Phong Lưu Pháp Sư – Chương 498: Xảo ngộ Hồng nương tử – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 498: Xảo ngộ Hồng nương tử

Tinh Tinh không thèm để ý đến ánh mắt quanh mình, khóe miệng lẩm bẩm nói: ”Tên
gia hỏa kia đâu rồi?”

Hôm nay nàng ra ngoài là muốn tìm tên nam nhân mặt mũi bình thường nhưng mang
cho nàng một cảm giá đặc biệt kia, nhưng Bạch Vân thành biển người mênh mông,
mà nàng lại không có mạng lưới tình bào khổng lồ như Mộc Hàm Yên, người thân
bên cạnh cũng chỉ duy nhất bốn thị nữ cùng mình từ nhỏ lớn lên.

Sở dĩ tới Thưởng Kim thợ săn tửu quán cũng chỉ là muốn thử vận khí, ngày hè
nóng bức, có nhiều người có bản lãnh đến tửu quán này, có lẽ có thể gặp được
hắn không biết chừng.

Người phục vụ từ bên trong mang rượu trái cây tới, Tinh Tinh trở nên trầm tư,
tên nam nhân kia cuối cùng là thần thánh phương nào, nhìn sắc mặt Mộc Hàm Yên,
tựa hồ cùng hắn có quan hệ không hề đơn giản, nàng chưa từng thấy qua một nam
nhân nào có thể làm Mộc Hàm Yên xúc động đến thế, thế mà hắn làm được.

“Tiểu thư xinh đẹp, chẳng hay ta có vinh hạnh được ngồi cùng bàn với nàng
không?” Một tên thanh niên tuấn tú, ăn mặc sang trọng, phong độ ngời ngời cầm
theo chén rượu uyển chuyển đi tới hỏi.

“Cút đi…” Tinh Tinh đang khổ não nghĩ tới quan hệ giữa Long Nhất và Mộc Hàm
Yên, đối với con ruồi vừa bay đến không chút để ý.

Thanh niên kia tức thời biến sắc, thiếu chút nữa là không giữ được phong độ,
lại nghe chung quanh ồ lên một trận, thật là không còn chút mặt mũi nào.

“Tinh Tinh cô nương, nàng chắc đã quên tại hạ, nói vậy nếu tại hạ đem thân
phận cô nương nói ra, tin rằng nhiều người ở đây nguyện ý bất chấp thủ đoạn để
lấy lòng nàng” Thanh niên nhẹ giọng nói, mũi hắn ngửi thấy hương thơm u nhã từ
người chúng nữ, cảm giác như thần hồn bay bổng.

Tinh Tinh ngẩng đầu, đôi mi thanh tú nhíu lại. Chính là tên gia hỏa tự cho
mình anh tuấn bất phàm tối hôm qua.

“Nói lại xem, cút” Tinh Tinh giọng nói càng trở nên lạnh lẽo, thị nữ bên cạnh
đã rút kiếm, chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

“Con đàn bà thối tha, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Ngươi cả
đời ở lại Thưởng Kim tửu quán này, đừng nên ra ngoài.” Thanh niên mặt nhăn nhó
nói một câu. Hắn cũng biết quy củ của Thưởng Kim tửu quán. Có thể tán gái, đấu
tửu lượng thậm chí là mắng người, nhưng tuyệt không thể động tay chân, có ân
oán gì thì ra bên ngoài mà giải quyết, Thưởng Kim tửu quán cũng tuyệt đối
không can thiệp vào.

Đúng lúc này, thanh niên này cảm giác được thân thể đang bay lên, bị một cỗ
đại lực quẳng ra ngoài. Cũng may gã thanh niên này cũng là một chiến sĩ cấp
cao, tại không trung ổn định lại thân hình, nhưng khi hạ xuống cũng lảo đảo
ngã va vào mấy cái bàn, thật là chật vật.

“Nam nhân lại đi uy hiếp nữ nhân. Thật là mất mặt. Mau nghe lời lập tức biến
đi, nếu không…” Một thanh âm quyến rũ vang lên, mọi người trong đại sảnh đều
quay lại nhìn về bên đó.

Đó là một nữ nhân quyến rũ, trên thân y phục hỏa hồng bộ ngực bạo mãn như muốn
xuất ra, eo thon, đôi chân thon dài, hai mắt sáng rực. Trên vai đeo một thanh
trường cung hỏa hồng cực lớn.

“Hồng nương tử, là Hồng nương tử” Có người đang khẽ thảo luận về thân phận của
nữ tử này. Trang phục đấy, hơn nữa trên vai là cây cung đại danh đỉnh đỉnh,
thiên hạ chỉ có Hồng nương tử không thể giả được.

