Long Nhất đang sảng khoái hồn bay tận chín tầng mây thì bị Nạp Lan Như Nguyệt
đột nhiên xông vào làm cho cả kinh há hốc mồm, trong thời gian ngắn đúng là
không biết nên phản ứng như thế nào. Mà đầu của Như Mộng thì vẫn cứ nhịp nhàng
lên xuống, toàn bộ tinh thần đã chìm đắm trong dục vọng, rốt cuộc vẫn chưa
phát hiện Nạp Lan Như Nguyệt đã xông vào đến nơi.
“Ngươi… các ngươi…” Nạp Lan Như Nguyệt bị khung cảnh dâm mỹ này làm cho hô hấp
dồn dập, mặt nóng như lửa, tựa vào cánh cửa lắp bắp nói không nên lời.
Lúc này tiểu la lỵ mới ý thức được chuyện gì đã xảy ra, toàn thân đột nhiên
cứng đờ lại, nhả đại gia hỏa trong miệng ra rồi quay đầu nhìn lại, khóe miệng
vẫn còn dính chút nước bọt, đúng là dùng hai từ dâm mỹ là có thể khái quát
được.
“Tỷ tỷ, muội…” Tiểu la lỵ lúng túng dùng tay che mồm lại, quai hàm do hoạt
động trong thời gian dài nên có chút tê dại.
“Ngươi còn không mau đi ra ngoài” Nạp Lan Như Nguyệt tức giận nói, trong lòng
thì tức giận nhưng thân thể thì lại trở nên mềm nhũn.
“Không ra” Tiểu la lỵ mặc dù rất sợ sự uy nghiêm của tỷ tỷ, nhưng lúc này thì
nàng không thể quản nhiều như vậy, liền rúc sau lưng Long Nhất hướng Nạp Lan
Như Nguyệt mà lè lưỡi.
Nạp Lan Như Nguyệt nghiến răng tiến tới muốn kéo muội muội ra, nói là ghen thì
cũng không hẳn, nói không phải là ghen cũng không hẳn, mặc dù sớm đã chuẩn bị
tinh thần để cùng muội muội thờ một chồng, nhưng không ngờ khi việc đến trước
mặt cảm giác lại phức tạp như vậy.
Long Nhất lúc này cũng đã lấy lại tinh thần, có chút kinh ngạc trước phản ứng
của Nạp Lan Như Nguyệt, trước đây Nạp Lan Như Nguyệt cũng đã từng cùng Vô Song
hầu hạ hắn ngủ, lại nói tiểu la lỵ này chính là muội muội của nàng, cần gì
phải ghen chứ. Hắn dang tay ôm Nạp Lan Như Nguyệt vào lòng, bất quản mọi việc
hôn lên môi nàng.
Nhưng Tiểu la lỵ nghịch ngợm lại vặn vòi nước ma pháp trên tường, dòng nước
trong mát phun xuống, làm cho hai người ướt như chuột lột.
Nạp Lan Như Nguyệt căn bản không có chút lực miễn dịch nào đối với đôi môi
nóng bỏng của Long Nhất, lúc cái lưỡi linh xảo của hắn khua khoắng trong miệng
nàng toàn thân liền vô lực trở nên mềm nhũn. Mặc kệ cho Long Nhất muốn làm gì
thì làm.
Việc đến mức này, Long Nhất một không làm hai không nghỉ, vừa ôm hôn Nạp Lan
Như Nguyệt vừa cởi quần áo ướt của nàng ra, không lâu sau cả hai người đều đã
không một mảnh vải che thân.
Thân hình Nạp Lan Như Nguyệt không giống với thân hình mới lớn của nha đầu Như
Mộng, Long Nhất phải khai phá tưới tắm rất lâu mới khiến cho thân hình nàng
trở nên quyến rũ thành thục, hai bầu ngực trắng trẻo căng đầy cực kỳ đàn hồi,
cặp mông trắng nở nang cong cong rất dụ người, thân thể phóng đãng rên rỉ hô
hấp như lửa cũng là một cũng là một công cụ cơ bản, uyển chuyển du dương làm
cho thú tính của con người bộc phát.
