Phong Lưu Pháp Sư – Chương 529: Xâm phạm khuê phòng. – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 529: Xâm phạm khuê phòng.

Thủy Tinh sợ hãi thét lên, khẩn trương đứng dậy nhìn khắp nơi, nhưng mà cả
bóng quỷ cũng chả thấy.

“Làm gì có ai chứ? Kết giới vẫn còn tốt đó thôi.” Một lúc lâu sau, Thủy Tinh
nói.

Sa Mạn nhíu mày nhảy xuống giường. Ngưng thần nhìn khắp phòng, không bỏ qua
một xó xỉnh nào, cảm giác bị người ta theo dõi vừa rồi lại cũng không xuất
hiện nữa, lẽ nào thật sự là bản thân cảm giác sai rồi.

“Thủy Tinh, chúng ta đi ra xem phòng khách và phòng tắm.” Sa Mạn khẽ nói, lúc
này nàng đang thụ trọng thương, nếu như cảm giác của nàng không sai thì ngàn
vạn lần không phải là địch thủ của đối phương, có thể thần không biết quỷ
không hay vượt qua được kết giới phòng ngự cảnh báo do nàng thiết hạ thì cho
dù là Long tộc trưởng lão cũng khó mà làm được.

Hai nàng vừa mới ra tới cửa, đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền tới một tràng
cười: ”Đừng phí sức như vậy nữa, ta ở đằng sau hai nàng đây.”

Theo phản xạ, Sa Mạn căn bản không có tử tế xem rõ đối phương là người nào
liền xoay tay lại chém ra một đạo hắc ám Long khí hướng tới phía thanh âm phát
ra.

Chỉ nghe ầm một tiếng, chăn chiếu trên chiếc giường trong khuê phòng liền bị
biến thành cát bụi, mà lông trắng ở trong chăn lại như hoa tuyết bay phấp phới
khắp căn phòng.

“Ha ha, đừng xúc động, xúc động là ma quỷ đó.” Long Nhất đang gác chân ngồi
trên bệ cửa sổ, cười hi hi vọng hướng hai bà Mẫu Long xinh đẹp ở không xa.

“Con người?” lòng Sa Mạn có chút kinh ngạc, từ lúc nào thực lực của con người
đã đạt tới trình độ này rồi, lẽ nào mấy tên Đồ Long dũng sĩ trong truyền
thuyết là thật ư?

“Á, là ngươi, ngươi là tên gia hỏa mang theo rất nhiều nữ nhân ở phòng bên
cạnh.” Thủy Tinh như thể phát hiện ra tân đại lục chỉ hướng Long Nhất mà kêu
lên.

“Cô gái xinh đẹp của Ma Long tộc kia ơi, nàng nhớ thật không sai chút nào.”
Long Nhất cười nói.

“Đó là đương nhiên.” Thủy Tinh kiêu ngạo ngẩng cao đầu, chẳng mảy may giác ngộ
coi Long Nhất là địch nhân, có lẽ cũng là do bộ dạng cười hi hi của Long Nhất
làm cho người ta cảm giác không được nửa điểm địch ý nào.

Sa Mạn hiển nhiên là thành thục hơn so với Thủy Tinh. Tâm tư cũng phải sâu sắc
hơn một chút, nàng đánh giá Long Nhất từ trên xuống dưới một hồi lâu, lên
tiếng nói: ”Con người. Ngươi không được sự đồng ý lại tự tiện đi vào khiến cho
chúng ta không thể không hoài nghi mục đích của ngươi. Nếu như nói không rõ
ràng, đừng trách bọn ta không khách khí.”

“Ha ha, theo lý mà nói, Ma Long tộc các nàng không nên xuất hiện tại Thương
Lan đại lục mới phải, các nàng vi phạm ước định xuất hiện tại đây. Ta cũng
không thể không hoài nghi mục đích của các nàng, đây chính là nguyên nhân ta
xuất hiện tại nơi này.” Long Nhất thong thả cười nói. Làm cho Sa Mạn không thể
trả lời.

