Nữ Thần Xinh Đẹp – Chương 50: – Botruyen

Nữ Thần Xinh Đẹp - Chương 50:

Việt Nam vô địch!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hôm nay xem đá bóng hay quá, thành thử mất thời gian viết truyện, anh em thông cảm nhé. Hẹn sang tuần lại cho chương mới phục vụ mọi người
Chương 46 -2​

Ở bệnh viện

Trong cái không khí nóng nực của buổi trưa nhưng xung quanh tôi cảm thấy lành lạnh kỳ lạ. Một chuyện hoang đường xảy ra trước mắt tôi. Mẹ tôi đang trần truồng cưỡi lên người ông hiệu phó. 2 người bọn họ nhấp nhổm theo nhịp điệu kèm theo tiếng rên rỉ khe khẽ trông cực kỳ dâm loạn. Nhưng tôi thì không để ý những chuyện đó nữa, tôi hiểu rằng có chuyện gì đó kỳ lạ đang xảy ra. Đương nhiên vì chắc chắn rằng mẹ tôi không thể có mặt ở đây giờ này được, không thể nào…

Tôi lằng lặng cố gắng nghé mắt vào khe cửa để nhìn rõ hơn, khẳng định một lần nữa rằng người trong phòng chắc chắn là mẹ tôi, không thể là ai khác được. Tôi nghĩ rằng cần phải làm cái gì đó…

Nhẹ nhàng rời khỏi cửa sổ, tôi cố gắng đi nhanh nhất có thể vòng qua 1 nửa khu nhà, tới cửa chính rồi đi như chạy thật nhanh vào khu khám bệnh tự nguyện, nơi có phòng riêng của ông hiệu phó nằm ở đó.

Càng đi tới gần, tim tôi đập càng mạnh dần. Tôi sắp tìm được sự thật, nếu trong phòng này có mẹ tôi ở đó thật, thì tôi phải hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện. Mặc dù đã tận mắt nhìn t hấy ngoài cửa sổ nhưng tôi vẫn nghi hoặc một chuyện vô lý ở đây. Đó là mẹ vừa ở nhà, đang ôm mặt khóc. Không có lẽ chỉ là giả vờ, chờ tôi đi ra khỏi cửa là lại nhanh chân chạy đi tìm hoan lạc với những người đàn ông khác sao. ??? Nếu thế thật thì tại sao lại là ông hiệu phó đang nằm bệnh ??? …Quá nhiều chuyện vô lý…

Bình bịch…bình bịch…

Tiếng tim của tôi đập mạnh khi đứng trước cánh cửa phòng bệnh của ông hiệu phó, bên trong chắc chắn là có 2 người đang làm tình dâm loạn với nhau. Tôi sẽ vào và bắt quả tang tại trận vụ này, để mẹ tôi khỏi chối cãi…

  • CẠCH… – Tôi nắm tay cửa, xoay 1 vòng… không khóa

Tiếng cửa bật mở vang lên trong hành lang buổi trưa vắng vẻ, tôi đẩy cửa bước vào…

Im lặng….

Trước mắt tôi, không phải là cảnh 2 con người đang làm tình với nhau mà là… 1 căn phòng tối mờ mờ.

Không có gì hết, không hề có mẹ tôi ở trong này. Chỉ là 1 căn phòng tối và im ắng…

Tôi đang gặp chuyện gì thế này ?

Sau khi đôi mắt đã quen với bóng tối, tôi nhìn thấy ở cái giường bệnh góc phòng, là một người gầy gò đang nằm không cử động, im lìm như một xác người đã chết… Tôi nuốt nước bọt cái ực, sau thoáng chút choáng váng vì sự kiện lạ lùng này, tôi định thần lại nhưng tim vẫn không khỏi đập mạnh. Tôi đi chầm chậm tiến dần tới giường bệnh…

Trong bóng tối mờ mờ, trước mắt tôi là 1 con người gầy gò, khuông mặt hốc hác và xanh xao đang nằm thoi thóp thở, thỉnh thoảng lại rên lên một tiếng nho nhỏ đứt quãng.

