Phong Lưu Pháp Sư – Chương 607: Phóng trục chân tướng – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 607: Phóng trục chân tướng

Long Nhất ngồi đối diện Hải Hoàng, ưỡn thẳng lưng, con ngươi sâu thẳm nhìn
ngưng trọng, đem theo một áp bức cự đại đối thị với Hải Hoàng.

“Hảo tiểu tử, nhãn quang của nha đầu của ta không tệ.” Hải Hoàng không thứ
thần tình uy nghiêm của mình, đột nhiên hết giá lạnh, cười hòa nhã nói, khiến
người ta như đắm chìm trong gió xuân.

Long Nhất nhướng nhướng mày, lời nói này sao mà có một chút mùi vị không đúng
nhỉ? Không biết còn tưởng là Hải tộc công chúa chọn phu quân nhẫn thần không
tệ.

Hải Hoàng lại không để cho Long Nhất nghĩ ngợi nhiều, thu liễm nụ cười nói:
“Ngươi cũng đã xuất hiện trước mặt ta rồi, chắc hẳn đối với tình hình hại tộc
có hiểu biết nhất định, ta không biết ngươi vì mục đích gì mà đến Hải Tộc, chỉ
muốn hỏi ngươi có nguyện ý đứng về phía ta hay không?”

Long Nhất hiện ra vẻ mặt tươi cười suy ngẫm, ngón tay gõ lên mép bàn, nhưng
một mực không hề trả lời. Thật ra không phải là hắn đang cân nhắc được hơn.
Việc này không cần thiết phải suy nghĩ, đã quyết định nhúng tay vào chuyện của
Hải Tộc thì không còn nghi ngờ gì nữa phải đối địch với Sa Tộc và cũng chính
là phải cùng với Hải Hoàng liên hợp. Chỉ là, Hải Hoàng trong vòng dăm ba câu
đã muốn lôi kéo hắn thì ngược lại cũng đâu có dễ dàng như thế.

Hải Hoàng cũng không có thôi thúc, đợi Long Nhất suy nghĩ.

“Đứng về phía của Bệ hạ dĩ nhiên là có thể, xem ra ngài có lẽ so với Sa Tộc
thì thuận nhãn hơn nhiều lắm, huống hồ ngài có một nữ nhi xinh đẹp, điểm này
là quan trọng nhất đó. Nhưng mà, chuyện gì cũng cần phải nói đến điều kiện và
lợi ích, đặc biệt là chuyện tranh giành quyền lực, không phải sao?” Long Nhất
cười nhẹ nói, đây là một cơ hội tốt như vậy, nếu như không lấy được một chút
gì từ trên người Hải Hoàng thì thật là không công bằng đối với bản thân.

Hải Hoàng tự hồ sớm đã có dự liệu, cười nói: “Ngươi ao ước cái gì?”

“Chỉ muốn Hải Hoàng đáp ứng 3 điều kiện sau đây là được rồi.” Long Nhất cười
hắc hắc nói, trong mắt lóe quang mang tính toán.

“Nói nghe đi.” Hải Hoàng nói.

“Điều kiện thứ nhất, ta muốn biết chân tướng sự việc năm trăm năm trước Nhân
Ngư Hoàng Tộc bị trục xuất ra khỏi Hải Để Chi Thành.” Long Nhất nhìn chòng
chọc đôi mắt của Hải Hoàng, nói.

Sắc mặt Hải Hoàng đột biến, hai con ngươi trong chớp mắt bỗng trở nên sắc bén,
hiển nhiên vấn đề này đã chạm tới một góc sâu thẳm giấu kín nào đó trong tim
hắn.

“Ngươi có quan hệ gì với Nhân Ngư Hoàng Tộc?” Hải Hoàng lạnh lùng hỏi.

“Dĩ nhiên là quan hệ rất thân mật rồi, Nhân Ngư công chúa hiện tại chính là nữ
nhân của ta.” Long Nhất liếc thấy Hải Hoàng giấu tay phải ra sau, sợ rằng chỉ
cần một chữ không thích hợp, Hải Hoàng sẽ sắp phát động công kích.

Hải Hoàng nhìn Long Nhất với ánh mắt hoài nghi, nhưng khí thế đã buông lỏng
một chút. Hắn nói: “Có thể có chứng cứ.”

Long Nhất cũng không nghĩ ngợi gì lập tức từ trong không gian giới chỉ lấy ra
phiến Kim Sắc Lân Bài, đó là tín vật của Ngân Tộc Hoàng Tộc.

