Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ!!!
Chương 42 -2
Tôi tỉnh dậy khi ánh mặt trời đã chiếu một vài tia qua khe cửa sổ, không khí của một buổi sáng mùa hè đã bắt đầu tràn vào trong phòng. Dụi mắt nhỏm dậy, cảm thấy người trống không tôi mới nhận ra mình đang không mặc cái gì cả… Lặng yên ngồi nhớ lại chuyện hồi tối hôm qua, chút thoải mái của không khí buổi sáng mang lại tự nhiên bay biến đâu hết, lòng tôi lại trĩu xuống.
Tối qua tôi đã làm cái quái gì, tôi còn chẳng nhờ chi tiết gì nữa trừ chuyện chắc chắn đã vật cô Thùy Linh ra giường mà … hãm hiếp.
'Chết tiệt, sao mà mình ngu thế chứ…'
Thầm tự chửi mình, tôi giờ đây cũng đang bất cần đời rồi… Thôi kệ mẹ nó….
'Chắc cô Thùy Linh đã về rồi' – Tôi đoán thế. Nhưng khi lững thững xuống dưới nhà vệ sinh thì tôi mới biết, cô ta chưa về.
- Dũng dậy rồi đó hả ? vệ sinh đi rồi ra đây ăn sáng nào!!! – Cô Thùy Linh nói.
Cô nàng đang quấn cái khăn tắm chỉ che mỗi thân trên, đang đứng trong bếp, chỉ ngoái lại nói với tôi với khuôn mặt ửng hồng có chút gì đó ngại ngùng.
Khỏi phải nói rằng, tôi còn xấu hổ và khó xử hơn nhiều trong tình huống này. Mặt đỏ gay, nhìn nhìn cô nàng một chút mà không biết nói gì, đành im lặng cúi gằm mặt xuống đi vào trong nhà tắm…
- Ào ào…..
Sau khi được đám nước mát gột rửa làm trong sạch cả thân thể lẫn tinh thần thì những chi tiết xảy ra ngày hôm qua mới từ từ rõ ràng hơn nữa. Tôi đã xem cái đoạn video ma quỷ đó, biết được một chuyện kinh tởm không thể tưởng tượng ra được… rồi đầu óc tôi như u mê đi, chẳng thiết tha cái gì nữa cho đến khi cô Thùy Linh tới. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi dám làm những chuyện điên rồ mà giờ nghĩ lại thấy sợ lặng cả người đi…
Tôi, thằng thanh niên 18 tuổi, dám cưỡng hiếp một cô giáo là bạn của mẹ mình…. Mặc dù cô ta cũng thả thính tôi nhiều rồi. Nhưng quả thực là để mà nghĩ lại thì tôi không dám, có điên mới làm chuyện ấy… mà hôm qua thì tôi điên thật.
Đến tận bây giờ tôi vẫn không thể tin được, thật sự là không dám tin.
- Cạch….bạch…bạch…!!!
Tôi lê dép đi ra ngoài bàn ăn, ở đó đã có dáng người nóng bỏng của cô Thùy Linh đang ngồi chờ, cô nàng với khuôn mặt hơi hồng hồng đang nhìn tôi đắm đuối, làm tôi ớn lạnh cả người…
- Bịch!!!
Tôi đứng trước bàn chần chờ một chút rồi mới ngồi phịch xuống, rồi cúi gằm mặt không dám nhìn cô Thùy Linh nữa…
Còn Thùy Linh, tôi liếc mắt lên và có thể nhìn thấy, cái nhìn của cô nàng có một cái gì đấy phức tạp vô cùng. Vừa có vẻ vui tươi, vừa có vẻ băn khoăn gì đó.
- Ít nhất thì cô ấy không tức giận gì mình… – Tôi thầm nghĩ thế.
Cả 2 cô cháu ngồi im lặng một hồi, 2 bát mì đặt trên bàn tỏa ra mùi thơm khá là hấp dẫn làm nước miếng của tôi chảy ra liên tục.
- Dũng à, cô…..
- CHÁU SẼ CHỊU TRÁCH NHIỆM!!!!
Cả 2 người cùng nói nhưng tôi đã át lời của cô Thùy Linh đi. Là một đứa con trai, dám làm dám chịu, đã dám cưỡng hiếp rồi bắn cả tinh vào trong người ta rồi, giờ mà còn không dám làm gì thì nhục lắm. Mặc dù tôi chẳng biết tương lai mình sẽ thế nào, nhưng ít nhất tôi là người tử tế… không đạo đức giả giống….
