Phàm Nhân Tu Tiên – Chương 191: Dị Tâm Dữ Cô Linh – Botruyen

Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 191: Dị Tâm Dữ Cô Linh

Phía tây khu trung tâm, trong một cái hố đất nào đó sản sanh ra kỳ trân dị thảo. Ba gã tu tiên giả đang ra sức đấu với một đầu hỏa lang ba mắt. Một gã trung niên Cự Kiếm môn dùng thanh cự kiếm màu xanh ngăn trở đại bộ phận thế công của hỏa lang, còn có một lão giả mặc áo vàng cùng một gã thanh niên đạo bào màu xám, một tả một hữu ở bên cạnh phụ trợ công kích.

Không bao lâu, sau khi gã đệ tử Cự Kiếm môn liều mạng tiếp một cái hỏa cầu lớn, một kiếm chém xuống đầu của yêu thú, sau đó thu hồi cự kiếm, ngửa mặt lên trời cười ha hả.

“Mông huynh pháp lực thật sự cao thâm, có thể một kiếm giết chết cả Hỏa lang ba mắt này! Không hổ là cao đồ của Cự Kiếm môn…” Lão giả mặc áo vàng gặp tình cảnh này, mừng rỡ lập tức chạy tới, lời a dua tâng bốc tuôn ra liên miên không ngừng, không có một chút đỏ mặt nào.

Nếu là Hàn Lập lúc này sẽ nhận ra, lão giả đúng là Hướng Chi Lễ, kẻ lúc trước muốn mời hắn tham gia tạo thành liên minh của kẻ yếu gì gì đó, nhưng thiếu niên lúc trước ở cùng một chỗ với lão bây giờ không có, xem ra là bị tách rời khi truyền tống.

“Hắc hắc! Nếu không có Hướng huynh cùng Lý đạo trưởng ở một bên hiệp trợ, tại hạ như thế nào đắc thủ dễ dàng như vậy!” Gã trung niên mặc áo đen cầm trong tay cự kiếm cũng rất khiêm tốn nói.

“Mông huynh cần gì phải khách khí! Có thể diệt trừ yêu thú này, công sức của Mông huynh là lớn nhất, đây là điều không thể bác bỏ được!” Thanh niên đạo sĩ còn lại nói, hắn tuổi tuy không lớn, nhưng khẩu khí không kiêu không hèn, thật sự cực kỳ lão luyện.

Gã trung niên mặc áo đen nghe vậy, trên mặt chợt lóe lên nụ cười, nhưng lập tức lại khiêm tốn nói vài câu.

“Lại nói tiếp, những kẻ khác cũng là kẻ giết người nhưng thật đúng là ngốc! Nếu biết chúng ta ba người bất đồng môn phái, trên thực tế có khả năng chung lòng hợp sức trừ yêu thú, hái thảo dược, chẳng biết có làm cho bọn họ cả kinh há hốc mồm không!” Hắc y nhân đột nhiên chuyển đề tài, nói ra một câu như vậy.

“Cũng không đúng! Điều này hoàn toàn nhờ vào Hướng huynh ra sức khuyên nhủ! Nếu không có Hướng huynh phân tích minh bạch thấu triệt cho chúng ta, sợ rằng ta cùng Mông huynh hai người vẫn còn ở đây đấu nhau ngươi chết ta sống!” Đạo sĩ cũng liên tục gật đầu khen phải.

“Không dám, không dám! Hai vị đều là người tuyệt đỉnh thông minh, tại hạ chỉ là nói lời chân thật! Mọi người vốn không cần thiết vì một thứ căn bản không có khả năng rơi vào tay chúng ta mà hi sinh mạng sống của chính mình một cách vô ích. Có thời gian hỗ trợ nhau giết chết những gã khác, mọi người sẽ đem tất cả dược tài trân quí ở vùng ngoài khu trung tâm vơ vét hết! Hơn nữa mọi người hợp sức ra tay, đối phó mấy con yêu thú này, không phải là một chuyện nhỏ sao!” Hướng Chi Lễ cười hì hì, lên tiếng liến thoắng chối từ.

