Những tia nắng đầu tiên từ chân trời xuất hiện, xé toang màn đêm u tối, phủ trên thân thể hai người Hàn Phong. Thanh Thủy ôm eo đệ tử, khuôn mặt áp vào lồng ngực hắn, ngửi được mùi hương nam tử nồng đậm trên thân thể hắn làm nàng tràn ngập mê mẩn, ẩn ẩn có xúc động không muốn để hắn ra đi.
Hàn Phong cũng là ôm lấy sư tôn, hai tay không an phận xoa bóp đầu nhũ hoa của nàng, ngón tay vân vê kéo thả hạt đậu nhỏ, làm cho thanh thủy bị kích thích a a rên rỉ không thôi.
Sau một đêm trầm luân điên cuồng, cả hai đang hưởng thụ chút yêu bình hiếm có. Cùng nhau ngắm bình minh, xem mặt trời mọc, nhìn ánh nắng bao phủ mọi vật…. Có lẽ là lần cuối cùng…
Không khí có chút trầm mặc, không biết từ bao giờ trên khuôn mặt kiều diễm của Thanh Thủy đã tràn đầy nước mắt. Nàng mỉm cười thê lương đầy chua xót. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn. Có lẽ sau ngày hôm nay, nàng và đệ tử vĩnh viễn sẽ phải chia lìa. Nàng ngẩng đầu nhìn đệ tử, muốn đem khuôn mặt của hắn vĩnh viễn khắc sâu trong tâm hồn, vĩnh viễn không bao giờ quên.
Hàn Phong khuôn mặt không chút cảm xúc, không thể biết hắn đang suy nghĩ điều gì. Duy chỉ có đôi mắt kia là hoả diễm ngập trời, tràn đầy không cam tâm và không cam lòng.
Chẳng biết qua bao lâu, Thanh Thủy đã thôi nỉ non. Nàng khẽ chuyển thân đứng dậy, tức thì lại nhăn mày ngã xuống, hạ thân bủn rủn vô lực. Cả đêm điên cuồng làm huyệt hoa có chút không chịu nổi, bên trong chính là tràn đầy tinh dịch của Hàn Phong.
Mắng nhẹ một câu xú nam nhân, Thanh Thủy đưa tay vỗ một chưởng lên ngực đệ tử, khẽ quát.
“Tiểu tử, đến giờ rồi. Mau mau về Phượng Loan điện làm lễ xuất sơn”
Hàn Phong lúc này mới ngưng suy nghĩ trong đầu lại, liếc mắt nhìn sư tôn. Nàng đang nằm trên người hắn, bầu nhũ hoa trắng muốt đầy đặn ép sát vào ngực hắn, vòng eo thon thả như rắn nước nhuyễn động. Kiều đồn lại càng là vểnh cao ngạo nhân, đung đưa như khiêu khích. Miệng nhỏ vẫn là đang lải nhải trách hắn sao quá mạnh bạo.
Hàn Phong chính là bị kích thích mạnh mẽ, không chút do dự vươn tay bắt lấy đôi nhũ hoa, lại là chuyển thân đè sư tôn xuống nền đá, chính mình nằm lên phía trên.
Thanh Thủy vẫn còn đang nỉ non kể khổ, không kịp đề phòng bất ngờ bị Hàn Phong đè xuống, khuôn mặt đầy hoảng sợ như thỏ non dính bẫy nhìn đệ tử.
“Ngươi…. Ngươi muốn làm gì…. Mau buông…. Ư ư ư… Uhm uhmmm….”
Hàn Phong nhìn sư tôn thanh thuần trước mặt, sao có thể buông tha cơ hội. Hắn không cần phân phó, ác long dưới háng đã là tự hành phóng lớn, đầu ác long không chút do dự tách hai mép thịt căng mọng ẩm ướt ra mà tiến nhập vào huyệt động mê người.
Đầu côn th*t to lớn từng chút xâm nhập, huyệt hoa sư tôn quả thật là cực phẩm, vô dùng mềm mại bó sát, các bó thịt nguyễn động co bóp vặt xoắn, khiến cho hắn rên lên sung sướng.
“Ư ư… Nhẹ thôi… Uhm uhmmm…”
Ác long to lớn làm Thanh Thủy cực kỳ sướng khoái, thế nhưng cả đêm triền miên đã làm nàng hơi chút chật vật, chân mày hơi nhíu lại, nhìn qua cực kỳ yếu đuối.
Tiếng rên rỉ làm Hàn Phong càng thêm điên cuồng, bộ dạng này của sư tôn chẳng khác nào thuốc kích thích, làm cho hắn dục hoả dâng trào, muốn đem nàng hành hạ dưới háng. côn th*t không chút do dự muốn đóng ngập vào.
côn tht mới tiến vào được một nửa, bên trong chợt truyền ra lực đẩy mãnh liệt, muốn đem côn tht tống xuất ra ngoài.