Mặt đỏ gay sau câu nói đó, tôi bắt đầu cảm thấy mình sai sai…
- Ơ… – Cô Thùy Linh có vẻ đứng hình khi nghe tôi nói
Rồi, sau một phút đờ người vì câu nói bất ngờ của tôi, cô ấy đưa tay lên … bụm miệng cười.
- Phụt..!!!!! HAhahahahahahahahah………….
Sau đó còn chẳng nhịn được nữa, cô nàng cười phá lên rũ rượi tới mức cái bộ ngực của cô ta rung rung, cái khăn tắm quấn quanh từ ngực trở xuống chỉ chực tuột ra…
Rốt cục thì tôi dù có cu to cỡ nào thì vẫn chỉ là thằng bé ngây ngô chưa từng trải mà thôi, vì thế tôi vừa xấu hổ vừa uất ức, đâm ra tự ái. Ngồi một lúc thấy cô nàng vẫn còn chưa dứt cười, tôi ức quá không chịu được:
- RẦM!!!!!!!
Tôi đứng dậy đấm vào bàn 1 cái thật mạnh rồi, quay người bỏ đi, cũng chưa kịp ăn chút nào cả.
'Mọe kiếp, ông đang điên, đừng có đùa với ông ….' – Lúc đó tôi nghĩ thế.
Thật ra thì nguyên nhân không phải là giận cô Thùy Linh đâu, tôi thực ra chỉ muốn phát tác cho đỡ ức chế những chuyện mà hiện giờ tôi không thể chấp nhận được. Tôi rất muốn chửi thật to, đập phá hết tất cả, nhưng ….
Lúc này, Thùy Linh đã thôi cười, vừa quệt nước mặt cô nàng vừa nhanh đứng dậy chạy tới kéo tay tôi lại:
- Thôi nào, đừng giận dỗi như trẻ con thế …
- Cô tránh raaa!!!!!! – Tôi tức giận hất tay cô Thùy Linh
- Á…..
Bị tôi giật tay hơi mạnh, Thùy Linh buông tay tôi ra nhưng lại làm cái khăn tắm quấn quanh người tuột xuống, cả thân hình trắng muốt đẫy đà lộ hết cả ra ngoài. Thế nhưng, nàng ta chẳng ngại ngùng gì cả, còn có vẻ ưỡn người lên tự hào khoe mọi thứ của mình ra nữa… Ực… mặc gì không thể hoàn hảo bằng mẹ tôi được nhưng mà …cũng ngon lắm. Đã thế hôm qua hùng hục làm chẳng cảm nhận được gì hết cả. Giờ thấy lại tôi nuốt nước miếng…thèm.
Nhưng hiện giờ tôi đang là người tốt, không thể làm gì hơn là ngập ngừng nhặt lại cái khăn tắm, quay mặt lại giả vờ không nhìn cô nàng rồi nói:
- Cô cầm lại khăn tắm đi!!
Đứng khỏa thân mà khoanh tay nhìn tôi với vẻ khiêu khích, cô Thùy Linh nói:
- Không, tự mình làm thế nào thì chịu trách nhiệm đi…
- ặc…..
Tôi bị hố bởi chính cái câu nói của mình rồi. Không thể cãi được, tôi đành phải cầm cái khăn tắm lại gần cô nàng, loay hoay quấn cái khăn đó vào người cho cô ta, trong lòng lại càng ức chế hơn khi mà nhìn thấy cái vẻ mặt nhơn nhơn thỏa mãn của cô ta. Rõ là lớn rồi còn đi bắt nạt tôi sao…
- Xì… đã nhìn thấy hết rồi, hưởng của người ta hết rồi, còn ngại ngùng cái gì…
Xong xuôi đâu đấy, cô nàng buông lại một câu như thế làm tôi chẳng biết xử sự thế nào. Đực mặt ra ở đó không biết nên làm sao. Cảm giác của tôi lúc này, vừa uất hận, vừa xấu hổ, vừa tức giận, nó nghẹn đắng ở trong cổ họng, muốn phát tác mà không được… Tôi nghiến răng ken két..
