Phong Lưu Pháp Sư – Chương 468: Ngoạm trúng cái mew mew – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 468: Ngoạm trúng cái mew mew

Long Nhất cũng là cực kỳ ngạc nhiên, tiểu mĩ long này như thế nào lại nhào tới
ôm hắn. Bởi vì long lực của Mễ Đế Nhĩ ngưng trệ nên 5 chiếc vuốt rồng lợi hại
cũng từ từ thu về thành 5 chiếc móng tay như bình thường, cả người nàng cứ như
vậy mà nhào thẳng vào trong ***g ngực hắn.

Long Nhất cũng không ngờ lực chấn động mạnh như vậy nên cũng phải lùi về sau
hai bước rồi phanh đích một tiếng ôm lấy chiếc eo thon của Mễ Đế Nhĩ ngã lăn
ra đất, mà môi hắn cũng sợt qua môi nàng, một cỗ khí tức mang theo hương vị
ngọt ngào nhất thời phả lên mặt hắn làm hắn ngơ ngẩn.

Thân thể mềm mại nằm gọn trong tay, Long Nhất cảm giác được thân hình mềm mại
đàn hồi kinh người của Mễ Đế Nhĩ, một đôi ngọc thỏ bạo mãn ép chặt vào trong
ngực hắn làm cho hắn tiêu hồn không thôi, mặc dù tính tình của nàng có kém một
chút, nhưng luận vóc người thật không thể phản đối được. Huống hồ long giáp
màu vàng của nàng lại không cứng rắn như trong tưởng tượng của Long Nhất,
ngược lại mềm mại ấm áp tựa như do chính long lân trên thân thể biến thành.

Thật lâu sau, Long Nhất cảm giác được tựa như Mễ Đế Nhĩ còn chưa lấy lại tinh
thần liền mừng rỡ ôm như vậy thêm một lúc nữa, bàn tay to của hắn cực kỳ không
thành thật mà bắt đầu từ bên hông nàng tham lam tiến đến phía trên kiều đồn,
nhẹ nhàng bóp một cái, quả nhiên là mười phần co dãn. (ND: tiếp nước tiếp
nước, dịch giả do chảy nước bọt nhiều quá nên khô rốc cả người rồi )

Bỗng nhiên, Mễ Đế Nhĩ từ trong lòng ngực của Long Nhất vùng đứng dậy, trên mặt
đã xuất hiện một mảng mây đỏ như đối ngược lại với long giáp màu vàng trên
người nàng.

Long Nhất nghiêng người đứng dậy, đôi mắt đen mập mờ nhìn Mễ Đế Nhĩ, ngón tay
sờ nhẹ lên môi của mình hắc hắc cười nói:

– ”Nàng muốn hôn thì cứ nói, làm gì mà cường vẫn (cưỡng hôn) ta?”

Mễ Đế Nhĩ mặc dù tính tình nóng nảy, nhưng tuyệt đối là một mẫu bạo long thuần
tình, đã mấy ngàn tuổi rồi đã một lần nói đến chuyện yêu đương đâu? Theo lí mà
nói thì đáng ra nàng phải tìm được một chốn nương tựa cả đơi rồi, chỉ là nàng
được xưng là đệ nhất bá vương của long tộc cũng không phải là giả, cơ bản là
toàn bộ những long tộc tuấn kiệt cùng trang lứa với nàng đều đã được nàng cho
một trận nhừ tử rồi, bởi vậy dù nàng là Long tộc công chúa xinh đẹp như hoa,
nhưng đám thanh nhiên long tộc chỉ vừa nghe nhắc đến nàng đã lập tức bỏ chạy
xa được chừng nào thì hay chừng đó rồi. Bởi vậy từ khi đến thế giới nay đến
nay, đối với câu “Tình là gì?” thì nàng vẫn chưa một lần được biết đến.

– ”Ta không có, là nó đánh lén” Khuôn mặt đỏ hồng của Mễ Đế Nhĩ nghiêm lại,
có chút thẹn quá hóa giận, ánh mắt nàng chuyển đến phía con cọp Tiểu Tam đang
ngồi một bên liếm liếm lông mao, vừa rồi chính nó đã ti bỉ đánh vào cặp mông
cao quý của nàng, làm nàng thiếu điều giết luôn Long Nhất rồi tuẫn tiết.

Ách… đánh lén? Long Nhất nhìn về phía Tiểu Tam đang cố tỏ ra mình không hề
biết chuyện gì đã xảy ra, trong lòng âm thầm cười trộm, tiểu tử này cũng có
chút phong thái của hắn, xem ra lâu rồi nó không được ăn thịt nên kiếm chỗ nào
có “nhiều thịt” mà xuống tay rồi.

