Convert: Vespertine
Edit: Mạt Mạt | truyendkm.com: MatDangCanhY
“Vậy mình vào bảo bọn họ ngừng lại.” Chu Ninh lại đi vào, kéo Nghiêm Vi theo, không còn mùi thuốc lá nồng nặc như trước nữa, Nghiêm Vi kéo Ninh Kỳ Kỳ tìm một vị trí ngồi xuống.
Sắc mặt của Chu Ninh xanh mét, im lặng bĩu môi, nếu không phải vì tiếp theo đây sẽ có trò vui, cô ta mới mặc kệ Nghiêm Vi.
“Đây không phải là Nghiêm Vi sao? Đem người đẹp nào cùng đến vậy, uống với anh đây ly rượu nào?” Một tên béo người đầy mùi rượu bước tới, không ngừng nói những lời ngả ngớn, Ninh Kỳ Kỳ hơi nhướng mày, liếc mắt nhìn tên béo kia một cái: “Đã chơi thì phải chơi lớn chứ.”
Ninh Kỳ Kỳ gọi phục vụ đến, bảo cậu ta lấy hơn mười bình rượu loại quý nhất đến đây, đều là Dương Tửu, còn lẫn thêm hai chai Nhị Oa Đầu.
“Đánh cuộc thế nào đây?” Ninh Kỳ Kỳ và Nghiêm Vi liếc nhau, Nghiêm Vi mím môi cười, lộ ra chiếc răng nanh đáng yêu, khiến người ta mê mẩn, tên béo như bị hớp hồn.
“Đã đánh đố thì phải có đặt cược, nếu em thua thì đêm nay phải chơi “trò vợ chồng” với anh đây một đêm.” Ba chữ “trò vợ chồng” vừa thốt ra, tất cả mọi người trong phòng bao đều cười thành tiếng.
“Vậy nếu anh thua, tiền hôm nay anh trả, còn phải khỏa thân chạy quanh Shadow ba vòng.”
Ninh Kỳ Kỳ vừa nói xong, Chu Ninh liền lên tiếng: “Không được.” Đây là cái hố cô ta chuẩn bị riêng cho Nghiêm Vi mà.
Xin hãy đọc truyện ở địa chỉ chính chủ – truyendkm.com: MatDangCanhY để được đọc chương mới sớm hơn từ 5-6 tiếng, hãy là một người đọc văn minh, nói không với các trang reup.
“Làm sao, không dám đánh cược sao?”
“Ai nói không dám, cược thì cược.” Đều là mấy thanh niên mới hai mươi tuổi, đúng lúc nhiệt huyết, chỉ cần kϊƈɦ một cái là được, Nghiêm Vi biết rõ tửu lượng của Ninh Kỳ Kỳ, lúc đọc nguyên tác Nghiêm Vi đã biết Ninh Kỳ Kỳ ngàn ly không say, Nghiêm Vi hiểu, Ninh Kỳ Kỳ đang giúp cô trút giận.
Nghiêm Vi lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Nghiêm Chỉ: Anh, giúp em báo với Shadow là em làm mất thẻ VIP, khóa tất cả thẻ dùng dưới tên em ở Shadow lại, cả thẻ phụ của em nữa.
Lúc trước nguyên chủ vì lấy lòng Chu Ninh, không chỉ cho Chu Ninh rất nhiều thẻ VIP, mà còn có một thẻ phụ, thật ra nguyên chủ không ngốc đến nỗi cho Chu Ninh thẻ phụ, nhưng tự dưng gần đây lại bị mất, Nghiêm Vi không muốn tiện nghi cho Chu Ninh, con chó nuôi nó nó còn vẫy đuôi, cái loại bạch nhãn lang[1] như Chu Ninh, cô thà bỏ chứ cũng không muốn cho cô ta một đồng nào.
[1] bạch nhãn lang (白眼狼): sói mắt trắng, ý chỉ người ác độc, vô ơn.
Tên béo chấp nhận đánh cuộc với Ninh Kỳ Kỳ khiến bầu không khí được đẩy lên cao trào, trêи bàn đặt hơn mười bình rượu, Ninh Kỳ Kỳ rót rượu, Nghiêm Vi nhìn kỹ để đề phòng những người này bỏ thuốc, nguyên chủ cũng là người lăn lộn trong vòng này, dù không quá thông thạo, nhưng có những thủ đoạn nào, đại khái Nghiêm Vi vẫn biết rõ.
Ninh Kỳ Kỳ càng rõ hơn, lúc một tên đầu đinh ngồi cạnh tên béo định giở trò lừa bịp, Ninh Kỳ Kỳ liền nắm lấy đấy đầu hắn, đổ ly rượu kia đi.
Trong lúc nhất thời coi như đã dẹp xong.
Tên béo bắt đầu thành thật, mỗi người một ly uống với Ninh Kỳ Kỳ, Ninh Kỳ Kỳ thành công khiến tên béo kia gục xuống, mấy người còn lại cũng nóng lòng muốn thử sức, Ninh Kỳ Kỳ cong môi cười: “Mấy người cũng muốn thử có phải không, đến, chị đây một đấu với cả đám các người cũng không sợ.”
Xin hãy đọc truyện ở địa chỉ chính chủ – truyendkm.com: MatDangCanhY để được đọc chương mới sớm hơn từ 5-6 tiếng, hãy là một người đọc văn minh, nói không với các trang reup.
“Vi Vi, đừng làm mọi chuyện nghiêm trọng lên như vậy.” Mắt thấy những người khác sắp thua, Chu Ninh bắt lấy tay Nghiêm Vi, mặt lộ vẻ khẩn cầu: “Không phải cậu luôn muốn cùng anh Hằng ở bên nhau sao, mình giúp cậu, sắp tới là đại thọ 70 của ông nội, đến lúc đó chỉ cần anh ấy quan hệ với cậu, cho dù anh ấy không muốn phụ trách cũng khó, không phải đây là điều cậu ngày đêm mơ tưởng sao, mình giúp cậu đạt được tâm nguyện.”
“Chu Ninh, cô vẫn không hiểu hay đang giả ngu vậy.” Nghiêm Vi vỗ vào tay Chu Ninh: “Tần Hằng đã sớm có người yêu, tôi cần gì phải sống chết quấn lấy anh ta, người nhà họ Nghiêm cố chấp, nhưng cũng có tôn nghiêm, phá hỏng quan hệ của người khác là việc mà tôi khinh thường làm, cô cứ nhất quyến muốn sắp xếp cho tôi, rốt cuộc là vì cái gì?”