Long Nhất ôm Lãnh U U đi về phía một phiến đá lớn bằng phẳng ở giữa sông. Lãnh
U U ôm chặt lấy cổ Long Nhất, xấu hổ giấu mặt vào lòng hắn…
Lãnh U U tự nhủ, hôm nay mình sẽ trở thành nữ nhân của hắn. Nghĩ như thế nên
nàng có chút lo lắng và hồi hộp. Chính vì thế, bất giác toàn thân nàng đỏ hồng
lên, thân thể mềm mại trở nên căng thẳng.
Long Nhất bước lên phiến đá lớn ở giữa sông, định để Lãnh U U nằm xuống, nhưng
mà nàng lại ôm chặt cổ hắn, nhất định không chịu buông tay.
– U U! Nàng sao thế?
Long Nhất nhẹ giọng hỏi.
– Thiếp… Thiếp có chút khẩn trương.
Lãnh U U có chút run rẩy nói.
– Ngoan nào! Đừng sợ, phải chăng nàng không nguyện ý?
Long Nhất ôm chặt lấy Lãnh U U, hai tay nhẹ nhàng âu yếm xoa nắn lưng nàng.
– Không phải thế! Thiếp nguyện ý mà!
Lãnh U U vội vàng nói, thân thể này của mình sớm muộn cũng hiến dâng cho hắn,
thế thì hiến dâng sớm an tâm sớm. Nhưng hiện thời nàng cảm thấy căng thẳng
không thể khống chế nổi. Nếu như quả có thể giống với đêm hôm đó thì thật là
tốt biết bao.
Long Nhất cười nhẹ. Ma trảo tại kiều đồn của Lãnh U U sờ nắn, tay còn lại
truyền nội lực để làm nàng thư giãn. Dần dần, thân thể Lãnh U U mềm mại trở
lại. Nàng bất thời xuất ra những tiếng rên khẽ…
Nghe những âm thanh kiều mỵ của Lãnh U U, huyết mạch toàn thân Long Nhất như
muốn vỡ tung… Hắn chỉ cảm thấy tiếng rên của tiểu nữu này như mang theo một
loại ma lực kỳ dị thấm xương nhập cốt làm khơi dậy bản năng tình dục nguyên
thuỷ nhất. Tiểu huynh đệ kiên ngạnh như sắt thép tiến đến địa phương vô cùng
mềm mại ở giữa hai đùi Lãnh U U.
– A! Long Nhất!
Lãnh U U, cảm thụ sự nóng bỏng mạnh mẽ tại vùng thần bí đó của mình, toàn thân
run rẩy, phát ra những tiếng rên tiêu hồn thực cốt.
Long Nhất bắt đầu mạnh bạo chà xát tại thuỷ động ẩm ướt kia. Từ đầu tiểu huynh
đệ truyền đến một tư vị tiêu hồn. Một lát sau, Long Nhất thấy chưa đủ. Hắn
vươn tay tách cặp liễu đồn của nàng ra, trực tiếp tiến sát vào đào nguyên động
khẩu.
– A! Long Nhất! Đừng… đợi đã!
Lãnh U U song thủ vô lực miễn cưỡng đẩy ngực vào Long Nhất.
Long Nhất dừng lại, đôi mắt đầy hoả dục nhìn nàng, hổn hển nói:
– Sao vậy?
Lãnh U U từ trong lòng Long Nhất thoát ra. Tấm thân thể lõa lồ đứng lên, mái
tóc đen tuyền rủ xuống, trên khuôn mặt bình thường lộ ra một vẻ đẹp mê người.
Cặp ngọc thố của nàng run run nhè nhẹ, như không ngừng phát ra luồng ánh sáng
dụ người. Long Nhất có thể nhìn thấy giữa hai chân một gian mật lâm một màu
phấn hồng.
Long Nhất cố kiềm lại ý muốn liên ái. Hắn muốn biết hiện Lãnh U U rốt cuộc là
muốn cái gì.
Lãnh U U khuôn mặt ửng hồng, hai mắt lấp lánh như sao, long lanh như nước.
Nàng si mê nhìn Long Nhất, gót sen nhẹ chuyển, trước nhãn thần ngạc nhiên của
Long Nhất, ngồi lên bụng hắn.
– Long Nhất! Chàng nhìn xem!
Lãnh U U kìm nén xấu hổ, dũng cảm nghênh đón mục quan của Long Nhất.
Long Nhất nhìn Lãnh U U, đột nhiên nghĩ vẻ mặt của nàng sao có chút nhăn nhúm,
nghĩ là mắt mình nhìn nhầm, lập tức nhắm chặt mắt lại rồi lại nhanh chóng mở
ra.
– Oai!
Đầu óc của Long Nhất trở nên trống rỗng. Trời ơi, gì thế này? Lãnh U U đột
nhiên sao lại trở thành bộ dạng thế này. Gương mặt tuyệt đẹp lung linh như
tiên tử, mắt như nước mùa thu, miệng sen mũi ngọc, một sự kết hợp thật hoàn
mỹ, quả như là đến từ tiên giới. Có phải là mình đang nằm mơ không?
– Thiếp có đẹp không?
Lãnh U U hoan hỉ nhìn bộ dạng si ngốc của tình lang, ngữ khí mang một chút
kiêu hãnh hỏi. Đối với tướng mạo của mình, quả thật nàng vô cùng tin tưởng.
