Long Nhất trong lòng cả kinh, nữ nhân này phát cuồng sao, hắn đỡ lấy tiểu cước
của nàng, nghiêng người lộn lại. Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng bốp vang
lên, bạch quang chợt lóe, nơi Long Nhất vừa nằm cũng xuất hiện nhiều rất nhiều
hắc động lớn nhỏ, một vùng chăn nệm liền biến thành cát bụi.
Lúc này khuôn mặt Tinh Tinh nhăn nhó, trong mắt lộ ra tia oán hận sâu đậm, xem
ra nàng đã không thể khống chế tâm tình.
Long Nhất không do dự nữa, ngón tay như thiểm điện điểm lên bả vai nàng, tay
kia vỗ lên mi tâm nàng, tinh thần lực cùng nội lực nhu hòa chậm rãi truyền vào
cơ thể nàng.
Một lúc lâu sau, vẻ mặt nhăn nhó của Tinh Tinh bắt đầu trở lại bình thường,
chỉ là sắc mặt tái nhợt có chút mệt mỏi, trong con mắt là một mảng âm u vô
thần.
“Cám ơn” Tinh Tinh phức tạp nhìn Long Nhất một cái nói.
“Không cần khách khí, thiếu chút nữa là bị nàng dọa chết, nàng… tại sao lại có
oán khí nặng nề như vậy? Nàng hận ai?” Long Nhất nhìn vào cái động khẩu tối om
om ơ giữa giường, cẩn thận hỏi, sợ lại làm cho nàng tức giận.
Tinh Tinh thản nhiên lắc đầu, hai tay ôm gối ngồi trên giường, như một tiểu nữ
hài bất lực, khiến cho Long Nhất cảm thấy có chút thương tiếc, chỉ cần không
phải địch nhân của hắn, hắn đối với nữ nhân cũng còn rất khoan dung, huống chi
nàng lại rất giống thần bí tiên tử.
“Thần bí tiên tử kia tại Thượng Nguyệt thành làm những việc gì ngươi có biết
không?” Tinh Tinh giương mắt nhìn thấy trong mắt Long Nhất có vẻ thương tiếc,
trong lòng liền cảm thấy ấm áp, ngữ khí cũng ôn nhu đi vài phần.
Nam nhân này thật là kỳ lạ, bên ngoài tuy trông rất bình thường, cũng háo sắc
chiếm chút tiện nghi, nhưng nàng nhìn ra hắn rất hay cười. Hơn nữa đối với vẻ
đẹp của mình không chút để ý, sợ là chỉ có chút tò mò. Lại thấy hắn có thể
đánh mình một chưởng hơn nữa lại còn có thể xoa dịu tâm tình ác liệt của mình.
Hắn tuyệt đối không phải là một nam nhân bình thường.
“Chuyện này… Ta cũng không biết rõ. Thần bí tiên tử kia luôn luôn xuất quỷ
nhập thần” Long Nhất nhún nhún vai, nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Tinh Tinh,
trong lòng có một cảm giác mơ hồ. Đột nhiên nói tiếp: “Bất quá theo như một vị
bằng hữu của ta nói, thần bí tiên tử kia không biết vì sao lại bị trọng
thương. Tựa hồ linh hồn bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Thất khiếu chảy máu bộ
dạng thập phần dọa người”.
“Linh hồn thụ thương? Là thật sao?” Tinh Tinh vội nói, nhìn thấy nàng không
phải là quan tâm, trái lại bộ dạng lại có chút hoan hỉ.
Long Nhất kỳ quái nhìn Tinh Tinh đánh giá, trong đầu cũng có vài phần khẳng
định nàng và thần bí tiên tử có quan hệ mật thiết, nhìn các nàng giống nhau
như vậy, là tỷ muội cũng không chừng, chỉ bất quá dường như quan hệ giữa hai
người không tốt cho lắm.
“Nhìn cái gì mà nhìn, hỏi ta cũng hỏi xong rồi, ngươi có thể đi được rồi” Tinh
Tinh nhìn Long Nhất không chút hảo khí nói.
“Lợi dụng xong thì vứt bỏ. Thực là không có thiên lý. Tốt xấu gì cũng phải có
chút ít gọi là báo đáp chứ” Long Nhất vẻ mặt bất phẫn nói.
“Vậy ngươi muốn báo đáp cái gì” Tinh Tinh có chút buồn cười, nàng còn không
biết được tâm tư xấu xa của xú sắc lang này sao.
“Đem hai mươi tử tinh tệ của ta trả lại cho ta. Đó cũng không phải là con số
nhỏ” Long Nhất chìa tay vô sỉ nói.