“Chúng ta đối với loài người không có ác ý, chỉ là tại Long đảo buồn chán đã
lâu muốn ra ngoài chơi một tí.” Thủy Tinh không chút tâm cơ vội vàng giải
thích.

Sa Mạn trừng mắt với Thủy Tinh một cái. Nha đầu này ăn cái gì vào mồm vậy. Vốn
là tên gia hỏa này sai, hiện tại nói ra ngược lại là bọn nàng không đúng.

“Sao ngươi biết thân phận của bọn ta?” Sa Mạn vẫn như cũ không dám lơ là cảnh
giác.

“Vừa mới nghe xong” Long Nhất nhún vai.

Sa Mạn ngẩn ra, đột nhiên khuôn mặt căng thẳng. Hung dữ trợn mắt nhìn Long
Nhất, tên nhân loại chết tiệt này vẫn luôn ở bên cạnh nhìn lén, vậy thân thể
của mình không phải là bị hắn nhìn thấy hết rồi sao.

“Đừng hiểu lầm, ta chả nhìn thấy gì cả, thật sự là gì….ối, nàng động thủ làm
gì.” Lời này của Long Nhất thật sự là muốn che đậy mà đổi đề tài. Lời vừa nói
được một nửa Sa Mạn liền xuất ra mấy đạo Long khí đánh tới.

Long Nhất như quỷ mị chạy tới chạy lui trong phòng, nhìn thấy Sa Mạn đang bạo
nộ tới nỗi không thể làm gì được, Mẫu bạo long mà tức giận quả nhiên không
phải trò đùa.

Căn phòng có thiết lập kết giới, Sa Mạn bởi vị thụ trọng thương nên lực công
kích cũng có hạn. Bằng không nếu kết giới bị phá Phượng Hoàng lữ điếm sớm đã
bị san thành bình địa rồi. Tới lúc Phượng Hoàng gia chủ trở về có còn thèm
nhìn mặt mình không?

Sa Mạn thở hồng hộc ngừng lại, rất không cam lòng nhìn chằm chằm vào Long
Nhất, nàng biết lúc này bản thân không phải là đối thủ của Long Nhất. Thực lực
của tên này cũng không phải Thủy Tinh có thể đối chọi được. Đang tạm thời cố
nhẫn nhịn nuốt tức vào lòng.

“Mệt rồi à? Có muốn uống một ngụm trà không?” Long Nhất làm ảo thuật lấy ra
một chén trà xanh đưa tới.

Sa Mạn lại không lĩnh tình, vung tay đánh rơi chén trà trong tay Long Nhất,
chén trà bay ra, nước trà bên trong cũng văng tung tóe.

Long Nhất búng ngón tay. Một cỗ lực nhu hòa đánh tới, chén trà xoay tròn ở
trên không, hứng nước trà văng tung tóe không sót một giọt nào. Lập tức bay về
tay Long Nhất. Nhìn thấy màn này Sa Mạn và Thủy Tinh chấn động tới lặng người
đi. Lực lượng của Long tộc cực kỳ cường đại, nhưng cũng chỉ phá hoại là chính,
xem thấy Long Nhất vận dụng nội lực và kỹ xảo một cách kỳ diệu như vậy cũng
khó trách mà phải choáng váng.

“Không uống thì cũng đừng lãng phí chứ, nói thế nào thì cũng là thành ý của
ta.” Long Nhất nhún nhún vai, tự mình uống một ngụm. Mặt vẫn còn dư vị chuyển
thân đi ra phòng khách

Sa Mạn và Thủy Tinh nhìn nhau một cái, cũng đi ra cùng, ngồi đối diện Long
Nhất.

“Vậy mới đúng chứ. Nếu các nàng không có địch ý với Thương Lan đại lục, vậy
giữa chúng ta cũng chẳng có gì thù địch rồi, đánh đánh giết giết nếu để vị Bỉ
Ai Nhĩ trưởng lão của các nàng bị hấp dẫn tới đây thì các nàng hết mong đi
chơi rồi.” Long Nhất cười ha ha nói.