“Thần Lân! Không sai, đây là tín vật của Nhân Ngư Tộc.” Nhãn thần của Hải
Hoàng đã nhu hòa rất nhiều, mục quang hướng nhìn về Long Nhất đem theo một tia
cảm tình đặc kỳ.

Đột nhiên, Hải Hoàng như là nghĩ tới cái gì, khẩn cấp hỏi: “Kẻ hậu duệ đó của
Nhân Ngư Tộc có phải cũng đã đến Hải Để Chi Thành?”

Long Nhất gật gật đầu, có chút kinh ngạc vì lý do gì mà Hải Hoàng lại khẩn
trương như vậy, xem ra tình cảm của hắn đối với Nhân Ngư Tộc hình như không hề
đơn giản. Việc trục xuất năm trăm năm trước cuối cùng có nội tình gì vậy?

“Bệ Hạ, ta ở trong cơ địa bí mật của Sa Tộc nghe được Sa Tộc tộc trưởng nói
cần dùng nữ nhi bảo bối của ngài và Nhân Ngư Tộc hậu duệ để luyện chế cái gì.
Không biết Bệ hạ ngài có rõ hay không?” Long Nhất nghĩ đến lời nói lúc trước
nghe lỏm được, nghi hoặc hỏi.

Hải Hoàng ngược lại toàn thân chấn động một cái, hắn từ trước tới giờ để sự
việc mặc cho may rủi, tưởng rằng lý do tại sao Sa Tộc bắt cóc con gái của hắn
là do muốn uy hiếp hắn. Vào thời khắc này nghĩ lại thì tuyệt không thể nào.

“Muốn biết năm trăm năm trước ta tại sao đem Ngư Tộc Hoàng Tộc trục xuất khỏi
Hải Để Chi Thành?” Hải Hoàng khẽ thở một tiếng, phảng phất như trong một chốc
lát mà đã già nua đi rất nhiều.

Long Nhất không nói tiếng nào, hắn biết tiếp theo đây Hải Hoàng muốn nói ra
chân tướng sự việc đã phiền não Lưu Ly bao nhiêu năm.

Từ một trăm ngàn năm trước, trong các triều đại Hải Hoàng đểu có một bí mật
đời đời tương truyền, bí mật kinh thiên này trước nay đều bị Hải Hoàng các đời
chôn giấu tại nơi sâu thẳm nhất trong tim.

Thần Ma Chi Chiến hủy thiên diệt địa một trăm ngàn năm trước, chiến tranh kéo
dài không dứt cả ngàn năm đã làm tất cả chủng tộc bị cuốn vào, toàn bộ chủng
tộc trí tuệ của đại lục hải dương đã từng lên đến hàng nghìn. Trong trường
chiến tranh đó có 2 phần 3 chủng tộc hoàn toàn bị tuyệt diệt, có thể tưởng
tượng mà biết trường chiến tranh đó tàn khốc, đẫm máu bao nhiêu.

Đến phút cuối, trận chiến cuối cùng giữa Thần Giới Thất Đại Chủ Thần cùng và
Thiên Ma Vương. Thất Đại Chủ Thần liên thủ đem Thiên Ma Vương Phong Ấn ở đáy
biển, lại đem vốn dĩ là lục địa chiếm nửa thế giới mười phần thì đã tám chín
phần nhấn chìm vào hải dương, Hoành Đoạn Sơn Mạch vương lên đến trời cao. Mà
Thất Đại Chủ Thần ở trong trận chiến cuối cùng đó cũng không chuốc lấy một
chút tốt đẹp nào, bọn họ toàn bộ đều trúng chiêu cuối cùng của Thiên Ma Vương
là Thiên Ma Tổ Chú (Tổ Chú = lời nguyền) do Thiên Ma Huyết ngưng đọng thành.

Thất Đại Chủ Thần đã trúng Thiên Ma Tổ Chú, mà bọn họ sợ rằng Thần Chi Phong
Ấn đang phong ấn Thiên Ma Vương trong thời gian Tổ Chú phát tác sẽ bị làm yếu
dần đi, vì vậy đem Chúng Thần Chi Linh dung hòa vào trong huyết mạch của Hải
Hoàng Nhất Tộc và Nhân Ngư Hoàng Tộc. Bí mật này căn bản ngoại trừ Hải Hoàng
đời đời tương truyền, thì ngay cả Nhân Ngư Hoàng Tộc cũng không biết rõ. Nhưng
vào năm trăm năm trước, Hải Hoàng đột nhiên cảm thấy Hải Để Chi Thành có cảm
giác quái dị không giống bình thường, cái loại cảm giác đó cực kỳ âm lãnh
huyết tanh, rất giống như là thứ Thiên Ma khí vị mà trong ký sử của Hải Tộc đã
miêu tả lại.

