Ntr Diệp Hàn – Chương 5 Say rượu loạn tính với lão bản – Botruyen
  •  Avatar
  • 60 lượt xem
  • 3 năm trước

Ntr Diệp Hàn - Chương 5 Say rượu loạn tính với lão bản

Cảnh báo chương 5-6-7 thụ x lão bản trung niên đầu hói. Bạn nào không nuốt được hãy đọc chương 8!

Đảo mắt liền đến thời gian công ty liên hoan, Diệp Hàn sửa sang ăn mặc chuẩn bị ra cửa, lúc này điện thoại gọi tới, là lão bản(ông chủ~) công ty nói tiện đường tới đón cậu, Diệp Hàn không từ chối, ở cửa chờ đợi.

Lát sau lão bản đến, xa xa có thể nhìn thấy đỉnh đầu lão bản bóng lưỡng, Diệp Hàn đối với người trung niên này trong lòng kỳ thật có chút khinh thường. Ngồi vào xe, cùng lão bản tùy ý hàn huyên vài câu rồi nhìn ngoài cửa sổ mặt u buồn, lão bản thấy thế tìm đề tài:

“Tiểu Hàn a, cậu biết gần đây công ty muốn giảm biên chế không?”

Nghe câu nói Diệp Hàn quay đầu đối lão bản kinh hô:

“Cái gì…”

Ý thức thái độ mình không lễ phép, liền bình tĩnh ngữ khí: “Lão bản, lúc nào giảm biên chế, tôi không biết.”

Lão bản ra vẻ sầu khổ: “Đây là cơ mật công ty, rất nhiều người cũng không biết, cũng là tôi trước tiên lén nói cho cậu, để cậu có tính toán.”

Nghe xong lời này Diệp Hàn càng mày ủ mặt ê, bát cơm khó giữ được, nghĩ thầm sao xui xẻo như vậy, trở về cùng lão công thương lượng thôi, bỗng nhiên nhớ tới hẳn nên gửi tin nhắn để lão công biết mình có khả năng về trễ, không thể nói công ty liên hoan, chỉ có thể lấy cớ tăng ca, thở dài tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ ngựa xe như nước.

Lão bản nhìn thoáng qua Diệp Hàn, đôi mắt nhíu lại, nói:

“Tôi biết Tiểu Hàn là một người nỗ lực, làm việc cũng thực xuất sắc, chuyện này cậu cũng không cần quá lo lắng, tôi sẽ tận lực giúp cậu.”

Nói rồi dùng tay vỗ vỗ bả vai Diệp Hàn. Diệp Hàn nhìn chằm chằm lão bản lúc lâu, mới phản ứng lại:

“Cảm ơn lão bản, loại chuyện này thuận theo tự nhiên, cũng ngượng ngùng phiền toái ngài.”

Hôm sau mặt trời chiếu xuống, lão bản tỉnh lại trước, đang định tiền trảm hậu tấu, phát giác lông mi Diệp Hàn nhấp nháy dần dần chuyển tỉnh, hắn lập tức một lần nữa nằm giả vờ ngủ say. Diệp Hàn tỉnh lại xoa xoa huyệt thái dương, cả người nhức mỏi, nghĩ thầm đã xảy ra chuyện gì, cảm giác có người từ sau lưng ôm cậu, tưởng là lão công, chuyện đêm qua có chút ấn tượng, hai má đỏ ửng lên, ngượng ngùng phủ lên tay kia.

Diệp Hàn nhìn chung quanh một vòng, mới phát hiện không phải njaf mìn, sau đó tay cũng không giống lão công, Diệp Hàn đột nhiên trừng lớn đôi mắt, tránh thoát ôm ấp người nọ, ngồi dậy. dương v*t ba một tiếng thoát ly hoa huy*t.

Diệp Hàn quay đầu thấy người khác, hoàn toàn sợ hãi, cư nhiên là lão bản, hơn nữa cả đêm hôm qua đều là lão bản, chẳng lẽ là lão bản cưỡng gian chính mình? Diệp Hàn hỏng mất, cậu lập tức xuống giường tìm quần áo của mình mặc vào, theo động tác xuống giường khiến tinh dịch trong huyệt cũng chảy ra, Diệp Hàn xấu hổ mặt đỏ bừng.

Lúc này lão bản giả vờ bộ dáng chuyển tỉnh, mê mang nhìn Diệp Hàn, nhìn đến tình cảnh này sau đó hô to một tiếng:

“A, chuyện này là thế nào, Tiểu Hàn sao ở chỗ này?”

Nghe lão bản chất vấn, Diệp Hàn khẩn trương ấp a ấp úng nói không nên lời, nghĩ thầm chẳng lẽ hai người say rượu loạn tính sao? Lão bản thấy cậu như vậy vẫy vẫy tay nói:

“Thôi, tôi xem cậu cái gì cũng không biết, chuyện này bỏ đi, hôm qua chúng ta đều bị rót đến say không còn biết gì, coi như cái gì cũng không phát sinh đi.”

Diệp Hàn vẫn trố mắt nhìn chằm chằm lão bản không hé răng, lão bản nói tiếp:

“Tiểu Hàn, tôi thực xin lỗi cậu, hôm qua không đúng lúc giải vây cậu hại cậu uống say không còn biết gì phát sinh chuyện sai lầm. Tôi đáp ứng cậu, chuyện của cậu cái gì tôi cũng không nói đi ra ngoài, nên giúp cậu tôi sẽ tiếp tục giúp, cậu không cần khó tiếp thu.”

Nói xong lão bản còn giả vờ xoa ấn đầu tận lực biểu hiện mình đau đầu. Diệp Hàn cúi đầu suy nghĩ chốc lát, cậu thậm chí càng thêm nghĩ lão bản người này thật sự thực tốt, ngẩng đầu “Không thoải mái” nói với lão bản: “Kia…… Cảm ơn lão bản, tôi đi trước.”

Chịu đựng cả người đau nhức thu thập quần áo chạy trối chết, đón cửa lại, lão bản cười, “Hàn Hàn, còn muốn thao hoa huy*t cậu.”

Trên đường về nhà, Diệp Hàn mân mê di động không biết nên cùng lão công nói thế nào, nghĩ nghĩ nước mắt sắp trào ra. Gần đây bản thân thế nào, đã là lần thứ hai ngủ với người xa lạ bên ngoài, còn ba lần bốn lượt nói dối lừa gạt lão công, càng nghĩ càng khổ sở, nước mắt dâng lên đến càng nhiều……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.