Nhưng rồi, có lẽ cảm thấy cũng hơi quá với tôi rồi, cô Thùy Linh rốt cục cũng buông tha không vờn tôi như mèo vờn chuột nữa, cô nàng bỗng kéo tôi lại nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy tôi, vuốt ve xoa đầu tôi mà thut thỉ nói:
- Thôi, cô muốn đùa cho Dũng vui vẻ một chút thôi mà, mọi chuyện sẽ ổn thôi…
- …… con…. Cô Linh ơi…
Lúc này đây, được sự an ủi của nàng, tôi quả thật không thể kiềm chế nổi nữa, cảm giác đè nén trong lòng bỗng vỡ òa ra…
Tôi khóc…khóc rung rức như một đứa trẻ con… đã lâu lắm rồi tôi chưa khóc như thế….
- HHUHUHUHUHUHUH….huhuhuhuhuhuhu….
Cứ thế vùi đầu vào ngực cô Thùy Linh, tôi khóc òa lên cho thoải mái tâm hồn đang tan vỡ. Có lẽ các bạn sẽ chê tôi là yếu đuối, ủy mị, nhưng mà người nào gặp phải trường hợp như tôi, chắc cũng đều sẽ như thế, chưa nói tới là phát điên lên…
- Không sao…không sao…ổn thôi.
Không biết cô Thùy Linh có biết chuyện của tôi không, nhưng nàng đã an ủi vỗ về tôi hết sức dịu dàng, cứ để tôi khóc mãi như thế, chỉ lấy tay vỗ nhẹ vào lưng tôi mà thôi.
…………….
5’ sau
- Có chuyện gì xảy ra vậy Dũng, con có thể nói cho cô biết được không ?
- …..
Lúc này, tôi hoàn toàn không biết rằng, Thùy Linh đã xem đoạn video trong máy tính của tôi và đã rõ nguyên nhân rồi, nhưng với kinh nghiệm của một người mẹ, nàng vẫn giả như không biết mà hỏi tôi.
Tất nhiên, tôi không thể nói chuyện bí mật động trời này ra với ai được, tôi phải giấu kín nó đi cho tới khi tôi nắm chắc được tình hình.
- Không thể nói với cô được sao ?
- Không…. Chuyện này…con không thể…nói với cô được.
- Quan trọng vậy sao ?
- Vâng.
- Vậy con nghĩ con có thể tự mình xử lý được chứ ?
Trước câu hỏi ấy của cô Thùy Linh, tôi hít vào một hơi thật sâu rồi trả lời dõng dạc:
- Được.!!!!
Nghe thấy câu trả lời, không hiểu sao Thùy Linh nhìn tôi với ánh mắt ánh lên vẻ ngưỡng mộ hoặc kính phục, cô nàng bỗng nhiên nắm lấy tay tôi, mỉm cười nói:
- Tốt, vậy mới xứng là người đàn ông của cô chứ (Nháy mắt)
- ………………..
Tôi chẳng biết nói sao nữa, im lặng một lúc tôi mới ngập ngừng hỏi:
- Cô thích con sao ?
- Uh!!! – Thùy Linh gật đầu trả lời không chút ngập ngừng
- …Vì sao ?
- Vì con là một chàng trai tốt, mạnh mẽ… và hơn nữa – Cô nàng cười dâm đãng liếc nhìn vào vị trí thằng nhỏ của tôi và nói – Từ lúc làm chuyện đó với Dũng, cô đã không thể quên được, nó quá tuyệt vời đối với cô, con đã lỡ làm thế rồi, phải chịu trách nhiệm nghe không ?
- ……….
Tôi không biết nói thế nào cho phải, nhưng được khen thì cũng sướng…
- Nhưng…nhưng…trách nhiệm thế nào … – Tôi ngập ngừng hỏi
Lúc này, tôi cảm thấy như đã bị lọt vào tròng của cô ả rồi. Như chớp ngay lấy câu lỡ lời của tôi, cô Thùy Linh nhào tới sát vào tai tôi mà nhấn mạnh từng câu một:
- Làm – Bạn – Trai – Của – Cô!!