Vẻ cười của Tinh Tinh tức thì nghiêm lại, tên khốn kiếp này, nàng còn tưởng
rằng…
“Thế nào? Không nỡ sao. Nếu không… Nàng làm nữ nhân của ta, nhìn nàng bưng trà
rót nước cũng không tồi. Trông cũng rất tự nhiên, dẫn theo ra đường cũng không
mất mặt…” Long Nhất nói đến đây liền dừng lại, nhìn thấy Tinh Tinh mặt càng
lúc càng đen, trong đầu nghĩ có nên tránh ra ngoài một chút hay không.
“Làm nữ nhân của ngươi cũng được” Tinh Tinh nghiến răng nói.
“Ặc…”
“Bất quá người phải giúp ta giết tiên tử thần bí kia” Tinh Tinh nói tiếp.
“Khụ khụ… Coi như ta chưa nói qua” Long Nhất tí nữa bị sặc nước bọt, hắn
chuyển người xuống giường, giết tiên tử thần bí? Hắn có năng lực này hay
không. Mà nếu có, việc này làm cũng rất khó, tuy nói rằng không biết đó là bạn
hay thù, nhưng tối thiểu từ trước tới nay nàng cùng Mộc Hàm Yên giúp hắn không
ít.
“Đồ chết nhát” Tinh Tinh trên mặt có chút thất vọng, sửa sang lại y phục rồi
xuống giường.
“Cái này, thời gian cũng không còn sớm nữa, ta còn có kiều thê mỹ quyến đang
đợi, không dây dưa với nàng nữa” Long Nhất cười hắc hắc nói.
“Biến đi càng nhanh càng tốt” Tinh Tinh hừ một tiếng ngồi lên trên ghế dựa.
Quay đầu không thèm lý tới Long Nhất.
Long Nhất nhún nhún vai, bước ra ngoài, chỉ bất quá vừa mới đi được vài bước,
đột nhiên toàn thân chấn động, con ngươi chợt loé đi nhanh ra khỏi khuê phòng
của Tinh Tinh.
Tinh Tinh lúc đầu còn tưởng Long Nhất đổi ý, trong lòng mơ hồ có chút vui
sướng, đến khi Long Nhất biến mất trong phòng, nàng lại cực kỳ thất vọng, nhịn
không được đứng dậy đuổi theo, nhưng phát hiện trong phòng vắng tanh, Long
Nhất đã không còn tăm hơi.
“Trên thế gian này còn ai có thể giúp ta đây?” Tinh Tinh lẩm bẩm nói, khẽ thở
dài rồi chuyển thân quay vào trong khuê phòng.
“Tiểu thư, Cáp Lôi đến rồi” Cửa mật thất một lần nữa lại mở ra, Lộ Lộ tại cửa
cung kính nói.
Mộc Hàm Yên gật đầu đứng dậy, dời bước đi ra ngoài, bức tường đóng lại, không
chút dấu vết.
Cửa phòng mở ra, một thân ảnh cao lớn toàn thân mặc hắc bào lắc mình đi tới,
thấy Mộc Hàm Yền ngồi trên ghế liền cúi người hành lễ, giọng khàn khàn nói:
“Thuộc hạ Cáp Lôi tham kiến tiểu thư”.
“Không cần đa lễ, ngồi đi” Mộc Hàm Yên chậm rãi nói, khí độ cao sang làm cho
người khác không dám nhìn thẳng.
Mà lúc này, Long Nhất ở bên trong làn nước cách Hồng Tụ phảng không xa, mày
kiếm nhăn thành một đoàn, tên Cáp Lôi này cùng hắn có quan hệ linh hồn khế
ước, hơn nữa còn có thân phận chủ tớ, cho nên khi Cáp Lôi đến gần thì hắn có
thể cảm giác được nhưng Cáp Lôi lại không cảm giác được hắn, trừ phi hắn
nguyện ý.
“Cáp Lôi… Tên gia hỏa này lại tới xem náo nhiệt? Long Nhất cảm giác được khí
tức của hắn ta rất gần mặt hồ, hắn ta ở trong phòng trên tầng hai một lúc lâu,
theo hắn quan sát, gian phòng này tịnh không phải để tiếp khách.
Tự dưng hắn nhớ tới Mộc Hàm Yên, nhớ phong hệ ma pháp sư kia, nếu Hồng Tụ
phảng này quả thật là do Mộc Hàm Yên mở ra, Cáp Lôi kia cùng Mộc Hàm Yên có
quan hệ bí mật gì.
Suy nghĩ một lúc lâu, Long Nhất khóe miệng thoáng hiện nét cười, hắn dùng chân
khí chậm rãi tới gần cửa sổ gian phòng, hắn dám khẳng định bên trong đã bố trí
một kết giới cường đại.
Chân khí chậm rãi tới gần, dễ dàng xuyên qua tấm ván, bắt đầu từ từ ăn mòn kết
giới bên trong.