Nạp Lan Như Nguyệt hai tay chống lên trên bức tường bạch ngọc, cặp mông trắng
cao cao nhích lên. Còn Long Nhất thì đứng ở sau lưng mãnh liệt đâm tới, bộ
ngực cùng cặp mông lắc từng trận từng trận. Làm cho hồn phách Long Nhất bay
bổng, nữ nhân bên trong thường dâm đãng. Nạp Lan Như Nguyệt đương nhiên là
nhân tài trong số đó.
Tiểu la lỵ trợn mắt há mồm nhìn Long Nhất cùng Nạp Lan Như Nguyệt đao thật
thương thật diễn một màn xuân cung ngay trước mặt nàng, trong đầu trở nên
trống rỗng, chỉ là ánh mắt vẫn không chớp quan sát động tác của Long Nhất, xem
ra thực sự là đã bị làm cho kinh ngạc một phen rồi. Đương nhiên, chỉ có mỗi
tiểu la lỵ là trợn mắt há mồm, do khi Nạp Lan Như Nguyệt xông vào phòng tắm
không có đóng cửa, tình cảnh bên trong đương nhiên là bị Lưu Ly nhìn thấy hết.
Ngay từ đầu tiểu la lỵ đã buột mồm nói ra thế đánh cửa sau mà Nạp Lan Như
Nguyệt rất thích. Nàng không thể tưởng tượng được nam nữ hoan ái lại có thể
trở nên dâm đãng đến thế này, như thế xem ra đêm qua cùng Long Nhất tổ chức lễ
trưởng thành trên bãi biển cũng chỉ như món khai vị mà thôi.
Xuân tình lai láng. Càng không thể vãn hồi, Long Nhất cuối cùng cũng không
ngắt hồng hoàn của Tiểu la lỵ (nôm na là không xơi ^^), lại kéo Lưu Ly ở bên
ngoài vào trong phòng tắm. Một rồng chiến hai phượng, lại còn có tiểu la lỵ ở
bên ngoài cổ vũ quan sát, có thể tượng tưởng được trường đại chiến giữa nam và
nữ này kịch liệt tới mức nào.
Mãi lâu sau, Long Nhất toàn thân mồ hôi mồ kê đầm đìa, ngay cả đầu ngón chân
cũng không muốn động đậy, đặt Lưu Ly và Nạp Lan Như Nguyệt vào trong bồn tắm,
tiểu la lỵ Như Mộng tới lúc cuối cũng không chịu được nữa chạy thẳng ra ngoài.
“Phu quân, chàng thật là bại hoại, tiện nghi gì cũng đều bị chàng chiếm hết
rồi” Nạp Lan Như Nguyệt hai mắt mê ly nhắm hờ, hàm răng khẽ cắn vào ngực Long
Nhất.
“Tiện nghi không để ta chiếm thì muốn để ai chiếm đây” Long Nhất đắc ý cười ha
ha nói, bàn tay đặt tại ngực của hai nàng khe khẽ vuốt ve.
Nạp Lan Như Nguyệt ngẩn ra, Long Nhất nói thế cũng đúng, tiện nghi không để
cho hắn chiếm thì để cho ai chiếm đây? Nàng có chút không hiểu tại sao vừa rồi
nhìn thấy sự việc giữa Như Mộng và Long Nhất thì trong lòng lại có chút phức
tạp như vậy, lẽ nào bởi vì Như Mộng là muội muội của mình nên càng để ý tới
sao? Tuy nói quy củ của Thương Lan đại lục là nữ tử tròn mười lăm tuổi mới
được thành thân, nhưng kỳ thật cũng có rất nhiều nữ tử chưa tròn mười lăm đã
lấy chồng, nàng không muốn Như Mộng trao thân cho Long Nhất trước tuổi mười
lăm là bởi vì muốn chiếm hữu Long Nhất thêm một thời gian nữa sao?
Long Nhất vốn cũng có nghi vấn, nhưng hắn không có hỏi, lòng dạ của nữ nhân
vốn hay thay đổi, cảm giác luôn luôn thay đổi theo trạng thái tinh thần,
chuyện này hắn cũng không phải lo lắng lắm.
