Phong Lưu Pháp Sư – Chương 604: Bí mật trong cấm chế – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 604: Bí mật trong cấm chế

Khu vực phòng vệ bên ngoài ma pháp cấm chế đều do Kim Sa phụ trách nên hắn dễ
dàng mở ra một thông đạo hướng vào bên trong khu cấm chế.

Kim Sa nói bên trong cấm chế toàn là những vệ sĩ có thực lực cường hãn trong
gia tộc canh gác. Bên trong còn một chỗ không thể nào vào được, trừ Sa tộc tộc
trưởng ra tất cả mọi người không ai có quyền tiến vào, với quyền hạn của hắn
cũng không phải là việc nào cũng có thể giải quyết được .

Long Nhất lo lắng cho sự an toàn của Bích Phỉ và Tiểu Thước. Cuối cùng hắn
quyết định để cho Kim Sa an bày một bí đạo, tạm thời sẽ để hai nàng ở lại
trong đó. Chính bản thân mình còn chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì thì làm sao có
thể dẫn hai nàng theo được.

Bị tầng tầng lớp lớp ma pháp cấm chế bao quanh giống như một tầng đá thạch
bích thật dày. Hiển nhiên muốn vào được thì cũng phải có một phương pháp đặc
biệt. Nếu ngoại nhân mà tự tiện xâm nhập vào ma pháp chấm chế thì khí tức cùng
hào quang của hắn sẽ dễ dàng bị phát hiện ra chỗ đang ẫn nấp, bởi vậy chỉ cần
ai xâm nhập vào, những người ở bên trong có thể cảm ứng được ngay.

Kim Sa lấy ra một tấm lệnh bài phóng đến một tảng đá thạch bích. Một vầng sáng
màu lam chợt lóe lên, trên mặt đá thạch bích nhất thời hiện ra một phiến cửaa
bằng đá.

“Đưa lệnh bài cho ta, ngươi không cần phải đi vào, nên làm gì thì làm. “ Chưa
nói hết câu Long nhất đã thu lấy tấm lệnh bài trên tay của Kim Sa rồi tiến vào
cánh cửa. Trên bề mặt thạch bích cánh cửa khi nãy hiện ra cũng rất nhanh chóng
biến mất.

Long Nhất liền nhìn vế phia trước chỉ thấy một thông đạo trống trãi , chiều
cao hơn mười thước, bốn phía đều tràn ngập thạch nhũ, chỉ cần nhìn cũng biết
những thạch nhũ này đã qua hàng vạn năm tích lụ lắng đọng lại mà thành .

Long Nhất thần tình vui vẻ, liên láo nhìn khắp một vòng rồi từ từ tiến đến bên
cạnh thông đạo trước mắt. Hai tay khẽ giơ lên chạm vào vách đá, cảm nhận được
một cảm giác lạnh lẽo truyền đến. Nếu hắn đoán không lầm thì thông đạo này ít
nhất cũng tồn tại được mấy vạn năm. Trên vách đá lại xuất hiện vô số các vết
ngân chính là do lợi khí hay ma pháp tạo thành . Nhiều điểm tiên vu nham trên
vách đá sớm theo thời gian đã dần dần bị bào mòn. Nếu không phải là Long Nhất
có tinh thần lực cường đại thì tuyệt không thề phát hiện ra được những điều
này. Nói cách khác, tại nơi này, mấy vạn năm trước đã có hai người đã quyết
đấu một trận sinh tử.

Long Nhất tập trung khí lực ngạo thiên quyết vào lòng bàn tay, ánh mắt lóe lên
rồi đột ngột hướng tới nham bích mà xuất thủ. Một tiếng động vang lên, dưới
công lực tầng thứ bảy của ngạo thiên quyết theo lẽ thường thì ắt hẳn vật nào
chịu đựng cũng phải trở thành đậu hủ, nhưng lạ thay lớp đá ở đây chẳng bị sao
hết. Lại còn ngay chỗ hắn vừa xuất thủ để lại một dấu vết đã bị lõm sâu vào
vách đá vài phân. So với dấu vết của hắn thì công lực tiền nhân lúc đã giao
đấu ở đây công lực còn cao hơn hắn vài phần.

