Edit : Lacey
Một bên hôn lên mặt nàng , một bên thở hổn hển nói :” Tiểu yêu từtinh , học được ở nơi nào ” Giang Tuyết Nịnh khẽ ừ một tiếng , vươn một bàn tay câu lấy cổ người đàn ông , đem mặt kề sát mặt hắn cọ xát , một bên hưởng thụ kɧօáϊ cảm , một bên cố đè nén cảm giác thẹn thùng :” Ông xã…~ thật là lợi hại…thao thật sướиɠ”
” Ư…chết tiệt…” Cố Thần Quang nhịn không được mà chửi bậy , thân thể hơi cúi xuống , côn thịt hướng về phía trước thọc vào rút ra tần suất ngày càng nhanh.
Nếu nhìn từ phía dưới thì có thể thấy một cây côn thịt to lớn tím đen đang ở tiểu huyệt hồng nộn nhanh chóng ra vào , ái dịch ào ạt theo địa phương giao hợp của hai người chảy ra , thỉnh thoảng nhỏ giọt trêи mặt đất.
Tiếng nước chỗ giao hợp còn tốt , mấu chốt là thanh âm ” bạch bạch bạch ” khi hai thân thể chạm vào nhau , thật sự là quá mức vang dội. Nếu giờ phút này có người ở ngoài cửa thì khẳng định có thể nghe được rõ ràng.
Nhưng lúc này cả hai người đều chìm đắm trong cuộc giao hoan , hưởng thụ kɧօáϊ cảm mà làʍ ȶìиɦ đem đến nên dù có ý thức được cũng không rảnh lo.
Côn thịt nhanh chóng cắm vào rút ra mang đến kɧօáϊ cảm không ngừng khiến Giang Tuyết Nịnh cảm giác được cao trào đang đến gần , trong miệng hô hấp dồn dập thở hổn hển :” Ông xã dùng sức ~…lại thao nhanh lên, ách….không được ~~anh nhanh lên bắn ra…làm xong…chúng ta ăn cơm. A a…cơm nước xong…nếu anh vẫn muốn thì em để cho anh….thao đủ.”
Nam nhân hưng phấn không thôi :” Tiểu bảo bối , không được phép gạt người…”
” Ân a… A a …ông xã~ muốn tới…bắn vào đi….”
Người đàn ông chợt tăng sức lực cùng tốc độ , âm thanh ” bạch bạch bạch ” càng rõ ràng hơn , đừng nói ngoài cửa có người , ngay cả ở trong sân cũng có thể mơ hồ nghe thấy.
” Ư! Tiểu bảo bối của anh , lập tức liền…bắn cho em.” Cố Thần Quang nặng nề thở dốc , giơ tay gỡ cánh tay đang đè cổ mình , đè nàng xuống mà dùng sức.
Giang Tuyết Nịnh nghĩ rằng người đàn ông cần thêm không gian để dùng sức nên chống cả hai tay lên cửa sổ , vậy mà người đàn ông vẫn tiếp tục đè xuống.
Dưới sức mạnh của người đàn ông , nàng cơ hồ gập cả nửa người xuống , hai tay chống trêи sàn nhà , thừa nhận nam nhân va chạm.
” Tiểu bảo bối…ƈôи ȶɦịt của ba dài hay không….thao em sướиɠ hay không sướиɠ…đều bắn cho em…” Ánh mắt Cố Thần Quang bốc hoả nhìn chỗ giao hợp của hai người , nhìn côn thịt thô đen của mình nhanh chóng ra vào , lại nhìn tiểu huyệt hồng nộn của Giang Tuyết Nịnh , sự tương phản càng làm nổi bật hai cánh hoa ái dịch giàn giụa , bị chà đạp không nhìn ra hình dáng ban đầu.
” A…sướиɠ , ba mau bắn , em thật sự…không chịu được nữa…”
Thân thể gập xuống , dưới sự va chạm mãnh liệt của Cố Thần Quang , không khí trong lồng ngực không ngừng bị đâm ra ngoài , nàng không cách nào nói chuyện bình thường , chỉ có thể theo tuần suất va chạm của Cố Thần Quang tràn ra vài tiếng rêи rỉ.
Mặc dù đã ở trạng thái sẵn sàng , Cố Thần Quang vẫn kịch liệt va chạm hơn nửa phút mới gầm nhẹ đâm vào chỗ sâu nhất , bắn ra…
Cùng lúc đó , Giang Tuyết Nịnh gần như không còn chút sức lực nào , từ cổ họng vang ra vài tiếng rêи rỉ sung sướиɠ xen lẫn thống khổ , toàn thân nàng run rẩy đạt cao trào.
Côn thịt thô tráng của người đàn ông chôn sâu trong hoa tâm của Giang Tuyết Nịnh , quy đầu chống ở cửa t.ử ƈυиɠ mạnh mẽ phóng ra , mà miệng huyệt cùng cúc hoa của nàng cũng không ngừng khép mở , phun ra một luồng ái dịch , bọt nước văng khắp nơi , vương vãi khắp trêи mặt đất.
Giang Tuyết Nịnh ngay khi vừa đạt cao trào cũng đã hoàn toàn không chống đỡ được. Ngay khi thân thể nàng quỵ xuống , Cố Thần Quang đã nhanh tay lẹ mắt kéo nàng lên , phía dưới vẫn tiếp tục việc còn dang dở.
Ước chừng sau 10s , Cố Thần Quang bắn tinh xong vô cùng thoả mãn thở dài một hơi , đem côn thịt đã mềm xuống từ trong thân thể Giang Tuyết Nịnh lấy ra.
Khi côn thịt vừa rút ra , trong nháy mắt miệng huyệt chưa thể trở lại trạng thái ban đầu , một cổ ɖâʍ thủy trong trẻo cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng ngà trào ra , phần lớn rơi trêи mặt đất , phần còn lại theo ƈôи ȶɦịt cùng đùi nàng chảy xuôi xuống.
Cúi người đem con dâu đã mềm thành sợi bún nâng dậy , xoay người lại , một cánh tay đỡ sau lưng nàng , tay khác còn đặt ở ʍôиɠ nàng phía dưới , đem người ôm vào ngực.
Sau đó đi mấy bước ngồi vào bàn ăn , đem con dâu đặt ở trêи chân , cúi đầu ôn nhu khẽ chạm khuôn mặt cùng môi nàng. Qua một hồi lâu , Giang Tuyết Nịnh mới hoàn toàn phục hồi tinh thần , thẳng đến lúc này , nàng mới có sức lực liên tục đánh lên ngực người đàn ông :” Người xấu , người xấu , thiếu chút nữa bị anh thao chết.”
Cố Thần Quang vui mừng thừa nhận nàng làm nũng , không che giấu mà toát ra sự kiêu ngạo cùng tự hào , tiểu nữ nhân sau đó liền ngượng ngùng đối diện với ánh mắt hắn. Cầm lòng không đậu liền dâng lên môi thơm , cùng hắn hôn môi.
~ Hết chương 17 ~
Ôi cái chương nó dài…..tui type mà tay nó muốn rụng luôn á 🤭🤭