Mùi máu tươi thấu tận trời lan khắp Thương Nguyệt thành. Phát động dân chúng
thành nội thanh tẩy cả thành thị, để cho hải thị xinh đẹp khôi phục nguyên
trạng, nhưng mùi máu tanh này cũng không dễ gì tiêu tán hết được.
Long Nhất đứng ở cách đá dưới chân sóng biển rì rào, nhìn hải dương suy nghĩ
xuất thần.
“Nghĩ đi đâu đó?” một thanh âm mềm mại vang lên, mang theo một cổ hương thơm
quen thuộc.
“Ta đang suy nghĩ chiến tranh rốt cuộc lúc nào mới có thể chấm dứt.” Long Nhất
không quay đầu, chỉ cần ngữi mùi hương mị hoặc này liền biết là Mộc Hàm Yên.
“Chàng từ khi nào lại cũng trở nên đầy thương cảm vậy, không phải phong cách
chàng trước đây à nha.” Mộc Hàm Yên ngồi sát bên Long Nhất khẽ cười nói.
Long Nhất tự giễu cười, nhàn nhạt đáp: “Vô luận kiên cường cỡ nào cũng có lúc
yếu mềm, nhất là kinh qua tràng máu tanh như vừa rồi.”
Mộc Hàm Yên kinh dị nhìn Long Nhất, gương mặt kiều mỵ trở nên ôn nhu, nàng
nhích lại sát hơn nữa, vươn tay vòng qua eo hắn, tựa đầu lên ngực.
Long Nhất vỗ về mái tóc mềm mại của Mộc Hàm Yên, đoán nàng đang dụng sự ấm áp
kéo hắn dần rơi vào lưới ôn nhu của mình.
“Hàm Yên, nàng nói ván cá cược của chúng ta có tính là ta thắng không?” Long
Nhất máy động cười hỏi.
“Ân, chàng thắng, nhưng cũng thua.” Mộc Hàm Yên trong lòng ngực Long Nhất
ngẩng đầu lên, cách 1 lớp quần áo bạc bạc cắn Long Nhất một cái thật mạnh.
“Sao lại vậy?” Long Nhất nhíu mày hỏi, bàn tay to lớn nhắm cự nhũ Mộc Hàm Yên
hung hăng niết niết mấy cái.
Mộc Hàm Yên rên lên yêu mị, cười khanh khách đáp: “Chàng thắng bởi vì ta đã
giúp chàng giết chết hai tên phế vật kia, dẹp bỏ chướng ngại. Chàng thua tự
nhiên cũng vì ta. bởi vì từ nay về sau ta sẽ luôn bên chàng. Chàng cứ chuẫn bị
khóc dài dài đi.” (khóc trên hay khóc dưới >;/ A Lìn cũng muốn khóc)
“Thật không, vậy mà cũng tính là ta thua sao? Rõ ràng là thắng được một Đại mỹ
nhân, chứ không phải mỹ nhân tầm thường đâu nha.” Long Nhất cười tà.
“Cho nên mới nói chàng thua, nếu không hảo hảo làm cho ta vui thích. Nói không
chừng lúc nào đó ta một dao bổ xuống như vậy thì ………….hi hi.” Mộc Hàm Yên cười
làm một động tác chém xuống.
“Như vậy quả thiệt là nghiêm trọng rồi, ta không thể lựa nữa chọn rồi?” Long
Nhất ha ha cười giòn, mặt tuy bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại như
đánh trống, Mộc Hàm Yên này là dạng phụ nữ quá sâu sắc , chân thiệt giả khó
phân, hư hư thật thật làm cho người ta khó nắm bắt. Nàng mà thật muốn chọt một
đao sau lưng mình thì cũng khó lòng phòng bị đây.
“Không thể, cho nên chàng vẫn phải cố gắng làm ta hài lòng thôi.” Mộc Hàm Yên
cười cười chăm chú nhìn Long Nhất.
“Vậy cá tiếp đi, bất quá cá gì?” Long Nhất nhún nhún vai hỏi.
“Đổ mệnh.” Mộc Hàm Yên bật thốt lên, mỹ mâu cũng không nháy nhìn chằm chằm
Long Nhất.
Long Nhất trong lòng chấn động, nhìn lại Mộc Hàm Yên. Ánh mắt kịch liệt va
chạm lửa bay tứ phía. Được một lúc thì Mộc Hàm Yên đột nhiên lạc lạc cười rộ
lên, bộ ngực không ngừng nhấp nhô cạ cạ lên xuống cánh tay Long Nhất, nàng
cười nói: “Ta hay nói giỡn mà. Nhìn chàng khẩn trương thành ra cái bộ dạng gì
kìa.”
“Nàng không nên làm ta sợ, ta tim tuy lớn nhưng gan lại nhỏ lắm đó.” Long Nhất
hắc hắc cười nói.