Thanh niên kia cũng không phải là một tên thiếu hiểu biết. Phủi phủi bụi rồi
lủi khỏi Thưởng Kim thợ săn tửu quán. Chuyện về Hồng nương tử rất nhiều người
biết, danh tiếng dong binh cấp S của nàng thật sự vang dội, mặc dù Thiểm điện
dong binh đoàn của nàng tai Lôi Thần cấm khu đã bị tiêu diệt hoàn toàn, còn
lại mình Hồng nương tử sống sót hành tung bất định. Về sau nàng vẫn tiếp tục
tự mình nhận nhiệm vụ nên thanh danh càng thêm nổi tiếng.

“Muội muội không ngại tỷ tỷ ngồi đây chứ” Hồng nương tử nhẹ giọng cười nhìn nữ
tử che mặt này, trực giác cho nàng biết nữ tử này thân phận không đơn giản.

“Mời ngồi” Tinh Tinh tò mò đánh giá Hồng nương tử, danh tiếng của nàng đã sớm
có nghe qua, cho nên rất nguyện ý cùng nàng làm quen.

Tửu quán khôi phục lại sự huyên náo, chỉ là thi thoảng có người đi qua lén
nhìn trộm phong thái Hồng nương tử một chút.

Long Nhất ngồi trong chuyên khu của Thưởng Kim thợ săn tửu quán khẩn trương
nhìn chằm chằm vào Hồng nương tử đằng sau ma pháp pha lê, tâm tình không thể
khống chế trở nên kích động, từ biệt tại Lôi Thần cấm khu, đã hơn một năm,
nghĩ không ra ngày này phút này lại có thể gặp lại tại đây.

“Long huynh đệ, ngươi cũng có quen Hồng nương tử à?” Cuồng Sư nhìn thấy thần
sắc Long Nhất liên hỏi, nàng tại dong binh giới thanh danh hiển hách, Cuồng Sư
cực kỳ bội phục.

Long Nhất gật đầu nhẹ giọng nói: ”Là bằng hữu của ta, nghĩ không ra tại đây
lại có thể gặp lại nàng”.

“Còn không ra gặp đi?” Cuồng sư cười nói.

“Đương nhiên phải gặp, chỉ bất quá đợi thêm một chút cũng không hại gì” Long
Nhất cười hắc hắc nói, trong lòng có chút khẩn trương, nhưng hắn nhìn thấy
Hồng nương tử và Tinh Tinh ngồi cùng nhau liền cố nén lại.

Hồng nương tử cười cười cùng Tinh Tinh nói chuyện phiếm, từng là người quản lý
của một trong mười dong bình đoàn cấp A, cũng tự biết nên phải làm sao chứ
không giống với mọi người khác.

“Muội là Tinh Tinh cô nương của Hồng Tụ phảng? Lúc Tinh Tinh nói rõ thân phận,
Hồng nương tử có chút ngạc nhiên.

Giật mình, mặc dù Tinh Tinh diễm danh vang xa, là một nữ nhân phong trần,
nhưng sao trên người lại không có chút khí tức phong trần nào, ngược lại còn
có một loại khí chất cao quý, theo nàng nghĩ xuất thân tuyệt đối là tiểu thư
một nhà vương công quý tộc

“Tỷ tỷ coi thường tiểu muội” Tinh Tinh buồn bã nói.

“Không hẳn thế. Chỉ là nhìn thấy phong thái Tinh Tinh cô nương, ta còn tưởng
ràng nàng là công chúa nước nào đó?” Hồng nương tử đưa ngọc thủ ra vuốt vuốt
tay Tinh Tinh áy náy nói.

Tinh Tinh thân thể mềm mại run lên, khẽ than…

Hồng nương tử cầm một chén rượu lên như dũng sĩ một hơi uống cạn, loại rượu
mạnh của mạo hiểm giả này nàng rất thích, rượu mạnh mà không làm người ta sặc,
uống vào chỉ cảm thấy một cỗ hỏa nhiệt chạy khắp người, nàng cực kỳ thích cảm
giác này.

Đang lúc này, Hồng nương tử tay nâng chén rượu có chút bị kiềm hãm, ánh mắt
nhìn về hướng chuyên khu dùng ma pháp pha lê để cách ly kia, trong lòng không
biết vì sao lại run lên, nàng cảm giác được có người trong đó đang nhìn nàng,
một loại cảm giác thập phần đặc biệt lại vừa quen thuộc.

“Tỷ tỷ, người làm sao vậy?” Tinh Tinh nhìn thấy Hồng nương tử có chút mất hồn,
liền hỏi.

“Không có gì” Hồng nương tử thản nhiên cười một tiếng, chuyên khu đằng sau tấm
pha lê kia, nàng vào không được, bởi vì nàng không có gia nhập Thưởng kim thợ
săn công hội, hồi nay nhận nhiệm vụ nếu không có người tự mình tìm nàng, thì
cũng không cùng ai hợp tác.

Thời gian từng phút từng phút trôi qua, mặt trời dần dần lặn xuống, Bạch Vân
thành bị thiêu đốt cả ngày dần dần trở nên mát mẻ, bên ngoài bắt đầu trở nên
đông đúc.