Theo truyền thuyết, nếu như Chúng Thần Chi Linh bị Thiên Ma Vương rút được,
không có áp chế của Thất Đại Chủ Thần, thì chính là thảm họa diệt vong của tất
cả chủng tộc trên thế giới đã sắp đến rồi.

Hải Hoàng vì để bảo đảm, đã tìm cớ để nổi cáu với Nhân Ngư Tộc Nữ Vương đương
thời mà trong lòng mình ngưỡng mộ, lại còn đem toàn thể Nhân Ngư Tộc trục xuất
khỏi Hải Để Chi Thành.

Theo cách Hải Hoàng nghĩ, chỉ cần Chúng Thần Chi Linh không bị rút ra, bất kể
Thiên Ma cũng không có cách gì phá phong ấn mà ra được.

Nhưng mà nghe qua miêu tả của Long Nhất, Hải Hoàng đánh giá là tinh thần và
tâm trí của Thiên Ma Vương dường như đã tỉnh dậy một phần rồi, lại còn khống
chế Sa Tộc tộc trưởng Ma Sa, một mặt để ngôi cao nhưng gạt bỏ thực quyền của
Hải Hoàng, một mặt khác trăm phương nghìn kế bắt cóc con gái của hắn, hiện tại
có lẽ đang dốc hết toàn lực tìm hậu duệ của Nhân Ngư Tộc lúc trước.

Nghe Hải Hoàng kể xong, Long Nhất quả thực là kinh hồn bạt vía, Thiên Ma Vương
trong Thần Ma Đại Chiến lúc trước đích thị là đang phong ấn ở dưới đáy biển,
mà Thất Đại Chủ Thần lại đã bị trúng Thiên Ma Tổ Chú, hèn gì…

“Vì vậy, ngàn vạn lần không thể để cho Sa Tộc tìm được Nhân Ngư Công Chúa, nếu
không, Thiên Ma Vương phá phong ấn, ngày tận thế sẽ đến a.” Hải Hoàng thở nặng
một hơi trọc khí, nhìn Long Nhất nói.

“Bệ Hạ an tâm, Lưu Ly ở bên cạnh ta, ai cũng đừng có hòng nghĩ đến việc động
chạm tới nàng.” Long Nhất nói.

“Điều kiện thứ nhất ta đã theo yêu cầu của ngươi, không biết hai yêu cầu còn
lại của ngươi là gì?” Hải Hoàng hỏi.

“Điều kiện thứ hai chắc chắn ngài sẽ đáp ứng, ta giúp ngài đối phó Sa Tộc, và
ngài liên hợp tất cả các Đại Hải Tộc cùng với Nhân Loại hợp tác để đề phòng
thảm họa ngày tận thế kia. Long Nhất nói xong ngừng một lát, nói tiếp: “Lúc
này xem ra thảm họa đó tựa hồ như ở tại phong ấn Thiên Ma Vương, nhưng cuối
cùng, có phải hay không vẫn không chắc chắn, dù sao thì Hải Tộc và Nhân Loại
bắt buộc phải đứng trên một chiến tuyến chung.”

“Việc này đương nhiên không có vấn đề gì.” Hải Hoàng nói rất dứt khoát, việc
này cũng có quan hệ đến vấn đề sinh tử tồn vong của Hải Tộc, hắn không có lý
do gì không đáp ứng.

“Còn về điều kiện thứ ba, tạm thời chưa nghĩ ra, sau này hãy nói, Bệ Hạ chỉ
cần nhớ là vẫn còn nợ ta một điều kiện là được.” Long Nhất cười hắc hắc nói.

Hải Hoàng vừa cười vừa lắc lắc đầu, nhưng lại không có chút gì không vui,
ngược lại lại có một chút dung túng và từ ái. Hắn trước giờ vẫn ao ước có được
một mụn con trai để kế thừa ngôi vị Hải Hoàng, Mã Sa nha đầu đó thông minh thì
thông minh, nhưng lại thiếu khí thế uy nghiêm, tuyệt đối không thể trấn át
được các Đại Hải Tộc đa dạng. Cái tên nhân loại trước mắt này có gan dạ và
thông minh, có mạnh bạo, khí thế phóng khoáng thoải mái, tâm cơ giảo trá, nếu
là đã cưới con gái của hắn, kế thừa y bát của hắn, ngược lại cũng có thể coi
là một việc tốt đẹp, Hải Hoàng nghĩ như vậy.

