Cô tỉnh dậy khi sắc trời đã về khuya, và còn đang nằm trong vòng tay ấm áp của một người. Thấy anh ngủ say cô rón rén lấy bàn tay đang đặt trên eo mình ra, nhìn anh không có động tĩnh cô mới an tâm bước xuống giường đi ra khỏi đây.
Cửa phòng vừa đóng, người trên giường tưởng như đã ngủ say lại mở mắt ra, đôi môi hiện ra một nụ cười quỷ dị.
Về phần cô, khi chạy ra khỏi đó đứng cạnh đừng bắt xe, gió đêm thổi vào khiến cô rùng mình mà co người lại.
Một bàn tay từ phía sau bịt miệng cô tóm cô kéo về phía góc khuất tối om không nhìn thấy gì. Cô hoảng sợ mà giãy giụa kịch liệt. Nhưng người kia chỉ càng tăng thêm sức lực.
Kéo cô áp sát vào lùm cây, bàn tay người đàn ông thần bí kia mò vào phía trong cô mà sờ soạng, ngón tay lách qua quần lót mà đi vào bên trong.
\” Ân. Không làm ơn đừng mà. \”
Người đàn ông không có ý định dừng lại, kéo khóa quần xuống giải phóng cự long, kéo quần lót của cô xuống đùi, ôm eo cô lên cứ như vậy mà đâm vào bên trong.
\” Ân \”
Cả hai cùng rên lên một tiếng. Cách một lớp da thịt cô có thể cảm nhận cả người đàn ông này nóng ran. Từng giọt mồ hôi nóng hổi rơi xuống khuôn mặt của cô. Phía dưới anh vẫn ra vào kịch liệt còn bên trên anh dùng môi liếm mút ngực cô cách một lớp áo sơ mi.
\” Ân \”
Tiếng rên rỉ của cô như tiếng thôi tình kích thích anh bùng cháy.
\” Aaaaaa đừng mà. Không không muốn…. ân ân anh đi ra đi. \”
\” Ngô ân ân không được. Từ bỏ aaaaaa \”
\” Bạch bạch … phụt phụt.\”
\” Không sâu … sâu quá rồi sẽ rách mất ân aaaaaaaaaaaaaaaa \”
Trong lùm cây tiếng rên rỉ nức nở của người phụ nữ không ngừng truyền ra, cùng với những tiếng va chạm mạnh mẽ.
Đám người đứng ngoài lùm cây chỉ biết cúi thấp mặt chờ lệnh của người phía trong. Nhưng trong lòng họ đều có chung suy nghĩ, lão đại như vậy liệu cô gái trong kia có chịu nổi không, hay là sẽ bị lão đại nhà họ làm chết.
\” Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa \”
Không biết qua bao lâu nhóm người nghe một tiếng thét vang lên, sau đó bên trong đó không còn có tiếng động gì nữa.
Lôi Phong khi thuốc trong người đã hết tác dụng mới chịu dừng lại. Nhìn người con gái ngất đi trên nền cỏ, con ngươi vì sống trong bóng tối đã quá lâu rồi nên có thể nhìn rõ diện mạo của cô. Ngũ quan cân đối da thịt mịn màng, đôi mày lá liễu vì khó chịu mà cau lại, chỉ vậy thôi mà đã vô cũng câu người rồi. Bên dưới của anh lại bắ đầu rục rịch chửi thầm một câu, sau đó sửa sang lại quần áo cho cả cô và anh rồi bế cô lên áp mặt cô vào ngực mình đi về phía xe ô tô đang đỗ.
Đàm em khi thấy anh ra thì cúi đầu cung kính.
\” Lái xe về thôi.\”
Họ gật đầu rồi bắt đầu chia nhau lên các xe phía sau. Thật ra họ rất muốn hỏi Lôi lão đạo của bọn họ rằng cô gái đó còn sống không?. Nhưng vì không muốn về đoàn tụ tổ tông sớm nên nhịn xuống không hỏi.