– ”Không cần tìm cớ đâu, dù sao ta bị nàng ôm thì cũng không có cái gì bất
hảo cả…. oa, muốn động thủ thì phải lên tiếng trước chứ” Long Nhất vừa tránh
luồng kim quang bắn ra từ Mễ Đế Nhĩ vừa oa oa hét lớn.

Mễ Đế Nhĩ như thằng câm ăn phải quả đắng, nỗi oan ức trong lòng không cách nào
yên được, bị người ta chiếm tiện nghi còn bị nói là do mình không phải, thật
sự là làm nàng tức chết mà, không cắt được mấy ký thịt trên người hắn xuống
thì làm sao nàng có thể giải được mối hận trong lòng đây.

Kim quang trên ngươi Mễ Đế Nhĩ chợt lóe, thân hình tức khắc hóa thành một con
rồng khổng lồ cao gần trăm thước, công kích cực mạnh của long tộc chỉ có thể ở
trạng thái nguyên hình mới có thể đạt tới đỉnh. (Không biết có phải bản dịch
bị lỗi không, cao “Trăm thước” có ý nghĩa cỡ nào chứ)

Long Nhất nhìn Mễ Đế Nhĩ biến hình, hắn biết rõ long tộc hiện nguyên hình thì
lực công kích cường hãn cỡ nào. Tiên hạ thủ vi cường, thân hình hắn chợt lóe
lên biến mất giữa không trung, rồi lại xuất hiện trên khoảng không phía trên
Mễ Đế Nhĩ, hắn muốn dùng khả năng cưỡi ngựa của mình để chinh phục nàng (ND:
Nguyên văn à nha, không thêm không bớt, đùng nghĩ bậy bạ cho dịch giả. Anh em
nào có coi Lucky Luke hoặc phim Cowboy thì biết về Rodeo phải không, anh Long
Nhất nhà ta chuẩn bị làm vậy đó)

Nhưng thực lực của Mễ Đế Nhĩ vượt xa so với đệ đệ Cách Lỗ Tây Á của nàng. Đối
với những thanh niên cùng lứa trong long tộc, nàng cơ hồ không tìm được đối
thủ, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến nàng không để những thanh
nhiên long tộc vào trong mắt.

Long Nhất vừa mới tiếp cận Mễ Đế Nhĩ, liền gặp phải những luồng năng lượng
đang vặn vẹo bên thân nàng giáp công, rốt cuộc ý định thất bại phải bay ngược
về. Mễ Đế Nhĩ sao có thể cho hắn như ý, một cái long vĩ khổng lồ màu vàng mang
theo cỗ lực lượng cường bạo quét ngang, bởi vì tốc độ và lực lượng đã đạt tới
cực điểm nên hình thành một nguồn năng lượng chân không, phương viên trăm
thước bị cuốn đến trong nháy mắt đã nát bấy, một cú quét đuôi này quả thật có
thể san bằng cả một ngọn núi nhỏ.

Thân hình Long Nhất nhẹ nhàng bay thẳng lên, một quả cầu nén đầy lôi hệ ma
pháp do hắn sớm chuẩn bị liền được phóng ra, liền sau đó ma đấu khí 7 màu tụ
lại như một luồng huyết lệ đỏ rực chém về phía miếng vảy ngược của Mễ Đế Nhĩ .

Mây bay xung quanh tấm thân rồng khổng lồ của Mễ Đế Nhĩ tụ lại, làm cho quả
cầu được nén đầy lôi hệ ma pháp gặp phải một lực cản mạnh mẽ mà nổ tung, căn
bản không làm thương tổn đến nàng. Mà một luồng long tức khổng lồ do Mễ Đế Nhĩ
lập tức phun ra nhằm chặn đứng ma đấu khí của Long Nhất đang bay tới.

Long tức chính là nguyên khí bên trong cơ thể rồng hóa thành, sẽ sinh ra một
cỗ năng lượng có thể gây nổ mạnh. Còn 7 hệ ma pháp dung hợp với đấu khí, tương
sanh tương khắc, uy lực tăng lên, phá được cả vạn tầng phòng thủ.

Long Nhất dùng nội lực và tinh thần lực hộ thể, mang theo một khí thế một đi
không trở lại mạnh mẽ lao thẳng vào giữa luồng long tức, ma đấu khí 7 màu lập
tức cắt đôi luồng long tức, đánh thẳng vào miếng vảy ngược dưới cổ họng Mễ Đế
Nhĩ.