“Tiểu tử, Mạo Hiểm Đoạt Bảo Đại Hội cử hành ngày mai, ngươi nhất định phải
tham gia.” Hải Hoàng đột nhiên nói.

“Đoạt Bảo Đại Hội? Có bảo vật gì có thể đoạt đây?” Long Nhất vừa nghe “đoạt
bảo”, đã rất có hứng thú hỏi.

“Bảo vật bình thường dĩ nhiên ngươi không để trong mắt, địa điểm của Mạo Hiểm
Đoạt Bảo Đại Hội ngày mai là Hải Để Tử Vong Dung Động (Dung = nóng chảy), Dung
Động này hình thành trong thời kỳ Thần Ma Đại Chiến hồi một trăm nghìn năm
trước, bên trong có bảo vật mà Thần Ma Lưỡng Tộc để lại trong lúc chiến
tranh.” Hải Hoàng nói.

“Bảo vật lưu lại từ thời Thần Ma Đại Chiến?” Long Nhất hồ nghi nhìn vào mắt
Hải Hoàng, nói: “Đã là bảo vật lưu lại từ thời Thần Ma Đại Chiến, khẳng định
không phải là bảo vật thông thường, ngài và Sa Tộc tộc trưởng các cao thủ sẽ
không động lòng à?”

“Không phải là không động lòng, là cấm chế che phủ Tử Vong Dung Động, cần phải
có ta và tám vị tộc trưởng Hải Tộc mạnh nhất liên thủ thì mới có thể mở được
thông đạo, bất cứ ai cũng thèm muốn các bảo vật bên trong, vì vậy vài vạn năm
trước, các đại hải tộc bèn thỏa thuận do Hải Hoàng lãnh đạo tám vị trưởng lão
khác mở cấm chế, để cho trong toàn bộ Hải Tộc hải tộc nào có thực lực nhất
định và tuổi dưới ba trăm được đi vào, ai giành được thì chính là của người
đấy.” Hải Hoàng giải thích nói.

Ý nghĩ trong lòng Long Nhất xoay chuyển, hắc hắc cười lạnh nói: “Các người có
thể đạt được cách giải quyết tốt, các thế lực lớn phái thủ hạ dưới quyền tiến
nhập khẳng địng không cần phải nói, mà một ngày nào Hải Tộc có thế lực đơn bạc
đạt được bảo vật, sợ ràng sau đó cũng khó thoát khỏi truy sát.”

Hải Hoàng sững sờ, nhưng lại lộ ra mục quang thưởng thức, nói: “Ngươi nói
không sai chút nào, thành phần Hải Tộc cực kỳ phức tạp, các đại chủng tộc
quanh quẩn ở các nơi trong Hải Để Chi Thành, thế lực cũ ăn sâu bám rễ phức
tạp, trình độ trí thức trong chủng tộc không giống nhau, căn bản không thể
thực hiện rộng rãi một quy tắc thống nhất, xem ra các thế lực lớn chế ngự cân
bằng lẫn nhau, thực tế cũng là kẻ mạnh thịt kẻ yếu mà thôi, quy luật này từ
thời cổ đại đến nay chính là chuẩn tắc sinh tồn của tất cả sinh linh, ta sẽ
không thay đổi, mà cũng thay đổi không nổi.” Long Nhất gật đầu, đã làm người ở
hai thế giới, quy luật tự nhiên này hắn có thể nghiệm lĩnh hội khắc cốt ghi
tâm.

“Cái mà ngươi muốn đoạt không phải là bảo vật thông thường, mà là Bích Hải
Thần Bài đã bị rớt xuống nơi sâu nhất của Tử Vong Dung Động.” Hải Hoàng nói.

“Bích Hải Thần Bài?” Long Nhất nhướng nhướng mày.

“Không sai, Bích Hải Thần Bải là thần phách do một vị thần thủy hệ cấp 1 trong
lúc thần bạo ngưng kết lại thành, ta cần cái vật này có chỗ hữu dụng rất lớn.”
Hải Hoàng nghiêm túc nói.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.