Long Nhất không khỏi nghi hoặc, nham bích này là do cái gì tạo thành mà sao
cứng rắn vô cùng. Đồng thời cũng không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ mấy vạn năm
trước tại hải tộc có người có được thực lực cường đại như vậy sao chứ? Xem bốn
phía, thì trên vách đá phía bên phải thấy được những dấu vết lõm sâu vào bên
trong, từ đó có thể khẳng định hai người đã từng so tài ở đây thực lực rất
cường đại. Có thể từ dấu tích lưu lại trên vách đá thì với tài năng như vậy
tại Thương Lan đại lục phải là một đại nhân vật danh chấn một phương.

Long Nhất không còn muốn đi sâu vào bên trong nữa, hắn che dấu hơi thở hướng
phía trước mà tìm đường ra. Theo như Kim Sa nói, những người canh gác trong ma
pháp cấm chế đều là những sa vệ có thực lực cao cường, mà bọn chúng lại từ hải
quái được khống chế để trở thành sa vệ. Mà tiến vào bên trong thông đạo phải
có được sự bảo vệ của sa vệ thì mới an toàn được. Bời vì bên trong này có hai
loại chủng tộc năng lượng không lớn, rất yếu ớt mỏng manh, không thể nhìn thấy
họ được nhưng lại rất quỷ dị. Nếu ở kẻ ngốc nào mà ở lại lâu trong này thì
thân thể sẽ run rẩy, thần trí rối loạn có thể khó tránh khỏi cái chết. Nhưng
Long Nhất hoàn toàn lại không biết được điểm này.

Thân hình lắc nhẹ, Long Nhất liền như một làn khói nhẹ biến mất vào trong
thông đạo.

Phi thân được một đoạn, không lâu lắm chính là cửa ra của thông đạo, ngay lối
ra đó lại có một đội vũ trang hạng nặng trấn thủ ở đó. Cứ cách mưới phút lại
có một đội thay phiên nhau kiểm tra bên ngoài cửa ra của thông đạo. Có thể
tưởng tượng được bên trong chắc chắn càng được canh gác càng nghiêm ngặc hơn
nữa.

Long Nhất như một chú dơi ấn nấp bân trên cửa ra của thông đạo. Cho dù có
người nhìn lên cũng không thể nào phát hiện ra được hắn. Bời vì khi bay lên
phia trên thì Long Nhất liền ẩn trang khiến khấp thân hình giống như một tàng
đá bình thường.

Long Nhất không thể tùy tiện xông vào, hắn cẩn thận dùng tinh thần lực thăm dò
bốn phía xung quanh. Long Nhất vận toàn lực sử dụng Càn Khôn Đại Na Di cỡi
trên gió mà đi, thân hình hắn bỗng nhiên biến mất tại chỗ, rồi lại đột nhiên
xuất hiện gần ngay bên cạnh chỗ hai đội tuần tra thay phiên nhau canh gác. Chỉ
một giây sau thân hình hắn lại biến mắt rồi lại lần nữa xuất hiện tại một góc
sáng sủa không có bóng người.

Cách đó không xa, một trận ồn ào từ một thông động khác truyền đến. Long Nhất
liền phi thân đến ngay chỗ đó, chỉ thấy một đội sa vệ đang vận chuyển hơn trăm
bộ khải giáp mà đi. Trong lòng hắn cũng đã rõ ràng, mấy bộ khải giáp này là
trang bị trong quân đội cho hải quái.

Ánh mắt Long Nhất không ngừng chuyển động, hắn lại nghĩ ra được một biện pháp
giúp hắn tiến tiếp vào thông đạo kia.

Một đội sa vệ vận chuyển khải giáp tiến dần vào cửa thông đạo , những người
canh giữ ớ đó bắt họ phải nói ra mật khẩu . Lúc này sa vệ đội trưởng xuất ra
lệnh bài, hai thủ vệ kia mới chịu mở cửa ma pháp cho thông qua. Chúng không hề
biết một bộ khải giáp chúng mang theo đã không cánh mà bay, một người mà bọn
chúng không nên cho vào rốt cuộc cũng đã vào.

Long Nhất thần chẳng biết biết quỷ chẳng hay đã lặng lẽ lẫn vào kỳ gian. Tiến
vào khu vực bên trong, tìm một nơi âm u để ẳn nấp không phát ra bất cứ động
tĩnh gì. Hắn há hốc mồm giương mắt nhìn tình cảnh trước mặt , thật lâu sau mà
vẫn chưa phục hồi lại được tinh thần .