Hàn Phong sửng sốt. Mỗi lần song tu với sư tôn đều không giống nhau, dường như huyệt hoa có thể biến hoa vô tận, mà loại biến hoá nào cũng có thể làm nam nhân điên cuồng chinh phục cả. Hắn lại càng có thêm dục vọng chinh phục, côn th*t mạnh mẽ công tới, muốn chơi chết nàng.
côn th*t phía dưới cũng là căm tức không thôi, không ngờ vật này đã hơn ngàn lần tiếp xúc lại vẫn dám phản kháng, nhất thời nó nộ khí xung thiên, toàn thân biến lớn, đầu côn phóng to, quyết tâm tiến vào.
Hàn Phong Thánh Dục Quyết vận chuyển, dục hoả bốc lên ngùn ngụt. Hắn phần hông vận lực đẩy tới, nhất thời ác long mạnh mẽ đâm sâu, vượt qua lực cản, ngập tới lút cán.
“Hức…. Ư ư ư…. Hức…. Ư ư ư…. Hức…. Huhuhu…. Uhm uhmmmm…..”
Mỗi lần Hàn Phong đóng tới, côn th*t lại xuyên phá lực cản ngập sâu trong huyệt động, rồi lại từ từ bị đẩy ra, hắn lại vận lực đóng tới, ngập tới lút cán. Mỗi lần như vậy, Thanh Thủy lại nấc lên một tiếng, rên rỉ không thôi. Mái tóc nàng đã sớm bị xoã tung rối bời chảy dài trên nền đá, đôi mắt mê mang ngập nước, khuôn mặt mơ màng, miệng há to đầy khoái cảm. Cứ mỗi lần Hàn Phong thúc tới, cơ thể Thanh Thủy lại rên rỉ co giật, nhuyễn nhuyễn chuyển động, cực kỳ dâm mỵ mê người.
Hàn Phong càng đóng tới càng hung hãn khoái cảm, cảm giác như đây là một huyệt động khác không phải của sư tôn vậy. Hắn tóm lấy hai bầu nhũ hoa đang rung rinh theo từng cú nhấp, vày vò trong tay đến biến thành đủ thứ hình dạng…
“Phạch phạch phạch…. Ư ư ưm…. Uhm uhm…..”
Sau hơn ngàn lần thúc tới, Thanh Thủy đã không thể chịu đựng được, lần song tu này đem đến khoái cảm hơn xa những lần trước, làm cho nàng như bay trên mây, lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Toàn thân Thanh Thủy co giật, cực âm huyệt truyền ra từng luồng điện mang, toả khắp cơ thể. Thanh Thủy đầu óc trống rỗng, miệng há to thở gấp. Kiều đồn hẩy cao liên tục rồi chợt cứng người, sâu trong âm đo là một mảnh hỗn độn, dm thủy không kìm được tuôn chả như sóng chiều, tràn ngập bao vây lấy nhục côn.
Hàn Phong càng đóng tới càng hung hãn, hắn vác hai chân sư tôn lên vai, để cho mu thịt đỏ hồng mọng nước kia hiện rõ dưới trời đất. côn th*t không chút do dự dập như máy khâu vào huyệt động mê người kia. Hai mép thịt đỏ hồng mút chặt lấy thân côn, vô cùng bó sát chật chội.
“Phạch phạch phạch…. Ư ư uhm uhmmmm…”
Thanh Thủy thất thân ba bốn lần, đã ngất đi tỉnh lại trong khoái cảm liên tục nhưng Hàn Phong cũng không hề có dấu hiệu suống sức mà là càng dập càng điên cuồng. Hai bộ phận liên tục va đập. Làm âm vang lên những tiếng động kích thích vô cùng, cả sơn cốc đều chìm trong khoái cảm. Dâm hoả ngập trời.
Hàn Phong cảm giác mỗi lần xâm nhập lại làm huyệt động thêm phần thần bí, lần này lại càng là quỷ dị khó lường làm hắn cũng có chút ăn không tiêu. Giờ này mới qua ba canh giờ đã cảm giác không nhịn được. Hắn hai mắt đỏ bừng, côn th*t giật giật cắm lút cán trong nhục hoa. Nó há miệng phun ra dương thủy vào tận sâu trong huyệt động Thanh Thủy, cuộn trào khuấy động khắp cơ thể nàng.
“Tiểu yêu tinh thật là càng ngày càng khó trị!”
Hàn Phong hai tay vỗ mấy cái lên kiều đồn sư tôn, càng vỗ càng thích chí, làm cho nó rung rinh run lắc, nhất thời d*m thủy bắn ra tung toé, Thanh Thủy cũng bị kích thích a a kêu lớn, như con mèo nhỏ chui rúc vào ngực Hàn Phong, khuôn mặt tràn đầy thoả mãn.