Phong Lưu Pháp Sư – Chương 25: Giải trừ nguy ky – Botruyen

Phong Lưu Pháp Sư - Chương 25: Giải trừ nguy ky

Long Nhất nhíu đôi lông mày dày đậm, thấy thiếu nữ phát xuất đấu khí càng lúc
càng yếu dần, trong lòng cảm thấy bất nhẫn. Nhưng phải đối diện với một đàn ma
lang lớn, hắn có thể có biện pháp gì chứ? Long Nhất khẽ thở dài trong lòng rồi
chuyển thân li khai, hắn không thể chịu nổi việc nhìn mĩ nhân hương tiêu ngọc
vẫn ngay trước mặt mình.

Trong giây phút này, bốn con tiểu lang bên cạnh ngân lang vương cũng nhí nhố
bắt chước theo tư thế tiến công, trong đó có hai con bất tri bất giác chạy tới
nơi Long Nhất đang ẩn tàng. Ngân lang vương đứng tại chỗ rống lên hai tiếng,
đại khái là gọi chúng trở về, nhưng hai con tiểu gia hỏa bướng bỉnh quay đầu
lại nhìn, rồi lại tiếp tục làm nhộn nhạo.

Khi Long Nhất chuẩn bị li khai thì bỗng ngừng lại khi nhìn thấy hai con ma
lang đang càng lúc càng gần với nơi hắn đang đứng, trong lòng thoáng có một ý
tưởng táo bạo.

Nếu như đem hai con tiểu ma lang này làm con tin uy hiếp ngân lang vương, thì
Phượng Hoàng gia tộc tiểu mĩ nhân sẽ được cứu chăng?

Long Nhất tính toán cự li từ đây đến đó. Hắn chỉ có bảy phút để tóm gọn hai
con tiểu ma lang. Nhìn thấy thiếu nữ hình như đã không thể trụ nổi, Long Nhất
không do dự thêm nữa, liên tiếp phóng cho bản thân hai đạo Tật Phong thuật,
hợp với Càn Khôn Đại Na Di vận khởi tới mức tuyệt đỉnh, thân thể như quỷ xuất
phát, tại không trung lưu lại lớp lớp tàn ảnh.

Bây giờ ngân lang vương mới cảm giác được nguy hiểm, cuồng nộ rống lên, phát
ra liền mấy đạo ngân sắc Phong Nhận hướng tới Long Nhất đang có chủ ý bắt lấy
hài tử của nó.

Long Nhất đã có chuẩn bị từ trước, phóng ra một phòng ngự ma pháp thổ hệ cấp
năm Thổ Tường thuật chắn ở giữa, một bức tường đất thật dày từ dưới mặt đất
mau chóng trồi lên giữ Phong Nhận lại. Nhưng Long Nhất hiển nhiên đã đánh giá
sai lầm cường độ của ngân sắc Phong Nhận mà ngân lang vương phóng ra. Thổ
Tường thuật cấp năm bị xuyên thấu như tờ giấy, tốc độ ngân sắc Phong Nhận
không giảm, tiếp tục phóng tới Long Nhất.

Long Nhất trong tình thế cấp bách phải tạm thả hai con tiểu ma lang ra, thân
thể hư ảo xoay chuyển qua lại hai lần tránh được nguy hiểm. Nhưng trong lúc
này, hai con tiểu ma lang đã nhanh chóng chạy đến chỗ mẫu thân ngân lang vương
của chúng. Ngân lang vương tiếp tục phát xuất Phong Nhận cường độ mạnh tới
Long Nhất, thể hiện ý đồ muốn giữ hắn lại.

Mắt thấy hai con tiểu ma lang sắp đào thoát được, Long Nhất trong lúc cấp bách
xuất ra tinh thần lực công kích mà trong tiền thế đặc biệt xuất sắc. Tinh thần
lực kích trúng làm cho hai tiểu ma lang không thể di chuyển đứng nguyên tại
chỗ. Cảm giác được Phong Nhận đang nhằm hướng mình, Long Nhất biết không thể
chần chừ, nghiến hai hàm răng lại dùng hết sức phóng tới tóm lấy tiểu ma lang
vào tay, tóm chặt vào rồi lăn tròn dưới đất tránh Phong Nhận uy lực cường đại
đó.