Rồng có vảy ngược, đâm vào sẽ chết, vảy ngược này chính là nhược điểm duy nhất
của rồng, là nơi mà phòng ngự và ma ngự yếu nhất (ND: Ma ngự = phòng ngự ma
thuật = magic def)

Đinh dinh mấy tiếng, hoa lửa bắn tung tóe, hổ khẩu Long Nhất chấn động, cũng
là do Mễ Đế Nhĩ trong đường tơ kẽ tóc tránh được đòn công kích vào miếng vảy
ngược, ma đấu khí 7 màu chém thẳng xuống phía dưới miếng vảy ngược tạo thành
một vết thương ẩn ẩn có tơ máu hiện ra.

Mễ Đế Nhĩ bị loài người mà nàng luôn khinh thường đả thương, nàng thật sự giận
điên lên rồi, bởi vì Long Nhất đã xúc phạm đến sự tôn nghiêm của nàng.

Tấm thân rồng khổng lồ nhanh như chớp đập xuống còn Long Nhất cố đứng trụ lại
đỡ lấy, lực lượng cuồng bạo đè nặng lấy thân thể Long Nhất, làm cho lục phủ
ngũ tạng của hắn như bị ép lại thành một đống, mẫu bạo long nổi điên lên quả
nhiên không giống bình thường.

Long Nhất cắn chặt răng nhấc chân trụ lại để tránh bị Mễ Đế Nhĩ cuốn lấy, nếu
là người thường bị một lực ép lớn như vậy đã bị cắt làm hai mảnh rồi, nhưng
Long Nhất cắn răng đem tất cả nội lực trong người phát ra, tinh thần lực bắt
đầu công kích ý thức hải của Mễ Đế Nhĩ.

Tinh thần lực của Long Nhất cực kì cường đại, ngay cả Mễ Đế Nhĩ cũng không dám
trực diện đón đỡ, vừa định chuyển thân để tránh ra nên tấm thân khẽ di chuyển,
Long Nhất liền nhân cơ hội này định thoát ra, nhưng Mễ Đế Nhĩ nhanh chóng phát
hiện lại đem hết toàn lực tiếp tục đè Long Nhất xuống .

– ”Hôm nay nàng ta nhất định phải liều mạng sao?” Long Nhất trong lòng thầm
mắng, tâm hỏa vừa khởi, tinh thần lực như hóa thành vạn mũi kim châm bắn thẳng
tới Mễ Đế Nhĩ.

– ”Hống….” Mễ Đế Nhĩ cảm thấy chỗ sâu nhất trong linh hồn truyền đến một trận
đau đớn vô cùng, không khỏi điên cuổng gầm lên một tiếng, ôm lấy Long Nhất bay
lên không trung, điên cuồng siết mạnh.

Long Nhất thiếu chút nữa bị nghẹt đến chết, mẫu bạo long này một khi điên lên
quả thật quá cuồng bạo, vốn hắn có thể đã thoát ra từ lâu rồi, nếu bất chấp
thủ đoạn để ứng phó, Long Nhất có biết bao nhiêu loại phương pháp để đả thương
nàng, nhưng hắn hiểu được mặc dù nàng có điểm thô lỗ, nhưng tính tình ngay
thẳng lại hợp với khẩu vị của hắn.

Long Nhất bị Mễ Đế Nhĩ điên cuồng siết chặt, miệng rộng há to, mậc kệ ba bảy
hai mươi mốt gì ngoạm lấy chỗ da rồng trước mặt mình.

Một cái ngoạm này coi vậy mà thật sự có hiệu quả, Mễ Đế Nhĩ cả người chấn
động, run rẩy thả Long Nhất ra.

Mà lúc này Tiểu Tam đã hóa thành tư thái công kích, đang muốn hướng tới Mễ Đế
Nhĩ phát động công kích.

Mễ Đế Nhĩ tử trong không trung bay lui lại, kim quang trên người chợt lóe rồi
biến trở lại thành hình người , tay phải của nàng che trước ngực, khuôn mặt đỏ
ửng, mà tinh thần bởi vì bị công kích mà có chút ủy mĩ.

Long Nhất vừa thấy Mễ Đế Nhĩ che lấy khuôn ngực cao vút kia, tà niệm trong óc
chợt lóe, không khỏi thốt lên:

– ”Ta vừa rồi là ngoạm trúng ngực nàng sao?”-

Mễ Đế Nhĩ mày liễu nhướng lên, ánh mắt vừa hận vừa tức nhìn Long Nhất, chỗ hắn
ngoạm phải đúng là ngực nàng, vốn khi đã hóa thành hình rồng thì cảm giác cũng
không quá mãnh liệt, nhưng khi hóa thành hình người thì trên đầu nhũ châu lại
truyền đến cảm giác vừa đau lại vừa tê tê.