Mặt khác hai người vừa nghe những lời ấy, lại thêm một loạt lời tâng bốc lẫn nhau lên tới trên mây.

“Tốt lắm, chúng ta nhanh động thủ hái ” Hỏa Long thảo ” đi! Chúng ta một người một phần đem chúng nó phân chia đều!” Tuy nhiên Hắc y nhân trước hết ẩn nhẫn không được nói, trong thanh âm để lộ ra ý tứ vội vàng, nói xong người liền hướng đến vài gốc cây cỏ nhỏ màu đỏ phía sau thi thể hỏa lang đi tới.

Hướng Chi Lễ cùng đạo sĩ vừa nghe, cười cười liếc mắt nhau đầy thâm ý, miệng liền tán thành rồi đi qua.

Mà hai người cũng không phát hiện, trên mặt Hắc y nhân quay mặt với bọn họ đột nhiên lộ ra một tia âm lệ, nhưng lập tức biến mất đi.

Phía Nam khu trung tâm, một địa phương nơi nơi đều là cát vàng, có một nam một nữ đệ tử Yểm Nguyệt tông, đang ở tại một địa phương không lớn lắm, không ngừng sử dụng Băng Trùy thuật đâm vào đất cát, tựa hồ tìm cái gì đó.

Nhưng là sau nửa ngày vẫn không có thu hoạch.

“Tiện nhân này, rút cuộc ẩn giấu ở nơi nào! Sau khi tìm được ả, ta nhất định đem con mắt ả móc ra!” Nữ đệ tử với nhan sắc thiên kiêu bá mị, dung mạo đẹp như hoa, nhưng lại nói ra những lời cực kỳ độc ác như thế, làm nam nhân nghe xong cũng lạnh sống lưng.

“Sư muội, hay là bỏ đi! Thời gian ước định gặp nhau với sư môn cũng không sai biệt lắm, nếu không đi thì sẽ muộn!” Nam đệ tử nói có chút yếu đuối, tựa hồ rất sợ hãi vị sư muội này.

“Hừ! Đều tại tên phế vật ngươi, ngay cả tiểu nha đầu công pháp tầng thứ mười cũng giữ không được, làm cho ả tẩu thoát trước mắt chúng ta! Chuyện mà đồn ra ngoài, còn không làm cho người ta cười, làm mất hết thanh danh Yểm Nguyệt song kiều của ta cùng tỷ tỷ! Thật sự sư môn sao có thể cho tên vô dụng như ngươi đi theo làm đạo lữ tu luyện với ta chứ!” Nữ tử không nghe hết lời nói của nam tử, sau khi vừa nghe, lập tức mặt đầy tức giận, chỉ vào mũi của nam đệ tử giáo huấn một hồi, thần tình nam đệ tử kia đỏ bừng, nhưng bộ dáng lại không biết làm sao.

Tuy nhiên nói tới nói lui, nữ đệ tử nhìn nhìn bầu trời sáng tối, không dám đi tìm tiếp nữa, dù sao chậm trễ đại sự của sư môn, tuy thân phận của nàng đặc thù, có núi chống lưng, nhưng đây cũng sự tình không phải là nhỏ.

Nhưng mà rời khỏi nơi này như vậy, nữ tử có chút không cam lòng, sau vài lần trù trừ, ả cắn răng, lấy ra một phù lục màu lam.

Nhìn thấy phù lục này, ả cười âm hiểm, đột nhiên đem phù lục ném ra phía sau, sau đó liền bay đi đến chỗ cách hơn mười trường, mới dừng cước bộ và quay đầu lại xem.

Mà tên nam đệ tử kia thấy vậy, âm thầm kêu khổ không ngừng, nhưng cũng không dám chậm trễ theo sát phía sau.

Lúc này phù lục đã biến thành một đám mây đen to lớn hơn mười trượng, đem bầu trời nơi đây che khuất hoàn toàn, tiếp theo thời tiết phụ cận chợt thay đổi, trở nên lạnh vô cùng.

