Phong Lưu Pháp Sư – Chương 590: Ruồi trên Ma Long đảo – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 590: Ruồi trên Ma Long đảo

Bầu trời trong xanh, điểm xuyết thêm vào là những đám mây đang trôi lờ lững
như miên hoa, đó là một loại sắc thái tươi đẹp, khiến người ta nhìn mà cảm
thấy tinh thần sảng khoái.

Trên Thần Long chủ đảo, tất cả Thần Long vô luận là lớn hay nhỏ đều tụ tập
cùng một nơi, bọn họ hiến dâng những tài bảo ngọc thạnh như sinh mạng của
mình, chỉ trong một đêm ngắn ngủi đã xây nên một tòa Long thần điện huy hoàng
lộng lẫy. Bộ di hài của Long thần tìm thấy trong di tích được an táng tại Chủ
điện, di hài của các thiên sứ được an táng trong Thiên điện, lấy đó để tưởng
nhớ những anh hùng đã ngã xuống trong cuộc Thần Ma đại chiến.

Khi Long Nhất về tới Thần Long đảo, nghi thức tế lễ rườm rà của Long tộc còn
đang tiến hành, toàn bộ Long tộc xếp theo bối phận đứng cung kính trước mặt bộ
hài cốt của Long Thần để bái tế. Mà Ma Long vương lúc này lại đang có hứng thú
đứng nói chuyện với Man Ngưu và Lệ Thanh, ông đối với thần lực trên người hai
người vô cùng hiếu kỳ.

“Long vương, ông không đi tìm náo nhiệt sao?” Long Nhất đột ngột xuất hiện,
hướng Ma Long vương cười hỏi.

Ma Long vương lại không hề có vẻ ngoài ý muốn, nói:” Việc của Thần Long tộc
bọn chúng, ta đi tìm náo nhiệt gì.”

“Đó dù sao cũng là Long Thần mà, là tổ tiên của ông đấy.” Long Nhất cười nói,
hắn đặt mông ngồi lên trên cỏ, đầu dựa lên vai Lưu Ly.

“Sa Thanh Ẩn ta tất nhiên là kính trọng Long Thần, những lễ nghi nên làm ta
vẫn không quên, tuy nói ta và Thần Long vương đã đạt được hiệp nghị sơ bộ,
nhưng quan niệm không phải nhất thời có thể cải biến được, nhìn cái bộ dạng
của tộc nhân Thần Long tộc hận không thể ăn tươi nuốt sống ta thì biết.” Ma
Long vương lạnh nhạt nói, đối với tình huống này hiển nhiên đã có dự liệu
trước.

Long Nhất lầm bầm hai tiếng không nói nữa, cái mũi chun lại, hít lấy hít để
mùi hương thơm ngát từ trên cơ thể Lưu Ly, bộ râu ma sát vào cái gáy trắng
nõn, khiến Lưu Ly đỏ mặt tía tai, hờn dỗi nói:” thiếu gia, ngứa quá, đừng làm
loạn mà.”

Ma Long vương tức giận nhìn Long Nhất một cái, nói:” xú tiểu tử, đêm qua không
thấy ngươi về, nhất định là rúc vào lòng cô nương nào đó quên hết đường đi rồi
đùng không.”

“Ma Long vương quả là thần cơ diệu toán.” Long Nhất cười hắc hắc nói, nhích
người xuống, đầu đặt lên cặp đùi vô cùng co dãn.

Ma Long vương nghĩ tới con gái nhà mình, mở mồm muốn nói gì đó, nhưng cuối
cùng lại làm vẻ mặt quái dị quay đi không thèm để ý tới Long Nhất. Tiểu tử này
vừa nhìn là biết có số đào hoa. Con mình gả cho hắn thật là có chút ủy khuất
rồi. Hay là quên đi, dù sao Sa Mạn cũng không nói rõ, mà nữ nhi thì có phúc
phận của nữ nhi, tất cả cứ thuận theo tự nhiên đi, dù sao cũng không phải chỉ
có mình buồn bực, tên gia hỏa Thần Long vương không phải cũng giống vậy sao?
Mễ Đế Nhĩ con gái hắn dường như cũng có ý với tên gia hỏa này, có lẽ Long tộc
nợ hắn từ kiếp trước.

Qua một lúc, nghi thức của Thần Long tộc mới xong một đoạn.

Long Nhất cũng không muốn nán lại nữa. Lập tức tạm biệt gia đình Thần Long
vương, trái lại Nữu Nhi và Tinh Tinh sướt ma sướt mướt nắm tay hắn không để
hắn đi, khiến hắn phải nói mãi mới thả tay ra.