“Ngươi gặp qua trưởng lão của bọn ta rồi à?” Thủy Tinh hỏi.

“Đương nhiên, lão đầu đó rất thích giả thần giả quỷ dọa người ta.” Long Nhất
cười nói.

“Đừng nghe hắn nói bậy, hắn căn bản chưa gặp qua trưởng lão, chỉ là vừa rồi
nghe chúng mình nói mà thôi.” Sa Mạn nói.

“Đừng nghi ngờ lời nói của ta, khuyết điểm duy nhất của con người ta chính là
chưa bao giờ nói bậy.” Long Nhất cười nói, lòng thầm khinh bỉ chính bản thân
mình, hắn mà không nói dối, có lợn mới tin được.

“Ha ha, con người ngươi quả thật có ý tứ, nếu không thì sau này ngươi dẫn bọn
ta đi chơi nhé.” Thủy Tinh hưng phấn nói, bởi vì không có ai dẫn đi, lại thêm
trưởng lão truy đuổi sau lưng, sau khi tới Thương Lan đại lục bọn nàng vẫn
chưa đi đâu chơi cả.

“Đương nhiên không thành vấn đề.” Long Nhất đáp lại, mục đích của hắn cũng
chính là điều này.

“Ta có một vấn đề.” Sa Mạn lạnh giọng nói.

“Không, nàng cũng không thành vấn đề, nàng bị Thần Long tộc đả thương, nhất
thời không thể thuyên giảm được đâu, mà ta có thể trong thời gian ngắn trị
khỏi thương thế của nàng, hơn nữa theo ta cũng sẽ có rất nhiều trò vui phát
sinh, đảm bảo cho các nàng làm một chuyến vòng quanh Thương Lan đại lục.” Long
Nhất đã dự định trước cười nói.

Hai nàng hoài nghi nhìn Long Nhất, bởi vì khí tức thể chất của Thần Long tộc
với Ma Long tộc hoàn toàn tương phản, nếu bị đối phương đả thương đều cần một
quãng thời gian rất dài mới có thể khôi phục lại như cũ, trừ phi đối phương
đồng ý ra tay chữa trị.

“Xem bộ dạng các nàng hình như không tin lời ta nói, chả quan hệ gì, các nàng
triệt bỏ kết giới đi, ta cho các nàng gặp một người, các nàng sẽ rất nhanh
liền tin thôi.” Long Nhất cười nói.

Sa Mạn nhìn Long Nhất một cái, tựa hồ đang phân tích lời nói của Long Nhất,
bất quá nghĩ lại nếu như Long Nhất muốn gây bất lợi cho các nàng thì cũng chả
cần phiền toái như vậy, bản thân thụ trọng thương, thực lực của Thủy Tinh thì
không phải là đối thủ của hắn, triệt bỏ kết giới này đi cũng chả cần phòng bị.

Sa Mạn niệm mấy tiếng chú ngữ trong mồm, liền thấy quang mang lóe lên trong
phòng, một viên ngọc xoay tròn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, trong căn
phòng sang trọng này đã không còn kết giới gì.

Long Nhất liếc liếc viên ngọc trong tay Sa Mạn, viên ngọc này hẳn là không
phải kết giới châu bình thường, bất quá cũng chả có gì kỳ quái, lấy ra một ít
bảo bối trong Long tộc thỉ quả thật cũng không có cách gì mà nói nổi giá trị.

Không lâu sau, cửa mở ra, Liễu Nhứ ôm Nữu nhi tiến vào.

“Phụ thân, ôm nào.” Nữu nhi nhìn thấy Long Nhất, đâu còn cần Liễu Nhứ nữa, như
chớp sà vào lòng Long Nhất, đúng là Nữu nhi rất dính với Long Nhất, thường làm
cho Liễu Nhứ chua xót trong lòng.