“Phấp” một tiếng, âm thanh của Phong Nhận cắt ngang qua cơ nhục tạo ra, máu
tuôn ra từ sau lưng Long Nhất như trút. Kêu lên một tiếng, Long Nhất mỗi tay
túm lấy cổ một tiểu ma lang, đứng lên đối diện với đàn ma lang chen chúc, trên
khuôn mặt tuấn tú xuất hiện một nụ cười hưng phấn đáng sợ.

Cảm giác liều mạng thật là sảng khoái. Long Nhất nắm lấy hai con tiểu ma lang
đang kinh hoảng, bốn cái chân của vật nhỏ này quẫy loạn trên không, cổ họng
phát ra âm thanh ô ô kêu gọi.

Sau khi sự việc xảy ra, đám ma lang công kích tới thiếu nữ liên ngừng lại, tất
cả đều phát ra ánh mắt đầy hung quang, bao vây lấy nàng. Nhưng thiếu nữ cố
kiên cường được đến đây là hết, hôn mê đi giữa bầy ma lang. Trước lúc hôn mê
nàng ẩn ước nhìn thấy bóng lưng của một người cao lớn.

Nhìn thấy đàn ma lang đang từ từ hợp vây hắn, Long Nhất dần dần bóp chặt hơn
vào cổ hai tiểu ma lang. Tiểu ma lang cũng rất phối hợp cố tranh đấu phát ra
âm thanh ô ô thống khổ.

“Ngao ô.” Ngân Lang vương kêu lên một tiếng, hai ngàn ma lang đang bao vây lập
tức lùi lại, xa ra khỏi Long Nhất. Ngân lang vương ngoắc đầu rẽ thủ hạ ra bước
tới, đôi mắt chứa chan sự quan tâm từ ái hướng tới hai hài tử.

Ô ô ô, ngân lang vương cái đuôi lúc lắc nhìn tới Long Nhất với vẻ khẩn cầu.

“Ngươi muốn ta phóng thích chúng?” Long Nhất nắm lấy hai tiểu ma lang cười
nói. Bộ mặt cười có chút tà ác, vết thương vẫn đang chảy máu đằng sau lưng
cũng là nhờ con ngân lang vương này ban cho.

Ngân lang vương hình như hiểu được nên gật đầu, sau đó quay đầu lại kêu lên
hai tiếng, lập tức có hai con ma lang chuyển thân xuyên vào trong rừng.

Long Nhất rất là kinh ngạc, lẽ nào con ngân lang vương này còn cẩn thận chuẩn
bị gì đó cho trường hợp cứu binh bất thành.

“Các ngươi đi xa ra một chút, lão tử tâm tình mà tốt tự nhiên sẽ phóng thích
chúng.” Long Nhất kêu lớn với ngân lang vương, nhưng ngân lang vương vẫn nhìn
hắn vẻ mê muội, không hiểu hắn nói cái gì vậy.

Long Nhất tự cười bản thân mình. Hắn nghĩ con ngân lang vương này thực sự
thành tinh rồi thì cái gì nghe cũng đều hiểu. Long Nhất vẫn túm lấy hai tiểu
ma lang, từng bước một tiến về hướng thiếu nữ đang hôn mê trên mặt đất.

Sắc mặt thiếu nữ đã chuyển sang màu đỏ, hô hấp cấp bách. Nguyên nhân là do thể
lực tiêu hao quá độ cộng thêm mất máu quá nhiều nên dẫn tới hiện trạng hư
nhiệt. Áo giáp của thiếu nữ đã bị rách nhiều chỗ, lộ ra làn da khiết bạch bên
trong, đặc biệt là áo giáp vùng ngực càng bị rách nhiều hơn, quá nửa ngọc nhũ
tròn căng lộ ra ngoài không khí, nhũ phong bên trái còn có một vết cắt dài
đang rỉ máu. Điều này khiến Long Nhất cảm thấy đau lòng, trong lòng chửi lớn
lũ ma lang này không biết thương hoa tiếc ngọc.