  • Ơ….Ợ….ợ….ợ…!!!

Ông hiệu phó, không hiểu tại sao lại ra nông nỗi này. Người gầy rộc đi tới mức không nhận ra, trí óc đã mơ màng như người sắp chết. Tại sao lại vậy ?

Tôi run run đưa tay lên nắm vào bàn tay gầy guộc của ông hiệu phó, một cảm giác lạnh ngắt truyền lại từ bàn tay của tôi, nhưng nhanh chóng được cơ thể tôi xua tan đi.

Không hiểu là có thể do hơi âm của tôi truyền vào qua tay ông hiệu phó, mà ông này trông có vẻ như đang tỉnh lại. Ông hiệu phó ú ớ vài câu rồi bỗng mở mắt ra, trong đôi mắt đó chứa đầy mê dại.

  • Bác…. – Tôi mở miệng nói – có chuyện gì xảy ra thế ?

Ông hiệu phó ngơ ngác nhìn, sau đó mới có vẻ nhận ra tôi. Ông này mỉm cười, lắc đầu không nói…

  • Sao bác lại bị như thế này ? không phải là chỉ bị gẫy tay hay sao ? ….
  • ……….

Ông hiệu phó chỉ im lặng không nói gì, có lẽ là muốn giấu diếm. Tôi không vòng vo nữa, bất giờ hỏi luôn một câu để xem phản ứng của lão này thế nào.

  • Có phải mẹ cháu vừa ở đây phải không ?

Một thoáng hoảng hốt hiện ra trên khuôn mặt hốc hác của ông hiệu phó. Đúng, rõ ràng là tôi đã hỏi đúng câu hỏi rồi. Tôi có thể khẳng định chắc chắn vừa nãy mẹ tôi đã ở đây. Đúng lúc này, ông hiệu phó tưởng chừng như câm ấy, cố gắng mở miệng ra biện hộ cái chuyện mà ông này không muốn cho tôi biết:

  • Khụ…khu…Không..không có ai hết…!!!

Tôi không quan tâm tới lời nói dối trá của ông ta nữa, mà đang suy nghĩ mọi chuyện rối mù này là như thế nào. Bất giác tôi hỏi:

  • Tuấn ở đâu hở bác ? Hàng ngày nó vẫn ở đây chứ ?

  • Cạch…

Bỗng có tiếng động ở sau lưng tôi….

Tôi quay người lại, đứng ngay giữa cửa phòng là một bóng đen, vì nhìn ngược sáng nên tôi không rõ đó là ai, cho tới khi cái bóng đen đó mở miệng ra nói:

  • Ơ…Dũng…cậu…cậu…tới đây…à ?

Cái giọng ấp úng đó không thể lẫn đi đâu được, rõ là giọng thằng Tuấn mặt thộn. Nhưng sao hình dạng nó lại như thế này. Bình thường cái bóng dáng béo ục ịch của nó nhìn từ xa đã nhận ra được rồi. Thế mà bây giờ…

ĐM…

Tôi thầm chửi tục vì thực sự là mọi thứ xung quanh tôi thay đổi đột ngột tới nỗi tôi còn không hiểu nổi mình còn đang ở thế giới thật sự hay là đang nằm mơ nữa. Mọi thứ quen thuộc nay bỗng trở nên lạ lẫm vô cùng và đầy quái dị. Tôi sắp không thể chịu nổi được nữa…

May thay, thằng tôi đây ít nhất cũng là người có dũng khí, không thể chấp nhận mấy cái chuyện như thế này được. Nhân cái chuyện vừa đập vào mắt và tình trạng khác lạ của bố con nhà thằng mặt thộn thì tôi phải quyết moi ra được thông tin tại đây. Quyết định như thế, tôi nghiến răng quay lại phía cửa, đi nhanh tới tóm lấy cổ thằng Tuấn mặt thộn kéo ra ngoài hành lang để tra hỏi. Khi tôi nắm lấy cổ áo nó, thằng này như mọi khi chỉ biết đường ú ớ nhưng có một điều khác lạ ở đây là tôi cảm giác thấy nhẹ bẫng, không còn sức nặng của nó như mọi khi nữa.

