Phong Lưu Pháp Sư – Chương 499: Khát vọng của Tinh Tinh – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 499: Khát vọng của Tinh Tinh

“Tỷ tỷ tha mạng, tiểu đệ không có ý đó” Long Nhất lớn tiếng xin tha, nắm lấy
bàn tay mềm mại của Hồng nương tử, nhìn về phía nàng với ánh mắt mang theo một
tia ôn nhu.

Hồng nương tử đôi mắt như nóng lên, vẻ măt nhu hòa lại, lẳng lặng cùng Long
Nhất nhìn nhau, cả hai đều cảm nhận được tình cảm nhu tình vạn thiên của đối
phương.

Cả Thưởng Kim thợ săn tửu quán đột nhiên yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người ở
đây đều chưa lấy lại tinh thần há hốc mồm nhìn màn kịch này. Quả nhiên là một
tin lớn, Hồng nương tử quả nhiên đã sa vào lưới tình, mà đối tượng lại là một
tên thanh niên bỉ ổi, việc này…

Hồng nương tử xuất đạo hơn mười năm, thực lực cường đại, dung mạo khuynh quốc
khuynh thành có vô số người theo đuổi, đoàn trưởng của Thiết Huyết dong binh
đoàn đã bị diệt cũng là một trong số đó, hôm nay lại nghe trái tim Hồng nương
tử đã bị lấy đi, quả là cũng khiến cho mọi người được đại khai nhãn giới, ngay
cả tên gia hỏa dung mạo bình thường kia trong mắt mọi người cũng trở nên thần
bí, nam nhân Hồng nương tử coi trong sao có thể bình thường được.

Cuồng Sư ngây người gãi đầu, thật không nghĩ ra Long Nhất với Hồng nương tử
lại có quan hệ này, mà Tinh Tinh bên cạnh cũng có chút ngạc nhiên, càng thêm
khẳng định suy đoán trong lòng không sai, tên này tuyệt không phải người tầm
thường, tâm tư trong lòng cũng liền trở nên mãnh liệt.

“Lúc trước cùng tỷ tỷ chia tay tiểu đệ tặng tỷ một nụ hôn, hôm nay được trùng
phùng không phải là nên trả lại chứ” Long Nhất cầm tay Hồng Nương tử vuốt ve
cười nói.

Hồng nương tử cặp mắt lưu quang sáng rực, cười khanh khách hai tiếng, hào
phóng đặt lên môi Long Nhất một nụ hôn, không để ý đến ánh mắt của mọi người.

“Oa, thật là mê hồn, Mạc Ngôn huynh, chúng ta đi” Long Nhất si mê như say
rượu, kéo tay Hồng nương tử đi ra ngoài.

Ra đến bên ngoài, Tinh Tinh liền cáo từ. Ánh mắt cực kỳ hi vọng nhìn Long Nhất
chằm chằm. Nhiều năm nay, nàng đã chán ghét cuộc sống như thế này, từ thiên
chi kiều nữ lại trở thành con rối trong tay người khác, nàng quả thực không
thể chịu được nữa, nàng hi vọng có một bàn tay to lớn ấm áp ôm lấy nàng, kéo
nàng ra khỏi vũng nước đen tối này.

“Sao thế? Tinh Tinh cô nương không muốn ở lại uống vài chén sao? Vậy thì đi
trước đi” Long Nhất đã nhìn ra tâm tư của Tinh Tinh cười nói, Tinh Tinh đối
với hắn chắc có mục đích, nhưng hắn làm sao không có mục đích với nàng được
chứ? Mộc Hàm Yến thần bí kia, có lẽ có thể từ miệng Tinh Tinh biết được điều
gì đó. Nếu nói nàng với thần bí tiên tử không có quan hệ gì hắn quyết không
tin.

“Tiểu nữ không phải không muốn, chỉ là…” Tinh Tinh nhìn Long Nhất, ý tứ của
nàng hắn đương nhiên biết.

“Yên tâm đi, Mộc Hàm Yên cũng nể mặt ta” Long Nhất thản nhiên nói.

Tinh Tinh trong mắt hiện lên một đạo kỳ quang, quả nhiên là thế, Long Nhất
cùng Mộc Hàm Yên có quan hệ không hề đơn giản.

Đoàn người hướng Phượng Hoàng lữ điếm mà đi, đại khái thì mấy người Phong
Linh, Lưu Ly, Liễu Nhứ đều đang ở đó. Mặc dù đã đưa cho các nàng một tử tinh
tạp chứa một trăm vạn tử tinh tệ, nhưng nghĩ đến lúc này chắc các nàng đang
cùng nhau dùng cơm.

Vào tới Phượng Hoàng lữ điếm, Long Nhất căn dặn chưởng quỹ mang một bàn rượu
thịt tới phòng, rồi đưa mấy người lên lầu.