“Được rồi, nhìn chàng bây giờ đã không việc gì rồi, ta còn nhiều chuyện phải
làm.” Mộc Hàm Yên đứng dậy, đột nhiên nói: “Được rồi. Phòng tuyến Á đặc tư đã
bị đột phá tầng phòng ngự thứ hai. Nhưng hai đại quân đoàn Nạp Lan đế quốc
quân tâm không yên, chàng chuẩn bị sẵn sàng đi, nếu không trong vòng một tháng
công phá đạo phòng tuyến cuối cùng sợ rằng dù Nạp Lan Như Nguyệt thượng vị
dùng hoàng quyền cũng không có khả năng ngăn chặn.”
Mộc Hàm Yên nói xong, thân hình chợt lóe lên biến mất.
Long Nhất lại nở nụ cười, mắt hiện lên một tia hàn quang, yêu tinh này, dám
chắc vậy sao. Thử xem cuối cùng ai thắng ai thua?
Nhớ tới lời nói cuối cùng của Mộc Hàm Yên, Long Nhất tĩnh tâm lại, xem ra Mộc
Hàm Yên có mạng tình báo cũng không thua kém Thiên Võng, phòng tuyến Á Đặc Tư
tầng phòng ngự thứ hai bị công phá, tin tức hắn cũng mới nhận được không bao
lâu. Bất quá Mộc Hàm Yên phân tích rất đúng, nếu trong vòng một tháng không
công phá được đạo phòng tuyến cuối cùng. Nạp Lan đế quốc hai đại quân đoàn
tuyệt đối sẽ rút về. Dù sao quốc gia xảy ra chuyện trọng đại như vậy mà thân
nhân và bằng hữu sanh tử bị đe doạ hỏi sao bọn họ có thể an tâm tại tiền tuyến
sát địch đây?
“Một tháng, như thế nào có thể đây?” Long Nhất lẩm bẩm nói, phòng tuyến Á Đặc
Tư có tam đạo phòng ngự tuyến, đạo cuối cùng là cực mạnh, khắp nơi cơ quan hãm
tịnh, như thế nào cũng không thể trong vòng một tháng công phá thành công.
Đột nhiên, thân thể Long Nhất bất động, trong đầu nhanh chóng loé lên một đạo
linh quang, quát to một tiếng rồi vỗ vỗ đầu, cười to: “Địa Tinh tộc, ta như
thế nào lại quên bọn am hiểu về cơ quan bố trí, để cho bọn họ hỗ trợ sớm một
chút nói không chừng phòng tuyến Á Đặc Tư đã sớm bị công phá rồi.”
Năm đó tại Mễ Á thánh ma học viện đại hội mạo hiểm chuyển đến ma huyễn sâm
lâm, không chỉ thu hoạch được hỏa kỳ lân, còn được cả bộ tộc địa tinh tín
ngưỡng trở thành hỏa thần sứ giả, thân phận này lúc này không dùng thì khi nào
dùng?
Long Nhất nghĩ được biện pháp giải quyết, tự nhiên tâm tình đại hảo, lúc này
hắn muốn làm nhất chính là nhanh chóng trợ giúp Nạp Lan Như Nguyệt thượng đế
vị, trở thành nữ hoàng đầu tiên ở Thương Lan đại lục.
Trở lại hoàng cung Nạp Lan đế quốc, chỉ có Nạp Lan Như Mộng chống cằm ngắm đại
dương, Nạp Lan Như Nguyệt với thân phận công chúa đang ở cùng chúng đại thần
nghị sự.
“Tỷ phu, ngươi đã đi đâu? Ta buồn muốn chết rồi đây.” Nạp Lan Như Mộng thấy
Long Nhất, mừng rỡ chạy tới, phụng phịu trong ngực hắn mùi hương từ thân hình
toả ra làm Long Nhất ngây ngất, hắn lúc này cảm giác được Tiểu nha đầu này lớn
lên nhiều rồi, trước ngực một đôi thỏ ngọc ngày càng mềm mại và to hơn trước.
Long Nhất ngồi xuống dưới chiếc ghế phủ lên bằng ánh dương quang bàng bạc, Nạp
Lan Như Mộng ngồi trên đùi hắn không chịu xuống, nữu nữu này càng tỏ ra bất an
càng trở nên hấp dẫn, chỉ khổ Long Nhất, tiểu la lỵ này rất hấp dẫn, mà lại cứ
nhích tới nhích lui trên đùi hắn tự nhiên ở giữa buộc phải có phản ứng.
“Ta hồn ta vốn thuần khiết, thế nhưng thuần khiết giờ lại đi vắng.” Long Nhất
trong lòng thầm than cảm giác được tiểu Long Nhất ngày càng không ngoan càng
ngày càng chẳng biết xấu hổ, dựng đứng lên chọt thẳng vào vùng mềm mại giữa
hai chân Như mộng, thật sự là chỉ cần hạ lệnh là xông thẳng mà lên.
Nạp Lan Như Mộng thân thể mềm mại chợt cứng đờ, thân thể lập tức xụi lơ, hô
hấp,hít thở dồn dập, phương tâm như nai con chạy loạn, nàng mặc dù đối với
chuyện nam nữ không biết gì, nhưng cũng không phải không biết cái vật đâm ngay
nơi bí mật của mình là cái gì.