  • ĐI ra đây với tao…mẹ kiếp.

……….

Tôi lôi xềnh xệch thằng Tuấn mặt thộn ra ngoài sân viện, chỗ dưới một gốc cây nhãn râm mát và vắng vẻ. Cũng may rằng, buổi trưa nên hầu như chẳng có ai ra ngoài lúc trời nắng thế này…

Lúc này, tôi mới có thời gian để nhìn lại thằng mặt thộn. Quả thực là gần 1 tháng nay tôi đã không gặp mặt nó rồi, một phần vì bố nó ốm, 1 phần vì thằng này được tuyển thẳng vào đại học nên cũng chẳng cần học nữa, nó ở bệnh viện chăm bố nó cả ngày, nhà trường cũng tạo điều kiện hết sức. Trước mắt tôi, không còn thằng mặt thộn béo ục ịch nữa. Thằng Tuấn mặt thộn bây giờ trông hài hòa hết sức với thân hình đã giảm đi gần 20 kg, trông nó bây giờ không khác gì những thằng thanh niên học lớp 12 bình thường khác. Chỉ có một điểm, đó là khuôn mặt hốc hác và đôi mắt thâm quầng. Bàn tay nó cũng lạnh buốt khác thường như ông già nó vậy. Chỉ có một điểm không thay đổi là cái tính tình vừa nhát vừa thộn của nó.

Tôi biết chắc có chuyện xảy ra với bố con thằng này rồi, mà đây là cơ hội để tôi moi ra được điểm mấu chốt vì việc tra hỏi thằng này là chuyện quá đơn giản đối với tôi. Tôi quay mặt lại gằn giọng nói:

  • Nói cho tao, thời gian vừa rồi có chuyện gì ? sao mày lại gầy như thế này ?
  • Ơ… tao… tao…
  • Lằng nhằng cái gì, nói ngay cho tao, mẹ mày!!

Bị quát, thằng này run rẩy co rúm người lại nhưng vẫn quyết tâm không nói một câu. Đôi mắt sợ hãi của nó đang liếc ngang liếc dọc như thể muốn tính toán gì đó. Rồi rốt cục nó chốt lại một câu rất quen thuộc:

  • Bố tao dặn… không được nói….

Nghe được cái câu cửa miệng của nó, tôi chỉ cười gườm gườm nhìn nó. Bắt bài thằng này thì quá dễ rồi. Tôi đột ngột hỏi nó một câu:

  • Mẹ tao ngày nào cũng tới đây phải không ?
  • Hả, sao mày biết….á… không …không…tao không biết…

Biết ngay mà, mọi thứ rõ ràng rồi. Thằng thộn này đã khai ra điểm mấu chốt. Mẹ tôi ngày nào cũng tới đây. Đây là điểm quan trọng nhất để tôi dựa vào suy luận của mình.

Mẹ tôi, không thể nào có chuyện ngày nào cũng tới bệnh viện thăm ông hiệu phó được…

Tiếp đến, tôi hỏi tiếp thằng mặt thộn. Cố gắng nói nhẹ nhàng như thế không có phát hiện gì hết

  • Bố mày dạo này bị sao thế, tao tưởng là khỏi bệnh rồi. Cả mày nữa, sao lại giảm cân ghê vậy ?