Kim Sa miêu tả ba xạo căn bản vẫn chưa biểu hiện hết được bên trong này, đây
là cái gì Long Nhất biết rất rõ. Trước mắt hắn không hề có cài gì mà gọi là
thông đạo dưới đất hết, mà chính là một không gian thật lớn nằm dưới lòng đất,
ước chừng sâu hơn ngàn thước, tầng tầng điệp điệp cứ theo hình xoắn ốc mà uốn
lượn xuống, mỗi một tầng đều có rất nhiều hải tộc bận rộn lao động, hình như
tất cả chủng tộc hải tộc đều có ở đây, thân hình đều gầy trơ xương.

Ngoài ra , ở mỗi tầng cứ cách nhau trăm thước lại có một tháp lâu , đứng ở
phía trên canh gác là những sa vệ với bộ mặt hung ác .

Đã vậy ở phía dưới lại còn tản ra một khí tức ma pháp rất quỷ dị, các đạo
quang đó cứ lóe ra không ngừng, Long Nhất nghĩ đó chính là những ma pháp trận

“Cái này …ta ….” Long Nhất rùng mình trong chốc lát mới lấy lại tinh thần,
trông thấy một gã sa vệ không hề lưu tình đem hết hải tộc phân thành hai nữa,
rồi ném hết thi thể vào ma pháp trận.

Long Nhất liếc mắt, trong ánh mắt hiện lên một tia lệ khí , trong đầu hiện lên
một ý niệm , Hai gã hải tộc bị áp giải xuống dưới . Hắn cuối cùng cũng hiểu
được vấn đề vì sao trong này lại có nhiều Kim Sa thủ vệ canh gác nghiêm mật
đến thế. Hóa ra trong này lại chính là một nhà xưởng ma pháp. Hắn xem rõ ràng
ngay từ đầu bọn ô tặc chỉ có những bàn tay lớn nhỏ, sau đó bị đưa vào những
thùng chứa hắc thủy và tiến hành bối dục. Sau đó lại đưa tiếp xuống từng tầng.
Trong đó có rất nhiều công cụ nhưng Long Nhất không biết rõ, hắn chỉ thấy có
một loại ma pháp chứa trong những cái thùng kia như nhão như bùn, sau khi ô
tặc từ đó đi ra thì liển trở thành những cơ thể người lớn nhỏ khác nhau, các
bước tiến hành như vậy thật sự Long Nhất không hề biết chút nào.

Đang lúc Long Nhất đi tìm thông đạo ma pháp mà Kim Sa nói hắn cũng không có
quyền bước vào thì , đột nhiên tóc gáy dựng đứng , tim đập thình thình , cảm
giác được có một cổ năng lượng cường đại.

Theo phản xạ bình thường, Long Nhất thừa dịp thông đạo mở ra liền phóng đến,
tinh thần lực đột nhiên phóng ra. Hai thủ vệ canh giữ cửa động đột nhiên bất
động, Long Nhất dĩ nhiên liền xông ra ngoài.

Sử dụng Càn Khôn Đại Na Di lắc mình mấy cái, như chỗ không người Long Nhất
nhanh chóng đã ra đến bên ngoài thông đạo. Trống ngực hắn vẫn còn đập thình
thịch , trên trán lấm tấm mồ hôi. Vừa rồi hắn cảm nhận được cổ kình lực kia
không thua gì hắn, thậm chí có thể còn có thể mạnh hơn cả hắn nữa .

Long Nhất tinh thần cũng đã dần hồi phục một chút, ánh mắt hiện ra một tia
trầm trọng, hải tộc có lẽ là một nơi không nên đến. Lần này các hải tộc liên
hợp lại sự việc thật không đơn giản.

Long Nhất lấy Kim Sa lệnh bài ra khỏi không gian của cấm chế ma pháp, tại một
gian thạch thất tìm thấy được Kim Sa. Vồn định lập tức mang Bích Phỉ và Tiểu
Thước rời khỏi nơi này , không nói cho họ biết bí mật kinh thiên đã trông thấy
dưới lòng đất . Nhưng hắn đột nhiên nhớ tới, những người bị bắt tới đây có cả
vị thiên kim của hải hoàng, chính là hải tộc công chúa, thân phận còn cao quý
hơn Lưu Ly gấp nhiều lần.