Phân phó cho Lệ Thanh và Man Ngưu mấy việc, Long Nhất liền ôm eo Lưu Ly cùng
Ma Long Vương phi về hướng chân trời, tiến vào con đường tìm kiếm Hải Để
thành.

Biển lớn rộng lớn vô hạn, lúc này sóng gió yên bình, mắt biển chỉ có gợn sóng.
Nhìn xuống dưới, là một màu xanh sâu thẳm không thấy đáy.

Phong cảnh dù có mê người, ngắm mãi cũng có chán, Long Nhất ôm Lưu Ly bay
nhanh trên không, mồm ngáp mấy cái. Tuy nói sau khi hắn đạt tới Ngạo Thiên
quyết tầng thứ bảy, bay như vậy chả tốn chút khí lực nào, nhưng cuối cùng vẫn
buồn chán. Hắn lại muốn đưa Lưu Ly lên trên lưng Ma Long vương hưởng thụ một
chút, nhưng người ta tốt xấu gì cũng là Long vương, có thể dùng nắm đấm để uy
hiếp như Cách Lỗ Tây Á sao?

Vô tình, Long Nhất nghĩ tới Bạch Vũ mà Mộc Hàm Yên đã cho hắn. Liền động ý
niệm, gọi Bạch Vũ từ trong hắc ám thứ nguyên không gian ra. Thân hình Bạch Vũ
biến lớn, bay lượn vốn là bản lĩnh đặc biệt của nó, chở hai người Long Nhất và
Lưu Ly thật ra chả có ảnh hưởng gì, dễ dàng theo sau Ma Long vương.

Cứ vậy sau mấy ngày, Ma Long đảo mây đen lượn lờ đã có thể nhìn thấy trong tầm
mắt.

Ma Long đảo là một đảo lớn, toàn bộ Ma Long cư ngụ ở đây, xem ra còn phải náo
nhiệt hơn Thần Long đảo.

Long Nhất vừa mới hạ xuống cùng Long vương, ánh mắt liền bị ngọn núi tài bảo
cao vút ở trung ương hấp dẫn. Xem ra so với những gì Thần Long vương tàng trữ
thì còn chấn động hơn.

Quy củ của Ma Long đảo chẳng nghiêm ngặt như Thần Long đảo, Ma Long vương quay
về đám Cự Long màu đen kia cũng chỉ lờ đờ chào hỏi mấy tiếng. Tắm nắng vẫn cứ
tắm nắng, ngủ vẫn cứ ngũ.

Trái lại Sa Mạn và Thủy Tinh vẻ mặt mừng rỡ từ phương xa bay tới, hai người
như hình với bóng, như một đôi song sinh không thể phân khai. Không biết hai
nàng có phải cũng gả cho cùng một người không đây? Long Nhất nghĩ có chút buồn
cười.

“Long Nhất, Lưu Ly, các người tới rồi. Hoan nghênh các người đại giá quang lâm
Ma Long đảo của ta.” Sa Man cười hi hi, tiến lên nắm cánh tay Lưu Ly, mắt thì
lại ngừng trên thân Long Nhất.

Ma Long vương nhìn ánh mắt của con gái, bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói:” các
con chiêu đãi bọn họ trước, ta đi thương lượng mấy việc với các trưởng lão.”
Nói xong liền chuyển thân rời đi.

“Long Nhất, ngươi nói đi, cha mẹ Liễu Nhứ có phải là không sao cả không?” Con
mắt Sa Mạn lóe lên, mờ hồ có chút giao động tình cảm của thiếu nữ.

“Sa Mạn tỷ, việc này còn cần phải hỏi sao? Nếu có việc gì thì hắn còn có thế
xuất hiện ở đây sao?” Thủy Tinh cười giảo hoạt nhìn Sa Mạn.

Sa Mạn lườm Thủy Tinh một cái, nói:” ta muốn xác định, không muốn đương nhiên,
nói sao thì ta cũng là cháu họ mà.”

“Uhm, đúng, có bản thiếu gia ra tay, trên thế giới này chẳng có việc gì là làm
không được.” Long Nhất cười hắc hắc nói.

“Ngươi lại nói phét rồi, trước tiên cứ lấy Sa Mạn tỷ đi rồi nói.” Thủy Tinh
cười hì hì nói.

Khuôn mặt Sa Mạn nhất thời ửng hồng, trừng mắt nhìn Thủy Tinh, tim lại đập
loạn nhịp. Phải nói rằng một chút tâm tư của nàng còn đang chôn trong lòng ư?

“Thủy Tinh, mấy ngày không gặp, nàng dường như lại càng xinh đẹp đó.” Long
Nhất chớp cái tới trước mặt Thủy Tinh, hai tay véo khuôn mặt trắng nõn.