Thằng mặt thộn này còn nhìn vào mặt tôi quan sát lấm lét như thể xem tôi hỏi thế là có đánh lừa nó như mọi khi không, nhưng rồi chắc nghĩ được rằng trả lời câu này cũng không có bị lộ gì hết nên mới thành thật trả lời:

  • Bác sĩ bảo, bố tao bị suy nhược …
  • Ơ, bệnh đấy chữa dễ mà, sinh hoạt điều độ là tự khỏi thôi mà ?
  • Bác sĩ cũng bảo thế, nhưng rồi không biết tại sao … – Lúc này đôi mắt nó liếc sang chỗ khác, rõ ràng là có chuyện còn giấu.
  • Giờ thì sao, trông bố mày cứ như sắp đứt tới nơi rồi ấy – Tôi cố dụ nó nói tiếp
  • Bác sĩ bảo, chưa tìm ra được nguyên nhân… bọn họ cũng bảo rằng rất khó hiểu ?
  • Thế bố mày có nói gì không ?
  • Không, bố tao chẳng nói năng gì cả.

Tới đây, tôi đã dần dần hiểu ngờ ngợ mọi chuyện rồi. Tôi bảo nó:

  • Mày cùng tao quay lại phòng.

Rồi tôi lại đi như bay quay lại phòng bệnh của ông hiệu phó, thằng Tuấn mặt thộn cũng thở hồng hộc chạy theo sau. Thằng này cũng bị suy nhược giống bố nồi, vừa đi tôi vừa thầm nghĩ.

Trở lại phòng bệnh, ông hiệu phó hói đầu vẫn nằm thở thoi thóp ở đó, khuôn mặt hốc hác trông chỉ như còn lại cái đầu lâu. Tôi cùng thằng Tuấn lại gần giường bệnh. Tôi quan sát một lúc lâu, sau đó mở miệng nói:

  • Bác, bác có thể nói rõ nguyên nhân cho cháu biết được không ?

Ông hiệu phó mắt lờ đờ, chậm rãi quay đầu về phía tôi, ánh mắt yếu ớt nhưng ánh lên vẻ rất cuồng nhiệt, ông này phều phào nói:

  • Không, không có gì hết… ta chỉ bị mệt thôi…

Thôi nhìn ông này, đã hiểu ra một chuyện, mặc dù khó tin nhưng có lẽ đó là sự thật. Cũng giống như câu suy luận kinh điểm của Serlock Homel 'có những chuyện, dù có hoang đường tới đâu đi chăng nữa, nhưng một khi đã loại bỏ hết các trường hợp có thể xảy ra, chỉ còn lại nó, thì đó chính là sự thật'….

Tôi đứng nhìn ông hiệu phó tội nghiệp này một lúc, sau đó quyết định nói:

  • Có thể cháu biết nguyên nhân bệnh của bác, biết cả người có thể giúp bác nữa…

Không ngờ và cũng khó hiểu, khi tôi nói như vậy, khuôn mặt ông hiệu phó hiện lên một vẻ hoảng hốt và lo sợ, cứ như thể ông sợ bị mất đi cái gì vậy. Cố hết sức tàn, ông này thều thào nói:

  • Không, không cần… không cần… ta…ta chết cũng mãn nguyện rồi.

Nghe câu đấy xong thì thằng Tuấn mặt thộn lại bỗng nhiên bù lu bù loa khóc lên như con lợn bị chọc tiết:

  • Ối huhuhu bố ơi….bố đừng chết, bố đừng bỏ con bố ơi …ối huhuhuhu

Với cái bộ dáng đã gầy đi và khuôn mặt hốc hác thâm quầng của thằng này, thì giờ đây nó đã mất cái vẻ mũm mĩm dễ thương ngày trước, cho nên lúc này đây tôi nhìn nó khóc lóc mà chẳng thấy thương tí nào, còn thấy ngứa mắt vô cùng. Ông già nó đã chết đâu mà khóc lóc cứ như thể cụ nhà đã đi đứt thế này, còn ra thể thống gì nữa. Đã thế bố con nhà này vẫn còn giấu diếm nhiều chuyện không cho tôi rõ, nhưng tôi cũng đoán ra được phần nào rồi. Vì thế, đỡ ngứa mắt với bố con nhà này, tôi rút điện thoại đi ra ngoài hành lang và gọi…


………………………………

Ông giáo Hòa 'thân' pê đê của chúng ta, lúc này mồ hôi nhễ nhại, với ánh mắt đam mê đầy ham muốn. Ông này đang được đưa cái con cu trái tính của mình vào trong âm hộ của nữ thần Dương Huyền:

  • Ực….Ọt….