“Phu nhân ơi, phu quân về rồi này” Long Nhất tiến tới cửa phòng liền lớn tiếng
nói, cửa mấy phòng mở ra, Lưu Ly, Phong Linh cùng Liễu Như đang ôm Nựu nhi đi
ra.

Chúng nữ ngước mặt lên trời, cảm thấy không thoải mái liền trừ bỏ ma pháp dịch
dung, khiến cho Tinh Tinh và Cuồng Sư một phen kinh ngạc.

“Phụ thân. Ôm ôm” Nựu nhi thấy Long Nhất liền kêu, thân thể mũm mĩm bi bô như
thiểm điện lướt tới ngực Long Nhất, cũng không biết vì sao, cảm tình của Nựu
nhi đối vơi Long Nhất xem ra còn thân thiết hơn đối với Liễu Nhứ, làm cho Liễu
Nhứ không khỏi ghen tức.

“Xú tiểu tử, ngươi có con gái lớn như vậy từ bao giờ?” Hồng nương tử nhìn bộ
dạng bi bô của Nựu nhi, không nhịn được dùng tay cấu hắn.

“À… lâu lắm rồi…” Long Nhất cười khan hai tiếng rồi thơm Nựu nhi hai cái.

Giới thiệu mọi người với nhau một chút, chúng nhân vừa đi vào cửa vừa vui vẻ
nói chuyện. Hồng nương tử cùng Phong Linh là người quen, mà Cuồng Sư tính cách
cũng hào sảng, cũng khoái trí nói chuyện, chỉ có Liễu Nhứ với Lưu Ly đứng cạnh
Long Nhất cùng nhau lắng nghe, bốn thị nữ của Tinh Tinh đứng yên bất động
trước cửa.

Rượu thịt rất nhanh được mang lên, có Cuồng Sư và Hồng nương tử, không khí tự
nhiên trở nên náo nhiệt, uống tới khi trời đã tối mịt, Cuồng Sư say rượu lắc
lư đi xuống phòng mình ở lầu dưới. Uống tới mức này, cho dù tửu lượng có cao
đến đâu cũng không thể trụ được.

Đợi đến khi tiểu nhị dọn dẹp xong, mọi người lại hàn huyên một hồi, Hồng nương
tử nhìn thấy Tinh Tinh có vẻ bất an luôn nhìn sang Long Nhất, trong lòng liền
hiểu được nàng có chuyện muốn nói với Long Nhất, Phong Linh làm sao mà không
nhìn ra được, nhưng mà dường như cố ý ôm chặt lấy Long Nhất không buông, làm
cho Tinh Tinh lo lắng.

“Linh nhi muội muội, lâu rồi không gặp, tỷ tỷ cùng ngươi vào phòng nói chuyện
đi.” Hồng nương tử cười cười kéo Phong Linh đang ngồi trên đùi Long Nhất,
Phong Linh chu miệng lè lưỡi nhìn Long Nhất một cái rồi cùng Hồng nương tử đi
vào.

Hai người vừa đi, Liễu Nhứ cũng mang theo Nựu nhi đi ra, mà Lưu Ly còn muốn ở
lại bóp vai cho hắn.

Tinh Tinh ưu nhã uống một ngụm trà xanh, ánh mắt cầu xin nhìn Long Nhất. Tên
này nữ nhân bên cạnh hắn ai ai cũng xinh đẹp, dùng từ khuynh quốc khuynh thành
để diễn tả cũng không quá. Tỷ như thiếu nữ mắt xanh tóc vàng đang đứng bên
cạnh hắn bóp vai, khí chất thuần khiết làm cho người ta tâm khoáng thần di, vẻ
đẹp không hề thua kém mình, nàng bây giờ đã biết vì sao Long Nhất với vẻ đẹp
của nàng có vẻ hứng thú không lớn, bên cạnh có những mỹ nhân như thiên tiên
thế này, vẻ đẹp trong mắt hắn dĩ nhiên không quan trọng.

“Ngươi là ai?” Trầm mặc một hồi lâu, Tinh Tinh hỏi.

“Vấn đề này ta nên hỏi nàng mới đúng, không phải nàng có chuyện muốn nói với
ta sao?” Long Nhất gác chân lên không chút kinh tâm nói.

“Ta là… ta…” Tinh Tinh mở mồm, trong đầu đột nhiên nhớ tới lời nói lạnh lùng
của Mộc Hàm Yên: Người không phải là người.

Tinh tinh thần sắc có chút do dự và thống khổ, một lúc lâu, nàng mới mở miệng
nói: “Ngươi cùng nàng ta… Mộc Hàm Yên là quan hệ gì? Nàng ta có thể nghe lời
ngươi không?”