“Á, đáng ghét…” Thủy Tinh khuôn mặt đỏ hồng đẩy Long Nhất ra, như một cô bé
gái vung chân đá.

“Ha ha, được rồi, dẫn bọn ta đi tham quan Ma Long đảo của các nàng đi, cũng
thuận tiện tìm nơi nào đó lập một cái truyền tống trận.” Long Nhất cười nói.

Đúng lúc này, mấy chục con Cự Long màu đen từ không trung hạ xuống, hóa thành
hình người đứng bên bốn người. Mấy con Cự Long đang tắm nắng, ngủ trưa ở
phương xa mở to mắt nhìn sang bên này đầy hứng thú.

Long Nhất nhìn chục tên thanh niên Ma Long tộc khí thế hung hăng, dùng khuỷu
tay huých Sa Mạn, cười nói:” ta nói này công chúa, đám gia hỏa này chẳng có ý
tốt gì, đây không lẽ là đạo tiếp khách của Ma Long đảo các người hả.”

Đám thanh niên Ma Long tộc thấy Long Nhất tiếp xúc với Sa Mạn thân mật như
vậy, mắt tên nào cũng như phun lửa.

“Cổ Lạp Đức, các ngươi làm gì đấy?” Sa Mạn nhíu mày tức giận hỏi.

Tên thanh niên đầu lĩnh kia hừ một tiếng, khiêu khích nhìn Long Nhất, mở miệng
nói:” Ma Long đảo chúng ta, không thể để cho một tên nhân loại tùy tiện tới
làm khách được.”

Long Nhất nhíu mày, khó trách Sa Mạn thèm nhìn, gia hỏa đầu nho, hắn còn cho
rằng tuấn kiệt Ma Long đảo là nhân vật như thế nào nữa chứ? Nghe tên này nói
lòng liền có chút thất vọng. Hắn nhìn Thủy Tinh, cười hỏi:” Thủy Tinh, Ma Long
đảo có nơi nào yên tĩnh không, nơi đây ruồi nhặng bâu xâu lắm quá.” Thủy Tinh
che miệng cười, nói:” việc này phải hỏi công chúa rồi.”

Tên Cổ Lạp Đức kia thấy Long Nhất không thèm để ý tới hắn, lại còn châm chọc
gọi bọn hắn là ruồi, tất nhiên là nộ hỏa bừng bừng, có mấy tên đã bắt đầu muốn
động thủ, Long uy trên thân sắc bén phát ra, áp tới hướng Long Nhất.

Mà Long Nhất lại làm ra vẻ như một lão thần vậy, chun chun mũi, đột nhiên hắt
xì một cái, mấy tên thanh niên đối diện lại cảm thấy như có sấm vang bên tai,
tâm thần chấn động điên cuồng. Tai cứ ong ong không thôi, mà người bên cạnh
Long Nhất lại chả xảy ra việc gì.

“Mùi gì mà khó ngửi thế, xú uế quá đi mất, lẽ nào là mùi rùa trong truyền
thuyết, mấy ngàn năm không tắm rồi à, thật là nức mũi quá đi mất, ta lại muốn
hắt….ha….hắt….hắt không ra, ơ, các ngươi lùi lại làm gì, lẽ nào các
ngươi cũng ngửi thấy?” Long Nhất vuốt mũi, nghi hoặc nhìn đám thanh niên Long
tộc trước mặt nói.

Đám người Cổ Lạp Đực bị cái hắt hơi hàm chứa tình thần lực và nội lực cường
đại làm kinh động, ai ai cũng vẻ mặt tái nhợt, trong con mắt của đám làm tàng
làm phách này, tên này là người bọn chúng không thể động tới, chỉ một cái hắt
hơi đã có uy lực như vậy, mặc dù thừa lúc hắn không chú ý mà phát lực, bọn
chúng cũng tự thẹn còn lâu mới bằng tên nhân loại thanh niên này, đả kích
trong lòng không cần nói cũng biết.

Đám người Sa Mạn không phải là đố ngốc, vừa nhìn là có thể khẳng định Long
Nhất giở trò quỷ rồi.

“Ta dẫn các người đi dạo nhé, ta nghĩ đám ruồi nhặng nào đó không dám làm
phiền nữa đâu.” Sa Mạn cười giả tạo,, cùng Thủy Tinh ngẩng cao đầu dẫn Long
Nhất và Lưu Ly tách đám thanh niên này ra mà đi, gặp phải tên biến thái như
Long Nhất, thể nào cũng gặp xui cho mà coi, lúc trước nàng không phải cũng
chịu đả kích rất lớn sao.


Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.