Một cảm giác ấm nóng, nhầy nhụa và đầy khoái cảm tràn vào thân thể của quý ngài pê đê này, thật là từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ, cứ ngỡ rằng chưa bao giờ được sung sướng như thế này. Đã trung tuổi rồi nhưng ông Hòa, vì trái tính nên không thể sinh hoạt và quan hệ như người bình thường được. Mặc dù gia đình có giới thiệu cho bao nhiêu cô đi chăng nữa thì cuối cùng cũng chẳng có cô nào thỏa mãn được, bởi lẽ ông này chỉ thích đàn ông mà thôi. Nhưng cũng chỉ dám yêu thầm chứ chưa dám làm gì cả, vì cái xã hội đang suy đồi này vẫn chưa đến mức suy đồi quá để mà ông có thể công khai tự do được. Nhưng bây giờ thì khác rồi, lần đầu tiên con cu của ông được nếm trải cái cảm giác sung sướng tới bậc này…

Trước mặt ông hiện giờ là thân thể trần truồng của cô nàng giáo viên xinh đẹp Dương Huyền mà ở trường ai cũng hâm mộ, cái nét đẹp của nàng hấp dẫn tới nỗi nào, mà để cả pê đê như ông cũng thấy thích cho được cơ chứ, thật điên rồ nhưng lại là sự thật.

Với thân thể căng tròn, làn da trắng bóng bẩy và hiện giờ trơn nhẵn vì mồ hôi và tinh trùng của lũ đàn ông. Giờ đây Dương Huyền trông dâm loạn hơn bao giờ hết. Cơ thể căng ra hứng trọn từng cái dương vật đủ các loại thi nhau đút vào âm hộ của mình, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vuốt ve chiều chuộng bọn họ, thỉnh thoảng nàng nhoẻn miệng cười thích thú với một người, rồi lại mở cái miệng kiều diễm cùng đôi môi đỏ mọng lên, lè chiếc lưỡi đỏ hỏn đầy nhục dục ra để hứng lấy một đợt tinh trùng của 1 ông giáo may mắn đang dí sát miệng của nàng mà phun vào. Dương Huyền nuốt trọn đám dịch trắng nhầy nhụa ấy một cách ngon lành nhất, không nuốt vội mà nàng ngậm nó trong miệng, dùng lưỡi đảo quanh để cảm nhận mùi vị ngon lành và đầy kích thích từ đám dịch trắng nhầy đó. Mỗi một người lại là một mùi vị kích thích khoái lạc vô cùng, làm nàng vô cùng thèm muốn nó. Sau khi cảm nhận xong, Dương Huyền mới từ từ nuốt vào bụng… Chao ôi thật là sảng khoải biết bao.

Âm đạo của Dương Huyền đang bao trọn lấy dương vật của ông Hòa pê đê, nó mút lấy con cặc không lấy gì làm to lắm của ông này, nhưng những co thắt ở trong thành âm đạo của nàng cũng đủ làm cho ông giáo này đang lên tiên mất rồi. Rõ là pê đê mà giờ đây không còn pê đê nữa, sướng quá…

  • Ah…ôi…ah…ah….sướng….sướng chết mất…

Từng đợt khoái cảm truyền tới từ dương vật của mình làm ông Hòa pê đê cảm nhận được giá trị của đàn ông đích thực, không ngần ngại gì nữa, ông này giã lên tục vào lồn của người đẹp Dương Huyền, thân thể trần truồng của ông cũng dính chặt lấy cái cơ thể nhầy nhụa đầy tinh dịch của nàng ta. Sung sướng quá đi mất, trong đầu ông này chỉ còn nghĩ như thế, giờ đây có ai đuổi ông ra thì ông cũng nhất quyết thà chết cũng phải bám dính lấy nàng, nữ thần là của mình…ahahhhhhhhhhhhhhh….