Sa Mạn cùng Thủy Tinh tỉ mỉ đánh giá Liễu Nhứ, thực lực các nàng còn chưa cao
cường bằng trưởng lão của các nàng, cho nên không nhìn ra Liễu Nhứ ẩn dấu khí
tức.

“Ồ, lại có thêm một vị Long tỷ tỷ nữa.” Nữu nhi ngồi trong lòng Long Nhất cất
giọng non nớt nói.

Sa Mạn cả kinh trong lòng, ánh mắt chuyển lên người Nữu nhi, vừa rồi nhìn thấy
tốc độ siêu việt của Nữu nhi đã biết tiểu nữ hài này không đơn giản, không ngờ
tới nó lại có thể cảm giác Long khí trên thân mình, mà còn nói đúng nữa, nói
vậy rõ ràng là Thủy Tinh lúc trước đã bị nó nhìn thấu rồi.

Liễu Nhứ đi tới ngồi bên cạnh Long Nhất, không nói lời thừa, khí tức trên thân
nàng bỗng nhiên phóng ra ngoài rồi thu lại, trong phòng đã tràn ngập Long khí
cường liệt.

Sa Mạn vừa mừng vừa sợ trong lòng, nàng có thể cảm giác được trong Long khí
Liễu Nhứ vừa phóng ra có ẩn hàm khí tức Ma Long và Thần Long, vậy là đã nói rõ
thân phận của nàng ấy, nàng ấy chính là nữ nhi của đại bá Phạm Đế, là vị đường
tỷ (chị họ) nàng chưa bao giờ gặp mặt.

“Tỷ…tỷ thực sự là đường tỷ của ta sao?” Sa Mạn có chút kích động nói.

Liễu Nhứ lạnh nhạt gật đầu, theo tu vi từ từ tăng lên, khả năng không chế tâm
tình của nàng đã vượt quá ngày xưa, lại nói đối với Ma Long tộc của phụ thân
nàng chả có chút hảo càm gì, cũng không có cảm giác thuộc về nó, nói ra thì
loại cảm giác đó thậm chí còn là sự thống hận.

Cảm giác được sự lãnh đạm của Liễu Nhứ, nỗi kích động của Sa Mạn bình ổn lại,
tử tế nghĩ lại thì nàng cũng có thể rõ ràng vì sao Liễu Nhứ lại như vậy, nếu
như đổi lại là mình cũng tuyệt đối không ngoại lệ.

“Tỷ muội các nàng trò chuyện đi, ta đi trước.” Long Nhất nói xong cắn yêu lên
mặt Nữu Nhi, thả nó chạy tới Liễu Nhứ.

Đi vào phòng của Phong Linh và Lưu Ly, Long Nhất nghe thấy trong phòng tắm
truyền tới tiếng nước róc rách, trong đó còn mang theo tiếng cười đùa của hai
nàng, lòng hắn chẳng bao lâu liền trở nên xao động.

Đêm dài đằng đẵng, lại có sự dụ hoặc như vầy ở trước mặt, nếu không làm gì thì
thật là không đúng với thân phận nam nhân của bản thân mình rồi.

Long Nhất lặng lẽ đẩy cửa phòng tắm, trong màn sương mù mịt, Phong Linh và Lưu
Ly đang ngồi trong bồn nước rộng lớn tát nước chơi đùa, làn da trắng nõn của
hai nàng thoáng hồng, giọt nước đọng rải rác trên đó, không thể nói hết sự dụ
hoặc và mê người, đặc biệt đó là hai bộ ngực bởi vì động tác của các nàng mà
thoắt ẩn thoắt hiện, thật là làm cho ngọn lửa dục vọng của Long Nhất bùng
cháy, tim đập càng nhanh.

“Tiểu báo bối ơi, ta tới rồi nè.” Long Nhất vội vã đi vào trong phòng tắm, chả
thèm cởi y phục hô to một tiếng nhảy vào trong bồn tắm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.