Ông Chủ Khó Tính – Chương 35 – Botruyen
  •  Avatar
  • 88 lượt xem
  • 3 năm trước

Ông Chủ Khó Tính - Chương 35

Chuyện là, sau lần bạn Hiểu Lan Yên “ghen tuông vô độ” ấy, chẳng bao lâu sau, bụng đã to dần tròn dần.

Vương Hàn từ đấy từ một kẻ cuồng công việc, bắt đầu sinh ra cái tính “thèm trốn việc”, nếu hôm nào không có cuộc hẹn quan trọng, sẽ lập tức bay về nhà để ở bên vợ. Hiểu Lan Yên thấy cái tính này của hắn phát sinh thì chỉ biết cười khổ, nhìn xem giờ hắn có khác gì con gà mái mẹ hay không?

Ngày sinh hay chỗ sinh đều đã được Vương Hàn chuẩn bị ổn thỏa, thậm chí phòng cho con cũng đã sắp xếp xong rồi. Hiểu Lan Yên có lần từng hỏi:

– Con chưa ra đời, anh đã vội xếp phòng rồi?

Vương Hàn chỉ nhếch mép xấu xa cười, ghé sát vào tai cô tuyên bố:

– Không có phòng, để sau này nó giành ngủ với em chắc.

Bạn Lan Yên đương nhiên nghe xong thì mặt đỏ tưng bừng, trước mặt bác gái cùng mẹ chồng cô mà hắn dám nói ra lời như vậy, nhỡ có người nghe thấy thì sao? Vương phu nhân hôm nay tới thăm con dâu, vô tình nghe thấy câu nói đầy ẩn ý của thằng con trai trời đánh thì chỉ biết bất lực lắc đầu. Xem ra cháu đích tôn của bà sau này phải chịu thiệt thòi rồi, thôi thì cha nó đã phúc hắc như vậy, bà nên yêu thương chăm sóc nó nhiều một chút.

Chỉ có một điều không ai ngờ được, đó là Hiểu Lan Yên thể chất vốn yếu ớt, chưa đủ chín tháng mười ngày đã chuyển dạ đau đớn, đứa bé muốn chui ra ngoài.

Vương Hàn lo lắng, gấp gáp đến độ muốn bay lên trời, vội gọi xe đưa vợ hắn vào bệnh viện. Hiểu Lan Yên đẻ mổ, được tiêm thuốc gây mê, thành ra không biết gì. Vương phu nhân cùng hắn ngồi chờ ngoài cửa phòng mổ, nhìn con trai lần đầu tiên run như vậy, chỉ biết vỗ vai con động viên khe khẽ.

Kết quả là tiếng khóc “oa oa” hết sức trong trẻo vang lên. Cô y tá trẻ bước ra khỏi phòng mổ, tay bế theo một đứa bé nhỏ xíu, trong đầu còn không ngừng xuýt xoa ca ngợi. Là một bé trai! Vương phu nhân thật là vui vẻ muốn chết, cháu trai xinh xắn đáng yêu của bà, cho dù thiếu tháng một chút, nhưng vẫn rất khỏe mạnh, cân nặng không quá có vấn đề. Bà yêu thương đón lấy đứa bé trong vòng tay, chầm chậm đi tới chỗ Vương Hàn.

– Cậu tên gì?

Cô bé lúc đầu tất nhiên rất bất ngờ, nhưng về sau vẫn là hiền lành nói:

– Tớ tên là Tịch Hình Dao!

Vương Ngôn nghe xong cũng chỉ lẳng lặng tiếp tục uống nước. Lát sau, một người phụ nữ xinh đẹp, có lẽ vẫn còn trẻ, hiền hậu bước ra, nhìn thấy cậu liền quan tâm hỏi:

– Tiểu Ngôn, ăn no chưa? Có muốn cô lấy thêm gì không?

Vương Ngôn chỉ lịch sự đáp lại rằng mình đã ăn no. Con bé bên cạnh nhìn thấy mẹ thì cười toe toét, kể lể đủ thứ ở lớp hôm nay.

Trình Thương dịu dàng vuốt mái tóc mềm mại như tơ của con gái, lại nhìn sang cậu bạn kiệm lời của nó, trong đầu thầm cười khổ, khẽ cảm thán một câu: “Con gái ngốc của mình, sao lại vô tình kết thân với cậu bạn lạnh lùng này chứ, sau này kiểu gì cũng bị bắt nạt mà thôi…”

*

Toàn văn hoàn

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.