– Tuyệt đẹp!
Long Nhất lẩm bẩm, lấy lại tinh thần. Hắn đột nhiên minh bạch Lãnh U U mang
gương mặt bình thường chính là do dị dung. Vẻ đẹp của Lãnh U U khác với Ti
Bích. Ti Bích đẹp dịu dàng, không vướng một chút bụi trần, còn nàng thì diễm
lệ không gì sánh được, lạnh lùng và mang một chút cao ngạo.
– Chàng có thích thiếp đẹp như thế này không?
Lãnh U U phong tình vạn chủng nhẹ nhàng cúi xuống vuốt ve mớ tóc đen trước
trán hắn.
Long Nhất thấy được diện mạo thật của Lãnh U U, mọi giác quan của hắn đều tập
trung vào diện mạo của Lãnh U U. Khuôn mặt đẹp như thế quả là chỉ có thể kết
hợp với một thân thể hoàn hảo như thế mới được.
Long Nhất bị Lãnh U U cưỡi lên người, tiểu huynh đệ của Long Nhất lại đội khố
đứng lên, muốn cùng với hạ thể của Lãnh U U đấu tranh.
– Không được cử động!
Lãnh U U hai tay giữ lấy Long Nhất yêu kiều nói.
Nhìn thấy nhãn thần nghi hoặc của Long Nhất, Lãnh U U đỏ mặt lí nhí:
– Để thiếp tự đến, chàng không được cử động!
Long Nhất rùng mình, lẽ nào nha đầu no cơm ấm cật này lại tự mình động thủ?
Thật muốn nhìn thấy dáng vẻ chuẩn bị của Lãnh U U ra sao, hắn cố kiềm chế dục
hoả do nàng mang lại.
Lãnh U U chuyển đồn bộ lùi về phía sau. Tiểu huynh đệ cường tráng đó đã đứng
thẳng băng trước mắt nàng. Nhìn kích thước của nó, Lãnh U U trong tâm sửng sốt
lặng người, đã không khỏi có chút bắt đầu lo lắng. Đại gia hỏa này to như vậy
có thể tiến vào được không? Lãnh U U cắn nhẹ môi dưới, ngọc thủ lạnh mát nắm
lấy kiên đĩnh nóng bỏng đó, lên xuống trêu đùa một chút.
Tiểu huynh đệ của Long Nhất, dưới sự khiêu khích của nàng, đã tỏ ra dữ dằn hơn
nữa. Lãnh U U, khuôn mặt xinh xắn thẹn đỏ lên, mông đưa lên cao hơn chút, đem
kiên đĩnh của Long Nhất nhắm cẩn thận, cuối cùng bạo dạn ngồi mạnh xuống.
Long Nhất chỉ cảm thấy hạ thể chọc thủng một tầng chướng ngại sau đó tiến vào
trong một thông đạo chật hẹp ấm áp. Cảm giác tiêu hồn làm hắn muốn rên thành
tiếng. Lúc đó hắn nghe được tiếng hừ thống khổ khó chịu của Lãnh U U. Chỉ thấy
Lãnh U U sắc mặt trắng bệch, trong khóe mắt có một giọt lệ xoay chuyển sắp
chảy ra.
Nha đầu ngốc nghếch này chỉ cố làm chuyện ngớ ngẩn. Tưởng ai cũng làm được kỵ
sĩ sao?
Lãnh U U nằm phủ phục trên người Long Nhất, thảm thiết kêu lên:
– Phu quân, thiếp đau muốn chết!
Nghe Lãnh U U gọi một tiếng phu quân, ham muốn trong tâm Long Nhất càng thịnh.
Tay hắn vuốt ve những chỗ nhạy cảm trên toàn thân Lãnh U U, cùng lúc từ miệng
hắn phát ra những câu tình thoại liên miên rót vào tai nàng.
Dần dần, Long Nhất cảm thấy thông đạo ấm áp trở nên ẩm ướt. Lãnh U U toàn thân
đỏ hồng đã bắt đầu động tình. Long Nhất bắt đầu chuyển động, từ hạ thể truyền
lại những khoái cảm cường liệt vạn phân tiêu hồn. Sau khi trải qua cơn đau ban
đầu, Lãnh U U trên người Long Nhất bắt đầu phối hợp chuyển động, hiển nhiên đã
tìm thấy được cảm giác khoan khoái.
Cùng với động tác mạnh mẽ của Long Nhất, Lãnh U U kiều mị kêu lên. Nàng nhắm
chặt hai mắt, hai má rực lên như những đám mây hồng ở cuối chân trời.
– Phu quân! Yêu thiếp đi!
Lãnh U U đột nhiên ôm chặt lấy Long Nhất, tuyết đồn phong cuồng lên xuống,
nàng hoàn toàn đắm chìm trong đam mê.
Long Nhất là một nam nhân làm thế nào mà để một nữ nhân đè lên, hắn kêu khẽ
lên một tiếng lật lại đè lên người Lãnh U U. Hai thân người dán chặt vào nhau
nhanh chóng chuyển động.
Cảnh xuân khuấy động, sóng tình trào dâng… Một lát sau Lãnh U U toàn thân run
lên, kêu lên một tiếng, không kìm được, tiết thân…