Cõ lẽ là vừa mới cùng nhau lõa thể hầu hạ Long Nhất, Nạp Lan Như Nguyệt cùng
với Lưu Ly liền trở nên rất thân mật, đối với lai lịch của Lưu Ly, nàng vốn
thông minh nhìn thấy Long Nhất có vẻ không muốn nói cũng không hỏi lại nữa.
Đêm hè sao sáng đầy trời đột nhiên bị mây đen che phủ, sấm chớp đùng đùng, mưa
to như trút nước, nhiệt độ liền trở nên cực kỳ mát mẻ, thật ra lúc này không
phải là mưa mùa hè thật sự mà là lực lượng của ma pháp sư.
Long Nhất ngồi trên sân thượng ở tẩm cung của Nạp Lan Như Nguyệt lẳng lặng
nhìn trời mưa, lúc này cũng đã khuya, Nạp Lan Như Nguyệt cùng với Lưu Ly bị
Long Nhất vui đùa lâu như vậy, nói vài câu liền chìm vào giấc ngủ.
Đêm mưa gợi lên nỗi nhớ quê nhà, màn đêm mưa gió này luôn làm cho người ta mơ
hồ có chút thương cảm, mà tâm tư của Long Nhất thì lại càng phức tạp, thân thể
và linh hồn hắn sớm đã hoàn toàn dung nhập vào thế giới này, bởi vậy Cuồng
Long đế quốc đã trở thành gốc rễ của hắn, không khỏi luôn luôn có chút nhớ tới
phụ thân Tây Môn Nộ vẻ mặt uy nghiêm, nương thân Đông Phương Uyển luôn chiều
chuộng hắn, thêm Mộ Dung Bác vừa là thầy vừa là bạn, còn có thê tử của hắn Nam
Cung Hương Vân luôn mòn mỏi chờ mong, hắn ly khai cũng đã gần hai năm, nghĩ
lại thật sự có lỗi với nàng ấy.
Khẽ thở dài, Long Nhất dựa vào lưng ghế, cầm lấy một bình rượu ừng ực tu lấy
hai ngụm, lẩm bẩm nói: ”Đáng tiếc hải hồn mỹ tửu của Nạp Lan Vô Cực đã hết,
lại không còn Bách hoa nhưỡng của tinh linh tộc, thực sự là không chịu nổi”.
Tục ngữ có câu do kiêm nhập xa dịch, do xa nhập kiệm nan (từ tiết kiệm thành
phung phí thì dễ, từ phung phí thành tiết kiệm thì khó), uống những loại mỹ
tửu cao cấp như Bách hoa nhưỡng với Hải hồn tửu đã quen, loại rượu quả này chỉ
có thể uống giải khát chứ không thể vừa ý được.
Đột nhiên, một tiếng hạc kêu từ trong màn mưa mơ hồ truyền tới, làm cho Long
Nhất cả kinh vội vã đứng lên.
“Bạch Vũ? Mộc Hàm Yên xảy ra chuyện sao?” Long Nhất không suy nghĩ nhiều, nhún
chân một cái toàn thân bay thẳng vào trong màn đêm mưa gió, phàm là thần thú
đếu có linh tính, Bạch Vũ cũng không ngoại lệ, vừa rồi tiếng kêu của nó mang
theo sự lo lắng và bi thương, cho nên ý nghĩ đầu tiên trong đầu Long Nhất là
Mộc Hàm Yên đã xảy ra chuyện.
Bay theo hướng tiếng hạc truyền tới, Long Nhất dùng càn khôn đại na đi vận đến
cực độ, tìm kiếm thân hình của Mộc Hàm Yên.
Tìm trên bãi biển một lúc lâu, Long Nhất rốt cục cũng đã cảm nhận được linh
khí trên thân Bạch Vũ ở trên một bãi biển hoang vắng, Hắn lắc người mấy cái,
toàn thân lóe lên như quỷ mị.
Chỉ thấy được Bạch Vũ đang dang rộng đôi cánh, mỏ hạc cạ cạ vào nhân ảnh đang
nằm dưới cánh của nó, thỉnh thoảng lại kêu lên mấy tiếng bi ai.