- ……
Thôi thế là xong…
…………………
30’ sau, cô ả Thùy Linh cười khanh khách vì đã đạt được mục đích giờ đang thơm vào má tôi một cái trước khi chia tay. Nàng nói cần phải về nhà gấp vì chồng cô sắp về. Trước khi quay lưng đi, cô nàng lại ghé sát vào tôi, phả từng hơi thở nóng bỏng vào gáy tôi rồi thì thầm một câu tôi nghe giọng rất bí hiểm:
- Chàng trai của cô… khi nào không thể tự xử lý mọi chuyện nữa… thì nhớ tới cô. Có thể cô sẽ giúp được con nhiều đấy. Nhớ nhé, đừng quên…
Sau đó, bóng dáng thướt tha yểu điệu của cô Thùy Linh cúi người ngồi vào trong xe, sau đó nổ máy, trước đó còn kéo kính xuống cười mị với tôi rồi mới rồ ga phóng xe đi xa dần… Lúc này tôi mới cảm giác thấy thật may mắn và biết ơn khi cô ấy xuất hiện đúng thời điểm, với tính cách của nàng, đã giúp tôi bình tĩnh lại sau một cú sốc lớn như thế. Mặc dù cũng không coi cô Thùy Linh như một người con gái mình yêu thích, nhưng cảm giác có một người 'bạn' như vậy cũng thật là may mắn. Thầm nghĩ như vậy, đứng nhìn con đường trống trải trước nhà, tôi quay vào trong và quyết định, hôm nay trốn học. Tôi cần phải để đầu óc ổn định lại tất cả và suy nghĩ xem cần phải xử lý chuyện vừa rồi như thế nào. Và quan trọng hơn, trước lúc đó, tôi cần phải xác nhận lại một số chuyện mà hôm qua tôi không thể bình tĩnh tìm hiểu được… Lòng tôi lại cảm thấy nặng trĩu lại, tim đập bình bịch khi đi tới một quyết định khó khăn.
Tôi cần phải xem lại đoạn Video đó 1 lần nữa.
……
- Cạch….cạch…xoẹt…xoẹt….
Tiếng va đập của chiếc Camera đang bật kêu lên rất rõ, khiến tôi cảm giác rất khó chịu. Trong đoạn Video, rất rõ ràng là ông Thầy giáo Tin chính là người quay, nhờ có cái thói quen thuật lại mọi chuyện trước khi hành động nên tôi mới nắm rõ được hết quá trình theo dõi của ông thầy này. Tôi thầm đánh giá ông thầy này là một người khá liều đây…
Đoạn Video dần dần trôi qua được một nửa, tôi cố gắng căng mắt theo dõi từng chi tiết, hình ảnh trong đoạn video đó. Vị trí thì chắc chắn là ở trường của tôi chứ không phải là chỗ nào hết…Chắc chắn là không thể nhầm lẫn được. Tôi còn cảm nhận thấy được độ run rẩy và sợ sệt khi ông thầy giáo này gặp cái bóng đen đừng lù lù trước mặt, rồi có thể hình dung ra được cảm giác ngạc nhiên khi phát hiện ra cái hội mấy ông giáo viên khác cũng đội áo mưa thùng thình vào thời điểm mưa gió bão bùng ấy… Rồi cái đoạn đau lòng nhất mà tôi không hề muốn xem lại, nhưng tôi thầm nhủ cần phải bình tĩnh, phải xem thật kỹ để gạt bỏ ngày chút gì đó băn khoăn còn lại trong lòng…
- Ah…hự….Ah….sướng…sướng….đã quá….
Tôi nghiến răng ken két khi nghe tới cái giọng đó, mặc dù cái Camera chỉ đặt từ xa, nhưng lại không quá xa nên tôi có thể nhìn thấy rõ ràng… cực kỳ rõ…
Một thân hình con gái lõa lồ, trắng mịn, uyển chuyển và xinh đẹp vô cùng, nàng đang uốn éo dạng chân để lộ ra cái khe ở giữa thân mình tuyệt đẹp đó, cái thân hình tuyệt hảo ấy đang làm những động tác để khoe ra cái phần kín đáo nhất trong cơ thể của nàng… Trông nàng không có vẻ gì ngại ngùng e lệ hết mà còn có vẻ sung sướng và thỏa mãn khi những bộ phần nhạy cảm nhất của nàng được những người đàn ông đứng xung quanh., chính xác là mấy ông giáo viên đạo mạo mà tôi khi đi học vẫn thường gặp, họ rên rỉ, khoái trá khi nhìn thấy từng bộ phận kín nhất của nàng được hướng ra mời mọc với những động tác dâm loạn nhất.