“Ta tưởng nàng đã hiểu rõ nàng ta rồi, vì sao vẫn phải hỏi như vậy? Không nhìn
thấy trên trời đầy sao sao? Hai ngôi sao trong đó tựa hồ rất gần nhau, nhưng
thật ra lại cách nhau vạn lý” Long Nhất từ từ nói, quan hệ giữa Mộc Hàm Yên và
hắn rất đặc biệt, đều nghĩ đã chinh phục được đối phương nhưng rồi lại không
nắm chắc chút nào.

Tinh Tinh trên mặt có chút thất vọng, vừa rồi nàng quả thất có chút xúc động
muốn Long Nhất ra tay giải thoát, nhưng dường như có một sợi xích sắt kéo nàng
trở lại thực tế, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy một cảm giác bất lực sâu
sắc, đúng, nàng không phải là người, nếu… đáng tiếc trên thế giới này không có
từ nếu…

“Xin lỗi, đã làm phiền, ta nghĩ ta nên quay về rồi” Tinh Tinh đứng lên, nét
mặt khôi phục vẻ lạnh lẽo, nàng đeo lại diện sa rồi liền mang theo bốn thị nữ
đi ra khỏi phòng.

Long Nhất ôm Lưu Ly đặt lên trên đùi, đầu dựa lên thân thể thơm tho của nàng,
thanh hương nhàn nhạt làm cho hắn có chút không tự nhiên, nếu thực sự có một
ngày hắn phải đối diện Mộc Hàm Yên, hắn có nhẫn tâm ra tay không?

“Thiếu gia, ngứa quá, ha ha…” Lưu Ly cảm thấy Long Nhất đang nhẹ nhẹ thổi mấy
hơi vào tai nàng, không khỏi cười duyên uốn eo thân mình.

Cặp mông tròn trịa cực kỳ đàn hồi trên đùi Long Nhất tạo ra một trận ma sát,
nhất thời làm cho tiểu huynh đệ của Long Nhất ngóc đầu hiên ngang đứng lên, nộ
khí xung thiên chọc vào giữa mông của nàng.

“Thiếu gia…” Lưu Ly thân thể mềm nhũn, toàn thân cảm thấy nóng bỏng, nàng ôm
cổ Long Nhất hơi thở thơm tho như mê sảng, trong lòng nổi lên cảm giác ham
muốn cực độ, cũng muốn dùng những từ ngữ gợi tình làm Long Nhất nóng bừng lên.

Long Nhất ôm lấy lưng ong của Lưu Ly, vòng tay qua nách nàng sờ nắn song nhũ
đầy đặn, cười hắc hắc nói: “Lưu Ly ngoan, hầu hạ thiếu gia tắm rửa trước đã”.

Long Nhất ôm Lưu Ly đi vào trong phòng tắm, nhất thời cảm thấy thần thanh khí
sảng, mà Lưu Ly mỹ nhân ngư này càng thêm hân hoan, đối với tình cảm ôn nhu
như thủy này, tự nhiên là nàng càng khắc sâu hơn.

Lưu Ly tựa vào ngực Long Nhất, đôi môi khẽ rên rỉ, ngọc nhũ bạo mãn trắng trẻo
bị hai ma trảo của Long Nhất vuốt ve nắn bóp, nhũ đầu dưới ngón tay Long Nhất
bị kích thích trở nên căng cứng, cực kỳ dụ nhân.

Lướt qua tiểu phúc của nàng, ma trảo của Long Nhất xuyên qua lớp lông nhung
mềm mại giữa hai chân nàng, nhẹ nhàng tiến vào trong cấm địa, khiêu khích kích
thích dục vọng thầm kín trong lòng mỹ nhân ngư.

Lưu Ly run lên không ngừng, da thịt trắng treo như kem đỏ ửng lên, tao nhã
rung động lòng người. Nàng dường như không chịu được thân thể lăn lộn, đôi môi
đỏ mọng nước có chút ý loạn tình mê hôn hít thân thể tráng kiến của Long Nhất,
đồn bộ tuyết bạch cong lên tạo thành những đường nét ma quỷ hớp hồn người.

Đầu Lưu Ly hoàn toàn nhúng vào trong nước, trong nước việc hô hấp đối với nàng
mà nói không thành vấn đề, đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ mở, chẫm rãi ngậm lấy
tiểu Long Nhất, hơn nữa cái lưỡi thơm tho trong miệng còn khẽ đánh qua đánh
lại, khiến cho Long Nhất run lên từng trận, kỹ thuật của nha đầu này càng ngày
càng tốt, cũng đã trở nên siêu việt như mấy nàng khác rồi.

Một lúc lâu, Long Nhất nhẹ gầm lên một tiếng, lắc mình chuyển thân quỳ sau Lưu
Ly, tiểu phúc nhắm ngay u cốc ngập ngụa tại giữa mỹ đồn kia tiến tới, thanh âm
dụ người vang lên trong phòng tắm, uyển chuyển liên hồi, mãi không tiêu tán.

Mà đúng lúc này, một bóng đen từ trong Bạch Vân thành chủ phủ bay lên, biến
mất trong màn đêm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.