Long Nhất cố nén cười, nhưng hắn thông minh nên biết không nên mở miệng nói
chuyện vào lúc này.

Tâm tình của Mễ Đế Nhĩ bình phục được một chút, đôi mắt chuyển đến hướng con
cọp Tiểu Tam đã biến lớn gấp N lần, trên mặt hiện ra một vẻ kỳ quái, nàng ngập
ngừng hỏi:

– ”Đây là Quang minh thánh thú? Vậy ngươi là chính là kẻ ở chung một chỗ với
muội muội ta tại Ma huyễn sâm lâm, trên người ngươi còn có Quang minh thần bài
nữa phải không?”

Long Nhất ngẩn người, Mễ Đế Nhĩ rõ ràng là đang nói đến Liễu Nhứ, còn biết
Liễu Nhứ hiện đang sống ở Ma huyễn sâm lâm liền hỏi:

– ”Nàng biết Liễu Nhứ? Tại sao nàng ta lại là muội muội của nàng?”

– ”Ta chưa gặp qua nàng, ta chỉ là nghe lén phụ hoàng cùng các trưởng lão nói
chuyện nên mới biết được, còn vì sao nàng lại là muội muội ta, bộ ngươi không
biết tự mình suy nghĩ sao” Mễ Đế Nhĩ quyết định không tiếp tục giáo huấn Long
Nhất nữa, sự thật nàng cũng nhận thấy Long Nhất quả thật mà một miếng xương
đầu khó nhai, bây giờ biết hắn với Liễu Nhứ cũng có quan hệ thì nàng thuận thế
xuống thang vậy.

– ”Vậy mẫu thân Liễu Nhứ chính là cô cô của nàng sao?” Long Nhất suy nghĩ một
hồi rồi nói, theo như lời Liễu Nhứ thì mẫu thân của Liễu Nhứ là công chúa của
Thần long nhất tộc, Mễ Đế Nhĩ kêu cha nàng là phụ hoàng, vậy nàng cũng là công
chúa sao, nghĩ đến đây thì chắc hẳn Long vương cùng mẫu thân của Liễu Nhứ phải
là Huynh muội hoặc tỷ đệ rồi.

– ”Nhớ lại trước khi cô cô lập gia đình, khi ta còn nhỏ cô cô rất yêu thương
ta, thường thường dẫn ta lén ra ngoài du ngoạn……” ánh mắt Mễ Đế Nhĩ có chút mê
ly, có chút không ý thức được người đang nói chuyện với nàng chính là kẻ vừa
cùng nàng đánh nhau kịch liệt, hơn nữa còn ngoạm một cái vào cái mew mew của
nàng?

-”Vậy nàng có biết mẫu thân và cha của Liễu Nhứ bây giờ còn sống hay không?” Long Nhất vội hỏi, định thay Liễu Nhứ tìm hiểu thông tin, nói như thế nào nàng ta cũng có thể coi là bằng hữu của mình mà (ND: Ừ thi bằng hữu, Phong Linh cũng là bằng hữu, Tiểu Y cũng vậy, còn có ….. )

– ”Đều còn sống, bọn họ bị các trưởng lão trong Long tộc chia ra nhốt tại hai
nơi trong cấm địa, mỗi ngày phải chịu đựng thần phạt đau đến thấu xương thấu
gân, tưởng có thể làm vậy để họ chia tay nhau, nhưng mấy ngàn năm rồi, bọn họ
cũng chưa từng hối hận như xưa, chưa từng muốn chia lìa nhau” Mễ Đế Nhĩ có
chút bi thương đáp lại, mặc dù nàng không thể giải thích vì cái gì mà cô cô
lại đi yêu một kẻ trong Ma long nhất tộc, nhưng nội tâm nàng vì tình yêu kiên
cường của họ mà cảm động, thậm chí còn mơ mộng đến một ngày nào đó mình cũng
có một tình yêu như vậy, cho dù đối phương có phạm vào tộc quy thì nàng vẫn
yêu đến bỏ luôn đường về như cô cô nàng.

Vẫn còn sống, Long Nhất trong lòng vui vẻ, nghĩ rẳng Liễu Nhứ một khi biết
được tin này sẽ vui vẻ vô cùng. Hắn suy nghĩ trong chốc lát, trong lòng máy
động đột nhiên nói:

– ”Tiểu mẫu long, nàng có muốn gặp Liễu Nhứ không?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.