Nhưng rồi bỗng nhiên, niềm sung sướng được dâng cao hơn nữa, khi mà một thân hình trần truồng đầy vạm vỡ của ông Hùng thể dục tiến tới, theo cái vẫy tay đầy kích thích của Dương Huyền, như được mở cờ trong bụng, ông giáo viên Thể dục thừa testosterone này không còn gì sung sướng bằng nữa, hùng hục phi lên bên cạnh nữ thần mà không biết rằng, còn có người đang gào thầm lên sung sướng hơn cả mình.

Ông Hòa pê đê từ lâu đã yêu thầm Hùng thể dục, da ngăm đen, cao 1m8, cơ thể vạm vỡ đầy cơ bắp. Người đầy đủ tố chất để trở thành giáo viên thể dục sát gái, trừ mỗi khuôn mặt thì cục súc không được đẹp trai cho lắm. Nhưng mà lại là tuýp người là 'Chụy' Hòa pê đê thích chết mê chết mệt. Lúc ông Hùng này tiến tới thì chút con gái còn sót lại của Hòa pê đê làm cho chụy này đỏ mặt hơi xấu hổ…

Nhân lúc đang ngừng dập vào bên trong cái âm đạo hồng hào nhoe nhoét tinh trùng của Dương Huyền, thì lúc này cô nàng đã chuyển tư thế đẩy ông Hòa Pê đê nằm ngửa xuống dưới, còn mình thì nằm ngửa lên trên, làm lộ ra cho đám môn đồ cuồng si ở phía dưới thấy được hết cái cảnh giao hoan giữa mình và ông Hòa Pê đê. Cảnh tượng một cái bộ phận sinh dục của nữ thần xinh đẹp nhất của họ, đang nuốt trọn lấy dương vật của một người đàn ông, ở 2 bên mép âm hộ tứa ra từng dòng bọt trắng do tinh trùng bên trong bị ma sát mà sủi bọt, cái hột le sưng tấy đầy khiêu khích đang hướng về phía mọi người trông kích dục vô cùng tận. Cặp chân dài với cái đùi trắng muốt của Dương Huyền choãi sang hai bên, từng dòng chất nhờn chảy xuống đùi đã làm cho nó ướt đẫm và bóng loáng, trông thật là đẹp mê người. Say tình dục là như thế này đây. Dương Huyền, nữ thần được mọi người tôn sùng đang sung sướng cười thỏa mãn, nàng ngoắc tay ra hiệu cho thầy giáo Hùng tiến tới gần, kéo sát ông này tới, kề cái miệng xinh đẹp của mình sát vào miệng ông Hùng mà bú mút lưỡi đầy thèm khát. Phía dưới nàng vẫn không quên nhấp lên xuống đều đặn làm ông Hòa pê đê đang nằm phía dưới sướng ngây ngất không biết gì nữa.

Ông Hùng mới được phục vụ nữ thần lần đầu, được nấu cháo lưỡi với nàng thì sướng quá làm con cu to và đen đầy gân guốc của ông này cửng lên hết cỡ, nó cứ đập vào bụng Dương Huyền một cách đầy thèm thuồng. Bàn tay của ông Hùng thì đang xoa bóp bộ ngực tròn trịa và căng mọng của Dương Huyền một cách vồ vập, bóp rồi lại xoa, thỉnh thoảng ngón tay vân vê 2 cái đầu vú hồng hào của nàng đầy hưng phấn, nhiệt tình tới nỗi làm nữ thần của họ sướng ưỡn cả người cong lên mỗi lần bị vê đầu vú quá mạnh, nàng thể hiện cái niềm sung sướng khi được các môn đồ trung thành phục vụ.