“Hàm Yên…” Long Nhất rất chân thành, hô to một tiếng hạ xuống bên cạnh đôi
cánh của Bạch Vũ, gọi tên Hàm Yên.
Chỉ là khi Long Nhất nâng nhân ảnh lên nhìn một cái, không khỏi sửng sốt, phát
hiện nữ nhân đang hôn mê này không phải là Mộc Hàm Yên, mà là thần bí tiên tử
phong hoa tuyệt đại.
“Sao lại có thể là nàng?” Nàng như thế nào lại biến thành thế này?” Long Nhất
lẩm bẩm nói, mặc dù thần bí tiên tử toàn thân bẩn thỉu, vẻ mặt vàng vọt, thất
khiếu chảy máu, nhưng Long Nhất biết mình không có nhận sai.
Long Nhất lúc này cũng không thể nghĩ nhiều, đặt tay lên lưng nàng truyền nội
lực sang để trị thương cho nàng, theo phán đoán ban đầu của hắn, linh hồn của
thần bí tiên tử thụ thương cực kỳ nghiêm trọng, thất khiếu chảy máu chính là
dấu hiệu của việc linh hồn đã thụ thương.
“Tinh thần lực thật là mạnh, người nào có năng lực làm cho nàng trở thành thế
này?” Long Nhất thu tay lại, mơ hồ đã xác định được là thần bí tiên tử bị tập
kích, nhưng thần bí tiên tử bản thân có tinh thần lực rất mạnh mẽ, hơn nữa hắn
cũng đã giao thủ qua với nàng, căn bản không thể làm nàng bị thương, theo đó
suy ra, người đả thương nàng chẳng phải so với bản thân mình còn cường đại hơn
rất nhiều hay sao.
Long Nhất ôm lấy thần bí tiên tử, phá bỏ kết giới, chuyển người phi lên trên
lưng Bạch Vũ, nói:” Bạch Vũ, đưa chúng ta về”.
Bạch Vũ bản thân có sự thông linh, nó dường như đối với Long Nhất rất tín
nhiệm, nghe vậy liền dang cánh bay cao, tốc độ như hỏa tiễn, trong chớp mắt đã
tới Thúy Yên các.
Long Nhất ôm thần bí tiên tử tiến tới phòng của Mộc Hàm Yên, trong phòng tối
đen như mực, hiển nhiên Mộc Hàm Yên ra ngoài có chuyện vẫn chưa về.
Ôm thần bí tiên tử đặt lên giường, Long Nhất đang định cởi bỏ quần áo đã vướng
bẩn của nàng ra, tay vừa mới đặt lên ngực nàng liền có chút rụt rè rút ngay
lại, dù sao thần bí tiên tử cũng không phải như Mộc Hàm Yên, không thể nhân
lúc nàng bị thương như thế này mà chiếm chút tiện nghi được, đúng không? Mặc
dù hắn rất vui vẻ thướng thức thân thể cao quý của thần bí tiên tử một chút.
Trầm tư trong chốc lát, Long Nhất chạy ra gọi một cô nương của Thúy Yên các
tới giúp thần bí tiên tử thay quần áo.
Cô nương này đương nhiên là biết quan hệ giữa Mộc Hàm Yên và Long Nhất, trước
kia gặp mặt cũng hay nói giỡn cười đùa ầm ĩ, thuận tiện cũng vuốt ve nhau một
chút, cô nương này giúp thần bí tiên tử thay quần áo xong liền cười nói đi ra:
“Phò mã gia cũng thật là lớn mật, dám thừa dịp bà chủ vắng mặt mang nữ nhân
tới, ngài nếu không hảo hảo hối lộ cho thiếp, thiếp sẽ đem việc này báo cáo”.
Long Nhất ngây người, ngạc nhiên nói: ”Nàng không nhận ra nàng ta sao? Nàng ta
không phải ngày nào cũng ở bên cạnh bà chủ của nàng sao?”
“Không có, thiếp từ trước tới nay chưa từng gặp qua nàng ta, lúc nào bà chủ
cũng đi về một mình, căn bản không có người khác ở cùng” Cô nương này cũng
ngạc nhiên nói.