Mà người con gái đó, không lạ lùng đối với tôi, bởi vì… nàng, con đĩ dâm đãng trong Video đó chính là Mẹ Dương Huyền của tôi…
Mẹ tôi, chính xác là mẹ tôi, khi cái khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc mượt mà và cả thân hình hoàn mỹ nóng bỏng ấy tôi đã từng chiêm ngưỡng, nó không thể nhầm lẫn đi đâu được. Chỉ khác một điểm, đó là thái độ dâm loạn không thể tưởng tượng được của mẹ. Mẹ sẵn sàng duỗi chân ra cho hội đàn ông đó liếm láp với khuôn mặt thỏa mãn, miệng cười khúc khích. Với thái độ vồ vập và khoái trá lạ kỳ khi mẹ nhìn thấy dương vật của đám giáo viên kia. Mẹ thích thú, nắm lấy từng cái cụ đen thùi lùi lông lá đó bằng bàn tay ngọc ngà của nàng, sung sướng, hít ngửi tứng cái một. Mẹ thè cái lưỡi đỏ hồng cùng đôi môi ướt át mà hôn, mút từng con cu, đủ thể loại của mấy ông giáo viên…
Một cảnh tượng hoạn lạc nhục dục mà chỉ thấy ở trên phim sex mà thôi, trông nó toát lên một vẻ ma mị khủng khiếp làm tinh thần tôi chấn động mạnh…
Cho tới khi, tôi nhìn thấy. Chính mẹ Dương Huyền xinh đẹp của tôi, ưỡn người nằm trên ghế, dạng đôi chân dài là niềm mơ ước của cánh đàn ông kia sang 2 bên, các ngón tay đang ở ngay ngoài mép cửa mình của mẹ, mẹ dùng nó để vạch miệng âm đạo của mẹ mở rộng ra, hãnh diện hướng tới ánh mắt của bọn giáo viên khốn nạn đó, nàng cười khúc khích súng sướng, chủ động hướng ánh mắt để lựa chọn từng con cu được phép thọc vào lồn của nàng, lồn của mẹ tôi… Khốn nạn… Hôm qua, khi xem tới đoạn này, tôi đã đánh rơi điện thoại, há miệng ra và gần như không thở được… Tôi hoảng sợ ngã xuống giường và gần như ngay sau đó tôi muốn đập vỡ cái máy tính… Sau khi tỉnh dậy khỏi cơn mê man hoang đường, trong lòng tôi tự tạo ra ảo giác tự nhủ rằng đoạn Video đó không phải là thật, nó chỉ là do tôi mơ, hoặc là tôi nhìn nhầm ai đó thành mẹ Dương Huyền. Nhưng bây giờ đây, khi đau lòng xem lại một lần nữa, tôi đành phải chấp nhận rằng, người trong video đó không phải là ai khác.
Chính là mẹ tôi…..
Thật may mắn khi có lời động viên của cô Thùy Linh, lòng tôi bây giờ chỉ lạnh lại, tôi cần phải suy nghĩ, tôi cần phải tìm một lý do, tôi cần phải tìm ra sự thật …
Khốn nạn……..
…………………………………………………..
…………………………
………………..
Thùy Linh đang chăm chú lái xe, nhưng dường như cô nàng đang có chuyện gì suy nghĩ, nhịp thở phập phồng trên bộ ngực đẫy đà của nàng nhanh dần… Cuối cùng, cô nàng đạp phanh chân, dừng xe lại tại một góc đường vắng….
Nàng thở dài một hơi, cúi đầu về phía trước, sau đó lại ngửa đầu dựa vào cái ghế phía sau, dường như nàng quyết định một điều gì đó. Thùy Linh lầm bẩm dường như chính nàng cũng không muốn nghe thấy:
- Dương Huyền à, tôi sẽ để cho cậu thử nếm trải một chút đau đớn…
Nhắm mắt hơi mỉm cười một chút như có vẻ khoái trá khi cô bạn mình gặp chuyện không hay. Nhưng cuối cùng, Thùy Linh lại buông một câu thật khó hiểu:
- Rốt cục, Dương Huyền ạ, cuối cùng thì cậu cũng luôn gặp may mắn…
HẾT chương 42
(Dũng sẽ quyết định như thế nào, Thùy Linh đã nhận ra được điều quan trong gì trong đoạn Video đó. Câu chuyện sẽ diễn biến tiếp với những bất ngờ mới như thế nào, mời các bạn đón đọc các chương sau )