Mộc Hàm Yên đang nghe Cáp Lôi hồi báo, đột nhiên trong lòng run lên, hai mắt
như điện nhìn ra hướng cửa sổ, nàng nhẹ nhàng đứng dậy, hai đạo hắc mang trên
tay bốp một tiếng đánh tới, còn Cáp Lôi thần kinh như thắt lại theo sát phía
sau.
Cửa sổ mở ra rồi đóng lại, khí tức vừa muốn tiến nhập kết giới kia vô thanh vô
tức tiêu thất tại không trung.
Mộc Hàm Yên nghi hoặc lắc đầu, cảm giác được có điều gì đó không đúng, chẳng
lẽ là hắn? Trong đầu Mộc Hàm Yên hiện lên hình ảnh Long Nhất, hắn phát hiện ra
mình ở tại Hồng Tụ phảng sao?
Giữa Bạch Vân hồ, một cái đầu từ từ nhô lền, Long Nhất lắc đầu làm cho nước
bắn tung tóe, khóe miệng khẽ hiện một nét cười âm lãnh, đạo chân khí kia đã
đạt được hiệu quả hắn muốn, trong lúc cửa sổ mở ra rồi khép lại, hắn đã thấy
rõ thân ảnh Mộc Hàm Yên.
“Cả Cáp Lôi nữa, Mộc Hàm Yên, tay nàng cũng thật dài đấy” Long Nhất lẩm bẩm
nói, lúc này lại xuất hiện thêm Cáp Lôi thần bí, sự việc này không thể đơn
giản.
Cáp Lôi trình độ nhất định có thể đại biểu cho thế lực hắc ám sau lưng Long
Chiến, mà Mộc Hàm Yên cùng đại tẩu của hắn – Lưu thị cũng có tiếp xúc qua, nếu
nói thế nàng ta khẳng định có rất nhiều quan hệ với Hắc ám thế lực sau lưng
Long Chiến, hơn nữa khi hai hoàng tử trong Thương Nguyệt thành tranh quyền,
nàng có thể làm cho U Minh tế tự đại biểu của Hắc ám Giáo hội Lạp Pháp Nhĩ rút
lui, rõ ràng quan hệ của nàng với Hắc ám Giáo hội cũng không đơn giản, trời
mới biết nàng còn có quân cờ bí mật nào.
Nữ nhân này tuy luôn miệng nói muốn giúp hắn, nhưng lại đem thế lực của nàng
từ từ lộ diện, rồi lại làm cho Long Nhất không nghi kỵ và phòng bị, nàng hết
thảy là muốn làm gì? Chắc không phải là vì giúp mình, việc này căn bản không
có khả năng. Mộc Hàm Yên nữ nhân này thật quá thần bí, tâm tư khó dò. Nàng đối
với mình có lẽ cũng có vài phần tình nghĩa, nhưng đợi lúc hai bên xung đột, sợ
rằng chút tình nghĩa kia cũng không còn tồn tại. Nữ nhân loại này hắn không
thể nắm được, cũng có thể nàng căn bản sẽ không vì việc gì mà trở mặt.
Long Nhất tịch mịch lắc đầu, hắn không thể quên, Mộc Hàm Yên hao tâm trợ giúp
hắn mục đích tuyệt không đơn giản.
Long Nhất không nhanh không chậm ở giữa hồ bơi tới phía sau Hồng Tụ phảng xa
xa, ban đêm đẹp đẽ như thế, bơi lội cũng là một việc thích thú.
Không lâu, phía trên Hồng Tụ phảng một thân hắc ảnh phóng lên cao, chớp mắt
biến mất trong màn đêm.
Long Nhất thản nhiên cười, thu liễm khí tức toàn thân đuổi theo.
“Thành chủ phủ?” Long Nhất nhìn thấy xa xa Cáp Lôi bay vào bên trong Bạch Vân
thành chủ phủ. Mục quang chợt lóe, đột nhiên hắc hắc nở nụ cười.
“Cáp Lôi, Thành chủ phủ, Thần Phong quân đoàn, thì ra là như vậy” Vô luận Cáp
Lôi và Mộc Hàm Yên có quan hệ gì, trước mắt cứ để hắn nghe lời mình như con
cún, quan hệ linh hồn khế ước khiến hắn không cách nào làm trái lệnh mình. Lúc
trước Cáp Lôi tiến nhập Thần Phong Quân đoàn, hôm này lại bị phái đến Bạch Vân
thành, sợ rằng tính toán của Long Chiến sẽ thất bại, Tây Môn gia tộc liên thủ
cùng Nạp Lan đế quốc, mặc Long Chiến ngươi có năng lực to lớn như thế nào.
Có thể việc Cáp Lôi đảm nhiệm chức Bạch Vân thành chủ là do Mộc Hàm Yên an
bài, nhưng là thế nào? Tối thiểu hai người đều nhất trí với mục đích trước
mắt, đó chính là thống nhất Thương Lan đại lục.