“Tỷ phu, ngươi thật xấu.” Nạp Lan Như Mộng thân thể mềm mại có chút chống cự
nói.
Long Nhất nuốt một ngụm nước miếng, những lời này phân lượng cũng không thua
gì cường lực xuân dược a, lại từ tiểu cô nương đang trưởng thành nói ra càng
thêm mê, xem ra hắn thật là xấu xa.
Hít vào hai hơi áp chế xao động trong cơ thể, Long Nhất ẵm Nạp Lan Như Mộng
đặt sang một bên, xem ra tiểu cô nương thật sự lớn rồi, sau này phải chú ý
hơn.
Nạp Lan Như Mộng trong mắt hiện lên một tia thất vọng, mắt mở to, có chút tò
mò nhìn về nơi tiểu Long Nhất đang nhỏm lên đội thành hình trướng bồng.
Loạn loạn “Nhìn cái gì, Tiểu nha đầu.” Long Nhất xấu hổ trừng mắt nhìn Nạp Lan
Như Mộng một cái, dụng ý là tiểu nha đầu không nên tò mò quá đáng.
“Nói cho ghê gớm, chẳng qua chỉ là một tiểu JJ sao, ta cũng không phải là
không thấy qua.” Nạp Lan Như Mộng hờn dỗi phản lại.
Long Nhất ngạc nhiên, hỏi: “Ngươi thấy rồi?”
“Đương nhiên thấy qua rồi, ta không phải nói quá? Lần trước ta rời cung có một
lần đi trộm đồ, chứng kiến một đôi vợ chồng không có mặc quần áo, cùng một chỗ
trên giường lăn qua lăn lại, cái…kia của nam nhân đâm vào…., hơn nữa ……nhỏ hơn
so với tỷ phu rất nhiều.” Nạp Lan Như Mộng ngắm tiểu Long Nhất nói.
Ách …… Long Nhất vừa nghe Nạp Lan Như Mộng nói dở khóc dở cười, nhưng thật ra
cũng đắc ý một phần.
“Được rồi, tỷ phu, ta vừa mới thấy có một tỷ tỷ bơi lội ngoài biển đó, nàng
thật là lợi hại a, ta xem nàng so với con cá còn nhanh hơn.” Nạp Lan Như Mộng
dù sao cũng còn là tâm tính của tiểu hài tử, tư duy tương đối không dây dưa
quanh quẩn chuyện xấu hổ đó.
“Có đúng không? Vậy vị tỷ tỷ đó rốt cuộc là hình dạng gì?” Long Nhất trong
lòng vừa động, hỏi.
“Xa quá đi, ta nhìn không rõ bất quá vị tỷ tỷ đó tóc màu vàng kim, xinh đẹp
cực kỳ.” Nạp Lan Như Mộng nói.
Tóc màu vàng kim, vậy là Lưu Ly đã tới, mỹ nhân ngư công chúa này sao không ở
trong bụng hải quái đợi, như thế nào lại chạy loạn khắp nơi, nếu bị người ta
phát hiện ra thì phải là chuyện tốt.
Ngay lúc này, Nạp Lan Như Nguyệt cùng thị nữ tiểu thúy của nàng đi đến. Nàng
mặc một bộ cung trang xa hoa ôm lấy vóc người nàng hoàn mỹ vô cùng, chiếc quần
màu lam ôm gọn bờ mông săn chắc bằng loại hải tằm ti trên có những đồ án tinh
mỹ, bình thường loại hải tằm ti này chỉ có đế vương Nạp Lan đế quốc mới có tư
cách sử dụng, mà nàng kết tóc lên, cả người toát ra một cỗ uy nghiêm, lần này
Nạp Lan chi loạn cũng khiến cho tâm cảnh Nạp Lan Như Nguyệt thành thục hơn rất
nhiều.
“Thế nào? Có tên nào làm khó nàng không?” Long Nhất xoa mặt Nạp Lan Như
Nguyệt, nắm chặt chiếc eo thon nhỏ của nàng kéo ngồi xuống tràng kỹ.
“Thật ra có mấy người, bất quá ta làm theo biện pháp của chàng, nhẫn cũng có,
dùng một chút vũ lực hiếp bách cũng có, ta nghĩ bọn họ đã biết nên làm gì
rồi?” Nạp Lan Như Nguyệt tựa một bên vai Long Nhất, có chút uể oải, mặc dù nói
thì dễ dàng, nhưng cùng với những lão thành tinh trong quan trường nhiều năm
đấu trí đấu lực tuyệt không phải là chuyện dễ dàng.
“Vậy là tốt rồi, bây giờ hiểu được rồi thì phải cố hết sức thôi, từ từ nàng sẽ
quen, bây giờ trong thế cục như vậy nàng phải mạnh mẽ, thời khắc cần thiết thì
có thể giết một cảnh cáo trăm.” Long Nhất vỗ vỗ vai Nạp Lan Như Nguyệt, ánh
mắt trở nên lạnh lẽo, vào thời khắc này hắn tuyệt không tha cho bất luận kẻ
nào dám ngăn đường hắn.