Có lẽ trên người nàng cũng có bí mật gì thì sao? Long Nhất nghĩ thầm. Bởi vì
việc này hoàn toàn đề cập đến Lưu Ly, điều này làm cho hắn có chút hãi hùng
khiếp vía. Muốn biết rõ Sa tộc tộc trưởng rốt cuộc là muốn dúng hải tộc công
chúa và Lưu ly để điều chế vật gì đây.

Dưới sự dẫn đường của Kim Sa, Long Nhất không cần tốn nhiều sức cũng đã đến
được gian thạch thất đang giam hãm hải tộc công chúa.

Những kim quang nhàn nhạt từ bên trong mật thất do hơn trăm khỏa trân châu tỏa
ra, chiếu vào hai mắt của hải tộc công chúa vẫn không hề mở ra, để cho nàng
phơi bày ra bên ngoài làn da thịt trắng muốt oánh khiết như đang phát sáng.

Long Nhất tinh tế đánh giá, trong lòng thầm tán thưởng, mặc dù mỹ nữ bên hắn
có vô số, ai ai cũng có dung mạo khuynh thành. Nhưng hải tộc công chúa vẫn như
cũ không có chút cử động nào để cho hắn chiêm ngưỡng thân hình tuyệt mỹ này.
KHông nói ngũ quan trên người nàng rất hoàn mỹ, riêng trên mùi hương trên cơ
trên cơ thể nàng tỏa ra cũng đũ cho nam nhân trong thiên hạ si mê rồi. Mỹ nhân
như thế, nếu bị Kim Sa chà đạp, thật sự rất bi thảm mà .

“Tỉnh dậy rồi thì đứng lên đi.” Long nhất tinh tế quan sát được một chút khẽ
cử động của hải tộc công chúa, nhàn nhạt cười nói.

Hải tộc công chúa thản nhiên mở mắt ra , trong đôi mắt màu lam trong khoảnh
khắc hiện lên một tia u buồn . Nàng từ trên giường ngồi dậy , hai chân chuyển
xuống giường , động tác nhẹ nhành như nước chảy , không có một chút kinh hoảng
, nhưng khi ánh mắt đặt trên người Long Nhất thì đột nhiên trở nên kinh ngạc .

“Ngươi không là người thuộc hải tộc chúng ta, ngươi rốt cuộc là ai?” Hải tộc
công chúa mở miệng nói, thanh âm nhu hòa du dương, nhưng trong giọng nói lại
chứa một ít tư vị uy thế.

“Công chúa thông minh như vậy , sao không thử đoán xem thân phận của ta đi? “
Long Nhất tiến lên rồi ngôi xuống giường bên cạnh hải tộc công chúa, đùa giởn
với mỹ nữ chính là một tài năng đặc biệt của hắn. Mỗi khi vào lúc này, hắn lại
giở trò phôi đản của mình cũng vì vậy mà tâm tình lại trở nên thoải mái hơn
nhiều.

Hải tộc công chúa đôi mi thanh tú nhíu lại , xê dịch sang bên cạnh . Khứu giác
nhạy cảm cảm nhận được một tư vị kỳ lạ trên người nam nhân này. Nàng cho tới
bây giờ chưa từng ngửi qua. Nhưng tựa hồ lại không chán ghét, ngược lại để cho
nàng mặt cười vi nhiệt , điều này khiến cho nàng có một chút cảm giác quen
thuộc .

“Nhân loại ? “ Hải tộc công chúa có chút hoài nghi.

“Thông minh, ta biết công chúa nhất định đóan ra được mà .” Long Nhất hắc hắc
cười, không biết xấu hổ xê dịch cái mông đến một đoạn, cánh tay hắn đã chạm
vào được da thịt hải tộc công chúa, tuy lạnh lẽo nhưng cực kỳ thoải mái.

“Khi nào mà nhân loại lại cùng Sa tộc cấu kết với nhau? “ Hải tộc công chúa
lập tức đứng lên, thu hồi nghi hoặc trong lòng nói.

Long Nhất gặp được đồ tốt liền muốn thu về phần mình. Thân thể hắn nằm trên
chiếc giường lớn kia, dúng ỷ thức hải để cảm nhận được mùi thơm của hải tộc
công chúa đang còn vướng lại trên giường chưa bay đi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.