Bị thần lực của Long Nhất đánh trúng, bảy thượng cổ chiến thần quả nhiên không
hề mù quáng đuổi theo các thần tộc khác. Nhất tề quay người nhằm hướng Long
Nhất đánh tới.

Lúc này Duy Nhĩ Bối Lạp cùng các chưởng quản giả chủ thần khu vực cũng phản
ứng lại, bắt đầu tổ chức các cấp thần vây quanh bảy thượng cổ chiến thần này.

Long Nhất dựa vào hỗn độn thần lực thúc giục Càn khôn đại nã di bao vây bảy
thượng cổ chiến thần vào bên trong. Duy Nhĩ Bối Lạp liên hợp mấy ngàn các cấp
thần bắt đầu ngưng tụ thần lực. Bọn họ cũng đều biết công kích bình thường
không thể tạo thành thương tổn gì đối với bảy thượng cổ chiến thần này. Chỉ có
thể hội tụ lực công kích của mấy ngàn các cấp thần phát động công kích. Nếu
như không thể giết được bọn họ thì bọn họ cũng chỉ có một con đường chờ chết
mà thôi

Tốc độ Long Nhất càng lúc càng nhanh, tốc độ nhanh như cơn gió, mắt thường khó
phân biệt được. Nhưng hắn lại cảm giác đầu càng ngày càng nặng, thất hệ thần
thể cũng không chịu được công kích liên tục của bảy thượng cổ chiến thần kia.
Tuy răng không có bị đánh chính diện nhưng công kích năng lượng cũng đủ để cho
hắn hộc máu.

“Ông nội nó. Còn không phát động công kích.” Long Nhất thầm mắng trong lòng.
Thần lực đã muốn cạn kiệt. Nếu không lui sẽ không còn cơ hội. Nếu thật sự
không có biện pháp, hắn cũng đành phải đem Long Nhị, thần thú Tiểu tam triệu
hồi ra ngăn cản. Nhưng mấy ngàn thần tộc liên hợp sắp công kích tới. Hắn không
có nắm chắc có thể hoàn hảo thu hồi chúng vào hắc ám thứ nguyên không gian mà
không chịu chút tổn thất nào. Nếu như triệu hồi ra để chịu chết thì không
triệu hồi ra thỏa đáng.

Đúng lúc này Duy Nhĩ Bối Lạp khẽ kêu một tiếng: “Phách thần.”

Cơ hồ là phản xạ, Long Nhất dùng tia thần lực cuối cùng hoàn thành Càn khôn
đại na di, cả người biến mất trong hư không. Trong một giây vô tận thần lực
đem thượng cổ chiến thần sắp phát điên bao phủ lại.

Thiên băng. Nứt ra. Năng lượng khuếch tán ra bốn phía. Nơi năng lượng đi qua
không có một ngọn cỏ nào có thể sống sót.

Đợi khi năng lượng tan hết, sương khói tan đi, có thể nhìn thấy sự hoang vu.
Không thể tìm thấy một cây chi thụ còn đứng thẳng, một tảng đá nguyên vẹn, mặt
đất chằng chịt những cái khe như mạng nhện. Có thể tùy ý thấy được những phần
chân tay bị cụt của thần tộc. Nơi đây đã trở thành một Tu La tràng.

Mấy ngàn thần tộc liên hợp công kích, bởi vì thần lực hao hết ngồi phịch xuống
dưới đất. Bọn họ nhìn nhau, trầm mặc không nói. Bảy thượng cổ chiến thần kia
không biết bị băm thành nhiều hay ít khối nhưng trước mắt là sinh mệnh của vô
số đồng bào khiến cho bọn họ như thế nào có thể cao hứng đây.

Long Nhất chui ra từ phía xa xa, phì một tiếng phun bùn đất ở trong miệng ra.
Nhìn chung quanh một vòng, không thấy bảy thượng cổ chiến thần, trong lòng thở
dài nhẹ nhõm. Năng lượng cuồng bạo truyền ra, bùn đất bay tán loạn. Bảy thượng
cổ chiến thần như đạn pháo vọt lên. Bọn họ thoạt nhìn vô cùng thê thảm, chân
tay bị gẫy. Thiếu một bên đầu cùng thân thể. Nhưng cho dù như thế thì khí tức
cuồng bạo trên người càng thêm mãnh liệt.

“Băng Cơ, xem ra thần giới chúng ta xong rồi.” Duy Nhĩ Bối Lạp than khẽ, nhìn
sang Băng Cơ nói.

Băng Cơ không nói gì. Vốn tưởng thần giới sắp được khôi phục lại sự hưng
vượng, tuyệt đối không ngờ hậu quả lại như vậy. Bảy thượng cổ chiến thần này
thực lực quá khủng bổ. Liên hợp mấy ngàn cấp thần lợi hại nhất thần giới lại
công kích một kích toàn lực cũng không thể hủy diệt bọn họ. Chẳng lẽ từ nay về
sau thần giới sẽ không còn tồn tại?

Chư thần lộ ra vẻ tuyệt vọng, nhắm mắt chờ chết.

Nhưng bảy thượng cổ chiến thần này nhìn xung quanh một vòng sau đó chăm chú
nhìn lên người Long Nhất. Sát khí khổng lồ tập trung vào hắn, tựa hồ nhận ra
hắn. Hận không thể nghiền hắn ra thành cho bụi.

Long Nhất cười khổ một tiếng, đang chuẩn bị đem Long Nhị cùng mấy thần thú
trong hắc ám thứ nguyên không gian ra liều mạng thì một thân ảnh thanh lệ đột
nhiên hiện lên từ phía chân trời xa, phóng đến.


Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.