Hồng nương tử cùng Tinh Tinh nói chuyện cực kỳ cao hứng, cho tới khi đồng hồ
ma pháp treo trên tường vang lên từng tiếng, biểu thị trời đã tối, bóng đêm đã
bao phủ khắp nơi.

“Tỷ tỷ, gặp được tỷ tiểu muội thực là cao hứng, bất quá muội phải về rồi” Tinh
Tinh khẽ than thở, ánh mắt có chút cô đơn không thể nói ra.

Hồng nương tử cũng ngừng nói, nữ tử này cho nàng một cảm giác cực kỳ đặc biệt,
khi cùng nàng ta nói chuyện, nàng có thể thấy nàng ta có nỗi khổ không thể nói
ra, rốt cục là vì nguyên nhân gì mà làm cho một người xuất thân cao quý lưu
lạc chốn phong trần.

“Tỷ tỷ cùng muội trở về nhé, tỷ tỷ mấy năm nay cũng dành dụm được một khoản,
không biết có thể chuộc thân cho muội không?” Hồng nương tử nghĩ xong liền
nói, nàng cảm giác được mình với Tinh Tinh cô nương này cực kỳ có duyên, cho
nên mới nói vậy.

Chuộc thân? Tinh Tinh cười khổ lắc đầu, nói: “Vô luận tỷ tỷ dùng bao nhiêu
tiền cũng không có khả năng chuộc thân cho tiểu muội, hảo ý của tỷ tỷ tiểu
muội xin nhận”.

“Vì sao lại thế?” Hồng nương tử run lên hỏi, nàng mặc dù kinh nghiệm phong
phú, nhưng chưa từng qua lại chốn ăn chơi.

“Tỷ tỷ đừng hỏi nữa, tiểu muội có nỗi khổ trong lòng…” Tinh Tinh lắc đầu, đôi
mắt đẹp đột nhiền nhìn thấy một thân ảnh từ trong chuyên khu của Thưởng Kim
tửu quán đi ra, ánh mắt trở nên mừng rỡ.

Long Nhất vuốt vuốt hàm râu chữ bát, cùng Cuồng Sư lắc mình đi tới bên này.

Đôi mắt đẹp của Hồng nương tử mỹ mâu, gật đầu với Cuồng Sư, sau đó ánh mắt
chuyển sang nhìn thân hình dùng ma pháp dịch dung của Long Nhất, người này…
cho nàng một cảm giác vô cùng quen thuộc.

“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, Tinh Tinh cô nương, chúng ta lại gặp nhau”
Long Nhất cười hắc hắc nhìn Tinh Tinh, ánh mắt có vẻ xa lạ nhìn Hồng nương tử
một cái liền dời đi, hắn muốn xem xem Hồng nương tử có thể nhận ra hắn không.

Tinh Tinh nhìn thấy Long Nhất liền lộ vẻ thập phần hoan hỉ, trải qua việc tối
hôm qua, nàng đối với nam nhân tướng mạo hết sức bình thường này có một cảm
giác thân thiêt không thể nói lên lời, cũng có thể trong đó có chút cảm giác
phức tạp, tỷ như nàng muốn lôi kéo hắn để hắn giúp nàng. Trực giác của nữ nhân
mách bảo nàng chỉ cần nam nhân này đồng ý liền có thể làm cho nàng thoát khỏi
khốn cảnh.

“Mấy năm không gặp, Hồng nương tử phong thái vẫn như trước” Cuồng Sư hào sảng
nhìn Hồng nương cười nói.

“Cuồng sư đại ca phong thái cũng vượt xa quá khứ” Hồng nương tử khanh khách
cười, nói. Lòng nàng thực sự rất bội phục Dong binh chi vương Cuồng Sư này,
không hổ danh là Cuồng Sư.

Mà lúc này ánh mắt mọi người lại tập trung vào một chỗ, hai dong binh nối danh
cấp S tại Thương Lan đại lục đứng chung một nơi, làm sao không khiến người
khác kinh ngạc, mọi người đều đang vui vẻ bàn luận.

Mọi người hàn huyên một lúc, ánh mắt Hồng Nương tử lơ đãng nhìn vào người Long
Nhất, mặc dù hình dáng cùng giọng nói hết xức xa lạ, nhưng ánh mắt cùng nụ
cười xấu xa kia lại làm cho nàng cảm thấy có gì đó quen thuộc.

“Long huynh đệ, chi bằng chúng ta đến nơi khác uống thêm mấy chén” Cuồng Sư
cười to đề nghị.

Long huynh đệ? Hồng nương tử nao nao, mục quang lại nhìn Long Nhất, đột nhiên
phục hồi tinh thần, lúc mọi người còn đang trợn mắt há mồm, nàng hung hăng tới
bên Long Nhất cấu véo một trận, hừ hừ nói: “Được lắm, xú tiểu tử, dám trêu ta,
tưởng rằng thay đổi hình dạng là tỷ tỷ không nhận ra ngươi sao?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.