Ông Chủ Khó Tính – Chương 27 Đặc biệt là vì anh – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Ông Chủ Khó Tính - Chương 27 Đặc biệt là vì anh

Nắng sớm lên cao, len lỏi vào đôi hàng mi đen ngây dại, thi thoảng khẽ rung rung. Người trên giường bộ dáng dúm dó, lăn qua lăn lại.

Hiểu Lan Yên nheo nheo đôi mắt, khó nhọc tỉnh dậy. Trong người vẫn còn mơ hồ hết sức, nhưng cũng đã đỡ hơn rất nhiều. Cái khăn mặt màu trắng trượt ra khỏi trán mịn, nước lạnh thấm từ đêm qua đã sớm khô hết. Cô nhìn vào đồng hồ trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh. Đã gần 8 giờ sáng rồi. Sao cô lại ngủ quên mất thế này? Chết dở, vậy mà bác gái lại không gọi cô, chẳng lẽ bác ấy có việc bận ra khỏi nhà từ sớm rồi?

Hiểu Lan Yên lết mình vào phòng tắm, vẫn thấy đầu ong ong như có máy khoan đang hoạt động, bước chân vì thế mà cũng siêu vẹo theo. Nhanh chóng vệ sinh cá nhân, cô lại tiếp tục lê cái thân xác nhỏ bé xuống dưới nhà.

Bác Trần đang đứng làm việc một mình ở phòng bếp. Ơ, không phải bác ấy bận việc gì sao? Hiểu Lan Yên ngốc nghếch tự hỏi, bác gái vẫn ở nhà, vậy mà lại để cô ngủ quên như thế, thật là kì lạ quá. Cô lấy sức cười cười, nụ cười đầy mệt mỏi và tạm bợ, nhìn qua rõ ràng là biết không ổn. Bởi mới sáng sớm thôi, không nên để bác gái trông thấy bộ dạng dọa người của cô mà cả ngày xui xẻo được!

– Bác gái, chào buổi sáng!

Bác Trần đang thái thịt xông khói thơm lừng, nghe tiếng nói ngọt ngào thì khẽ cười hiền hậu, dừng lại công việc đang dang dở, đi tới vòi nước rửa sạch tay. Xong xuôi lại lau khô vào chiếc tạp dề màu hồng trước bụng, sau đó nhẹ nhàng đặt lên trán cô:

– May quá, hết sốt rồi. Còn mệt hay không?

Hiểu Lan Yên thấy hơi kì lạ, liền hỏi:

– Con khỏe lắm. Nhưng, sao bác biết con bị mệt?

– Sáng nay ta tỉnh giấc từ rất sớm, đi qua phòng con lại thấy cửa mở, nghĩ con đã dậy nên mới vào xem. Ai ngờ con nằm co dúm trên giường, trên trán còn đắp khăn ẩm, đoán chắc là con phát sốt rồi.

– A, vậy nên hôm nay bác mới để con dậy muộn sao?

Bác Trần không đáp, chỉ hiền từ gật đầu. Hiểu Lan Yên trong lòng không biết bao nhiêu là cảm kích, càng nghĩ lại càng ấm áp. Bác gái thật cứ như là mẹ cô vậy, lúc nào cũng ở bên quan tâm lo lắng cho cô hết mực, thậm chí nhiều lúc cô nghĩ, có khi cô còn được bác ấy chăm chút hơn cả chị Tiểu Phương nữa ấy chứ! Lại nhắc tới chị Tiểu Phương, không biết chị ấy từ khi chuyển tới nhà phu nhân giúp việc có sống tốt không nữa, cô thật là nhớ chị ấy chết đi được…

Bác Trần lại tiếp tục chuẩn bị bữa sáng, còn quyết không để Hiểu Lan Yên làm hộ. Vì thế, cô đương nhiên trở thành kẻ vô dụng rồi, đành ra phòng khách giết thời gian.

Hiểu Lan Yên ngồi nghĩ vu vơ một lúc thì có tiếng bác Trần vọng ra từ bếp:

– Yên Yên, lên phòng gọi cậu chủ và Vương tiểu thư xuống ăn sáng đi con.

Vương Hàn không đáp, chỉ là trên mặt nét cười nhu hòa như nước. Hiểu Lan Yên ngồi một bên chứng kiến, không hiểu sao trong lòng bỗng nhiên chua xót vô cùng, trước đây, cô cũng nấu các món hắn thích, ngoài việc hắn chỉ tập trung ăn, ăn đến hết một nồi cũng đâu có cười hay khen ngợi cô được một câu đâu cơ chứ…

Vương Hàn rất nhanh ăn hết bát canh, dưới ánh mắt chờ đợi của Vương Thiên Nhi chỉ là cái nhìn thoải mái khích lệ. Vương tiểu thư cũng liền múc một bát ăn, vậy mà vừa nhấp một ngụm liền nhăn mặt kêu lên:

– Trời ơi, sao lại mặn thế này?

Quả đúng là mặn thật! Mặn chát luôn ấy. Nhưng tại sao lại có thể như thế được? Rõ ràng lúc Hiểu Lan Yên nếm thử, đã điều chỉnh lại cho vị vừa vặn rồi cơ mà? Dường như Vương tiểu thư cũng thấy được điều kì lạ đó, nên mới cố nói thêm một câu:

– Thật khó hiểu quá, rõ ràng lúc em nấu xong ăn còn hơi nhạt. Vì sao sau khi cô Hiểu nếm thử lại thành ra thế này?

Hiểu Lan Yên nghệt mặt, cố gắng thanh minh:

– Vương tiểu thư, vì canh hơi nhạt nên tôi cho thêm chút muối, làm sao có thể mặn đến thế này được?

Bác Trần im lặng nhìn Hiểu Lan Yên, ánh mắt đầy ái ngại. Vương Thiên Nhi thấy tình hình có vẻ căng thẳng, liền lấy lại nét mặt thoải mái bao dung, nói rằng đây chỉ là sự cố, mọi người tiếp tục ăn các món khác.

Vậy là, Hiểu Lan Yên, đương nhiên trở thành kẻ phá hoại bữa cơm tình yêu của người ta rồi…

*

End chap 27

Chào các cậu, có bạn nào đang hóng chap không? ^^

Theo dự định của tớ thì, chap sau, sau nữa, vẫn sẽ là ngược, cưới xong vẫn ngược. Ai thích ngược giơ tay?:v

Thôi tớ thăng đây, chúc các cậu đọc truyện vui vẻ, nhớ để lại cmt làm động lực cho tớ nhé:*

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.