Độc giác mã với thân thể mệt mỏi đầy vết thương dùng đầu đẩy vào eo thiếu nữ,
muốn lay cho chủ nhân tỉnh lại. Trong lúc Long Nhất còn đang đánh giá tình
trạng của nàng, thì bị ngân ma lang cất tiếng gọi lại. Không biết được hai con
ma lang vừa đi làm gì đó đã trở lại, trong mõm chúng còn ngậm cái gì đó. Chúng
liền theo lời ngân lang vương chỉ huy, cẩn thận nhả ra ở nơi không xa Long
Nhất lắm.

Long Nhất ngạc nhiên. Có thể nào con ngân lang vương này xem mình là kẻ bắt
cóc, không ngờ biết dùng tiền chuộc để trao đổi. Long Nhất nhìn vào “tiền
chuộc”, vẻ ngạc nhiên trong mắt càng lúc càng dày hơn. Cái đó đúng là một hắc
sắc pháp trượng và một bao đồ, cũng không biết có phải ngân lang vương lấy từ
một người chết ra không.

Long Nhất cảm thấy kinh ngạc vì hắc pháp trượng tán phát khí tức của ám hệ ma
pháp. Tại Thương Lan đại lục, ám hệ ma pháp đại biểu cho sự tồn tại của tà ác.
Một khi phát hiện có người nào tu luyện liền quần khởi công kích. Vì thế cho
dù có người tu luyện ám hệ ma pháp thì cũng chỉ là âm thầm trốn ở nhưng nơi mờ
ám lén lút tu luyện. Long Nhất hiểu rất rõ hậu quả của việc bị người khác biết
chuyện tu luyện ám hệ ma pháp. Do đó, hắn cảm thấy sâm lâm hoang vu không
người tới này thật là một nơi lý tưởng để thử nghiệm ám hệ ma pháp.

Trong đầu Long Nhất lướt qua rất nhiều ý niệm, cấp bách nhất là phải đưa tiểu
nữu này li khai sâm lâm. Hắn đem bỏ ma trượng và bao đồ đó vào không gian giới
chỉ. Thấy con độc giác mã tinh thần vẫn còn tốt, liền đưa thiếu nữ lên trên
lưng ngựa, sau đó tự mình nhảy lên trên.

Con độc giác mã tính ra củng có linh tính, thông thường thì tỏ ra rất là cao
ngạo, tuyệt đối không cho ai cưỡi lên lưng nó ngoài thiếu nữ. Nhưng nó cũng
hiểu rằng thời khắc này không như bình thường, rất tuân theo mệnh lệnh của
Long Nhất.

Ngân lang vương một mình đứng đằng sau cách xa Long Nhất. Nó không dám tới
gần, sợ Long Nhất khẩn trương sẻ giết con tin.

Độc giác mã mang theo hai người chạy điên cuồng hơn hai thời thần, cuối cùng
cũng ra khỏi sâm lâm. Ngân lang vương tại vùng rìa sâm lâm cảm thấy rất khẩn
trương, dùng nhãn thần mong đợi nhìn theo Long Nhất, hi vọng hắn sẽ phóng
thích hài tử của nó.

Long Nhất có chút bị cảm động, thương thay cho tấm lòng của cha mẹ, ma thú còn
như vậy, huống chi là con người? Long Nhất nhớ lại sự quan hoài của cha mẹ cái
nhục thể này của bản thân lúc chia tay, không ngăn được chút chua xót trong
lòng. Hắn cảm thấy ghen tị với Tây Môn Vũ. Tiểu tử này không biết đang sống
trong hạnh phúc, luôn kiếm chuyện khắp mọi nơi.

Long Nhất vỗ vỗ lên đầu hai tiểu ma lang, sau đó phóng thích chúng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.