Không bao lâu sau, từ trong đám mây đen, vô số băng trùy rất lớn phóng xuống từ chậm đến nhanh dần, chỉ trong chốc lát cắm dày đặc địa phương nhỏ bé này, giống như xương rồng đầy gai.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, mây đen mới dần dần tan đi. Lúc này cả vùng đất cát đã trở thành một mảng trong suốt.

Nữ đệ tử mở to mắt, quét mắt lướt qua vùng đất cát này, nhưng không phát hiện điều gì khác thường.

Ả sắc mặt oán giận trầm xuống, tức giận hét một tiếng với nam đệ tử, liền tức giận ly khai nơi này. Mà người gọi là đạo lữ tu luyện với ả, tự nhiên cũng đi theo sát sau.

Khi ly khai nữ tử Yểm Nguyệt tông không chú ý tới, tại một góc của vùng cát này đâu đâu cũng là băng trùy, nhè nhẹ chảy ra một ít chất lỏng màu đỏ, đích thị rất lờ mờ, cho nên tránh được ánh mắt của nữ đệ tử kia.

Sau nửa khắc, khi mà màu đỏ thẫm có xu hướng mở rộng, bỗng nhiên trong cát vàng nổi lên một cái bao nhỏ hình tròn, hơn nữa nó càng ngày càng to, càng ngày càng rõ ràng.

Đến cuối cùng, một trận bao cát mãnh liệt bốc lên, từ bên trong bất ngờ xuất hiện một nữ tử áo lục, trên vai cắm một băng trùy dài và mỏng, máu tươi chảy ròng ròng, thấm nửa thân mình. Trên tay cầm chặt một cái khăn lụa màu vàng, mặt trên hào quang chớp động, tựa hồ không phải vật phàm.

Nữ tử chậm rãi đứng dậy, nhìn nhìn thương thế ở đầu vai, đôi mi thanh tú nhắm chặt.

Nàng giơ cánh tay khác lên, nhẹ nhàng nắm nửa bộ phận phía sau của băng trùy, cắn chặt răng, đem băng trùy nhanh chóng rút ra, đau làm nữ tử kêu lên một tiếng, đôi mắt đẹp chảy ra nước mắt, hơn nữa ở miệng vết thương máu tươi phun ra ngoài ồng ộc.

Nàng không thể lau nước mắt trên mặt, không dám trì hoãn chút nào, sau một hồi luống cuống tay chân, từ trong trữ vật đại lấy ra cái bình sứ, dốc ra một chút dược phấn màu vàng lên miệng vết thương, máu tươi lập tức ngừng chảy.

Hoàn thành hết thảy những điều này, nữ tử áo lục mới khụy đầu gối ngồi trên đất cát không nhúc nhích. Một lúc sau, nàng đột nhiên hai tay bưng mặt khóc hu hu, nhưng bởi vì sợ lôi kéo những người khác đến, âm thanh khóc lóc của nữ tử rất nhỏ.

Sau thời gian một bữa cơm qua đi, nữ đệ tử Linh Thú sơn rốt cuộc ngừng khóc, nàng ngẩng đầu nhìn vùng đất cát không có một bóng người, không thể tự kìm hãm được rùng mình một cái.

Nàng cắn cắn môi, lại gian nan đứng lên, sau hồi lâu do dự mới nhận biết chính xác phương hướng, xiêu xiêu vẹo vẹo hướng khu trung tâm đi đến. Lúc này vẫn còn có nước mắt nhàn nhạt trên khuôn mặt tú lệ động lòng người, nhưng đồng thời lại có cả vẻ mặt quật cường không tương xứng.

Nữ tử này chính là cô gái bán “Kim Trúc bút” cho Hàn Lập. Nàng sau khi bị thương, một mình lặng lẽ đi trên đất cát, càng xinh đẹp đáng thương, làm cho người ta thương cảm.

Một lúc sau, cô gái ôm vết thương, thân ảnh dần dần biến mất trong vùng cát vàng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.