Có lẽ nữ thần đang sắp sửa xuất tinh, ai cũng có thể nhận ra điều đó khi mà bọn họ thấy nàng đang cứng cả người lên, hột le đỏ hỏn đang cương cứng lên hết sức, và cách nàng bú mút như điên cuồng với ông Hùng và cặp mông bá cháy đang dập lia lịa xuống người của ông Hòa thì đã cho họ thấy dấu hiệu…

  • Uhm…gr ừ…gừ…….sướng….ô…ô…ô..
  • Hà …hà …hà…
  • Phạch …phạch…bạch….bạch …bạch…
  • Ực…ực…ực….

Từng tiếng động nhục dục vang lên trong không khí dâm loạn, cả đám người si mê kia không biết gì nữa, chỉ chăm chú sục cặc và hương về phía nữ thần khi nàng sắp sửa lên tới đỉnh của hoan lạc…

  • Bạch….Bạch….Bạch….
  • Chụt…chụt….ực…ực…..

Cuối cùng, Dương Huyền không chịu được cơn sướng nữa, nàng rời khỏi cái lưỡi của ông thầy giáo Hùng thể dục mà gào toáng lên:

  • AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH……………..SƯỚNG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nàng nhắm tịt mắt lại, gân xanh nổi đầy lên cái cổ nhỏ thanh mảnh, cả người gồng cứng lên và run rẩy, miệng không ngừng gào thét sung sướng cho tới khi… cho tới khi ông Hùng thể dục thò tay xuống bóp mạnh cái hột le đang cương cứng của Dương Huyền một nhát điếng người. Nàng há miệng gào to:

  • Ô Ô Ô Ô Ô Ô OOOOOOOOOOOO!…..!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cả thân mình giãy lên lên một cái. ÂM đạo đang hướng về phía đám giáo viên bỗng nhiên nở rộng ra, dương vật của ông Hòa Pê đê tụt ra ngoài để lộ cái khoảng trống sâu hoắm bên trong âm đạo của nàng, bọn họ có thể nhìn thấy từng cơ thịt bên trong thành âm đạo đang co bóp dữ dội… Thế rồi, từ cái lỗ phía dưới hột le của Dương Huyền bắn ra một dòng nước cực mạnh, tung tóe khắp căn phòng, bắn lên người tất cả bọn môn đồ giáo viên đang sục cặc ở phía dưới, một cảnh tượng điên rồ xuất hiện khi bọn người ở phía dưới chứng kiến cái cảnh tượng bắn tinh của nữ thần thì đồng loạt cũng không chịu nổi nữa, bọn họ quá sung sướng rồi… Từ đám dương vật của bọn đàn ông đang được sục liên tục ở phía dưới run rẩy rồi phun ra từng đợt, từng đợt tinh trùng trắng đục bắn thẳng về phía cái lồn nhoe nhét nước của nữ thần. Mà kỳ là ở đây, là đám tinh trùng như bị hút về phía âm đạo của Dương Huyền vậy, từng đợt, từng đợt phóng tinh cực kỳ chính xác vào đúng bộ phận sinh dục mê hoặc của nàng, lấp đầy cái lỗ trống hoác đó bằng đám dịch nhầy trắng đục.

