Vũ Thiên Thiên ngủ một giấc thật ngon đến tận trưa ngày hôm sau mới tỉnh dậy.
Ánh nắng chiếu những đốm chấm nhỏ li ti vào căn phòng.
Cô nhìn thấy bên cửa sổ, Lăng Vũ đang ngồi làm việc. Mái tóc ngắn rũ xuống trán, đôi mắt thể hiện sự tập trung nghiêm túc phía sau gọng kính vàng. Trên người anh mặc chiếc áo sơ mi trắng mở cúc ở ngực và chiếc quần đùi màu đen. Đôi tay như múa trên bàn phím phát ra những tiếng lạch cạch.
\” Vũ \”
Cô ngồi dậy từ trên giường cất giọng gọi anh.
Bàn tay như múa kia bỗng dừng lại. Anh quay đầu sang cười với cô.
Nhìn khuôn mặt mới tỉnh ngủ của cô, mái tóc xoã tung sau lưng chiếc áo mỏng tang không hề che đậy được thân thể cô. Từng vòng eo, đường cong đều phản chiếu vào trong mắt anh.
Hôm qua chưa được ăn lo hôm nay lại nhìn thấy như vậy, anh sao mà chịu nổi.
Tiến về phía cô nắm cằm cô lên, cúi xuống in lên đó một nụ hôn.
\” ừm. \”
\” Em biết là hôm qua anh ăn không được lo mà. \”
\” Không được \”
\” Hôm qua anh có thể chiều em nhưng hôm nay thì không được rồi. \”
Không để cô nói gì thêm anh ôm cô đi về phía cửa, ấn đi lên phòng phía trên.
Hai người họ bước vào một căn phòng màu đỏ rực. Vũ Thiên Thiên nhìn đây giống phòng tình thú hơn.
Lăng Vũ ôm cô đi vào chiếc đu ở giữa phòng. Cô quan sát chiếc đu này. Những đầu dây được buộc trên các cành cây to lớn. Xung quanh căn phòng bầy rất nhiều loại ghế khác nhau.
Cô thắc mắc hỏi.
\” Những thứ này ở đâu ra vậy?\”
\” Dành cho em đấy. Tôi qua anh mới gọi người lắp. \”
\” Anh…. Vũ …. anh \”
Dừng lại trước chiếc đu, anh ôm cô ngồi xuống. Môi anh cúi xuống hôn lấy môi cô, bàn tay anh cách một lớp áo mỏng mà xoa bóp ngực cô.
\” Ân \”
Hai tay cô đưa ra bám lên trên dây đu cả người ngồi lên đùi anh.
Anh kéo khóa quần mình xuống lôi thứ đó ra, đẩy mông cắm vào bên trong của cô.
\” Ừm \”
Anh lấy đà cho chiếc đu đi lên đi xuống. Từ cú lấy đà của anh, anh đều mạnh mẽ cắm vào bên trong cô.
\” Ân \”
Hai tay cô bám chắc vào sợi dây, đầu ngửa ra sau, mái tóc rũ tung đằng sau lưng, cong người đón lấy từng cú va chạm của anh. Đôi chân dài của cô quấn quanh hông anh.
Anh cúi xuống ngậm lấy cặp bồng đào cưng cứng của cô mà cắn.
Sự tê dại, cảm giác thích thú và sự lâng lâng khi ở trên không trung khiến đầu óc cô hơi choáng váng.
\” Ừm \”
\” Em thích cảm giác này không?\”
\” Ân. Thích \”
\” Thật là không uổng phí tâm tư anh đặt vì em mà. \”
Một màn này diễn ra thật là muốn bỏng mắt người xem mà. Tiếng rên rỉ cứ vang lên từ khi mặt trời còn ở trên cao đến khi mặt trời đi về núi mới có chiều hướng suy giảm.
Vũ Thiên Thiên mệt lả, cả người dựa vào người Lăng Vũ. Cảm nhận được côn thịt của anh vẫn còn đang chôn trong khe huyệt của cô khiến cô càng đỏ mặt. Dâm đãng mẫn cảm thì sao chẳng nhẽ cô mặt dày không biết ngại chắc.
Lăng Vũ ôm cô đi về phía ghế ngồi, nhưng vẫn không có ý định rút cái gì đó ra.
\” Vũ Nhi anh chỉ mong muốn em có thể mang thai con của chúng ta mà thôi. \”
Nghe anh nói cô ngơ ngác giương mắt nhìn anh.
Lăng Vũ đưa tay đặt lên chiếc bụng phẳng lì của cô.
\” Có thể anh không phải là người đàn ông đầu tiên của em. Nhưng anh rất thích em. Những lúc xa em anh đều nhớ đến em em biết không. Thật ra lúc đầu anh cũng chỉ muốn chơi đùa em cho vui thôi. Nhưng không biết tại sao từ lần đó đến giờ anh không thể quên em được. Nhiều lúc muốn đến tìm gặp em mà không thể được. \”
\” Vũ Nhi trong trái tim em có chỗ nào dành cho anh không ?\”
\” Em … em \”
Thấy cô ngập ngường anh cười khổ. Đang định nâng eo cô rút ra, thì bị hành động của cô làm cho đứng hình.
Vũ Thiên Thiên ngồi mạnh xuống trên người anh, kéo cổ anh xuống ngẩng lên hôn lấy đôi môi của anh.
Rất nhanh anh đã đổi khách thành chủ. Áp đảo lấy cô.