Lúc này đây, nữ thần của đám đàn ông kia đang cười sung sướng hơn bao giờ hết, nàng đưa tay vét từng đám tinh trùng đang bám ở háng của mình, đưa lên miệng, lè lưỡi liếm sạch sẽ cứ như thể là món ăn ngon nhất trên đời. Vừa nuốt nàng vừa tít mắt cười, rên rỉ ừm…à làm kích thích đám đàn ông phía dưới hơn nữa…

Tưởng chừng như sự kiện đã kết thúc, nhưng không, nữ thần của bọn họ vẫn chưa dừng lại. Sau khi liếm nuốt, uống chán chê tinh dịch của đám môn đồ. Nàng, Dương Huyền lại một lần nữa dùng âm hộ dâm dục của mình nuốt lại cái dương vật vẫn còn cương cứng của ông Hòa Pê đê đang nằm phía dưới mình, nhưng vẫn còn hơn nữa, bàn tay đang tự vuốt ve cái hột le sưng đỏ của mình, Dương Huyền dùng ánh mắt ra hiệu cho ông Hùng thể dục đang nắm vuốt con cu to đen đầy gân guốc của mình sáp tới…

Ông Hòa pê đê đang phê lên tận nóc nhà khi dương vật của ông được cái âm đạo của Nữ thần ngậm chặt và phục vụ, làm cho con chym của ông sướng mê tơi thì bỗng nhiên ông này cảm giác thấy có gì đó là lạ.

'Có cái gì đó đang va chạm với dương vật của mình ở bên ngoài' – ông này thầm nghĩ nhưng không thể ngoái đầu lên nhìn được.

Thế rồi một thứ nóng hổi, cưng cứng bỗng nhiên lèn vào trong, tranh nhau cùng với con chym của ông mà ních vào sâu bên trong âm đạo của Dương Huyền… Giờ đấy ông Hòa pê đê mới phát hiện, thì ra con cu to tướng của ông Hùng thể dục – người yêu thầm lặng của ông, đã lèn vào trong âm đạo của Dương Huyền, sóng vai với dương vật của ông mà cùng thọc vào trong cái hang động đầy nhục dục đó…

Ôi chao, còn gì để diễn tả cái nỗi niềm sung sướng của ông Hòa pê đê trong cái hoàn cảnh này. Được phục vụ nữ thần, thần tượng mà ông thầm hâm mộ, cùng lúc cái bộ phân sinh dục lẽ ra ông đã muốn cắt phăng nó đi từ lâu, thì giờ chắc ông sẽ hối hận lắm khi mà giờ đây nó đang được cọ sát với cái con cặc gân guốc của người ông đã từng yêu thầm lâu nay. Đúng là niềm sung sướng nhân đôi, nước mắt chụy Hòa pê đê trào ra vì sung sướng.

'Thế này, chết vì nữ thần cũng được …'

Rồi, 2 người bọn họ như có thần giao cách cảm mà cùng một lúc đưa ra rồi lại đâm vào cùng lúc cái lồn của nữ thần Dương Huyền đang được nong ra bởi 2 con cụ cùng nhét vào, chuyện này sướng tới nỗi làm nữ thần phải hét lên sung sướng:

  • AH….AHHHHH….ĐÚNG RỒI….SƯỚNG QUÁ….SƯỚNG QUÁ…TRỜI ƠI

Thế là, theo lời khuyến khích của nữ thần, bọn họ một trên một dưới, cùng thúc vào trong lồn của nàng từng cú trời giáng. Cả 3 người như hòa cùng cảm xúc với nhau, sung sướng đê mê bất tận…

Rồi cùng lúc, cả 3 cùng xuất tinh. Ông Hòa và ông Hùng cùng lúc xuất tinh vào sâu trong âm đạo của Dương Huyền, còn nàng, lại bắn tinh lần nữa, phụt thẳng đám nước đó vào người ông Hùng thể dục làm ướt đẫm cả người ông, sau đó cả 3 cùng ôm cứng lấy nhau mà co giật, run rẩy. Từng tiếng thở gấp, tiếng rên rỉ vang lên trong căn phòng tràn ngập mùi dâm mị…

— Hết chương 46 —

Dũng sẽ gọi điện cho ai, Dương Huyền đang làm tình với đám giáo viên là thế nào ? Đáp án sắp được hé mở, mời các bạn đón đọc.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.