Rafa gật đầu, cầm bảng vẽ, trao đổi với những người đàn ông trung niên trong thôn về công việc tiếp sau đó.
Hiện tại chuyện duy nhất mà Hạ Thiên phải đối mặt chỉ có: Hôn lễ!
Hôn lễ được định vào một buổi tối vài ngày sau. Hạ Thiên rửa mặt chải đầu, đổi lại váy dệt bằng vải lanh màu kem, khoác áo da cáo lớn màu trắng, trên đầu còn phủ một lớp vải dát rỗng.
Nghi thức được tổ chức trong sân nhà Rafa —- ai bảo ông ta là bác sĩ duy nhất, có nhà to nhất thôn chứ?
Đống lửa trại cao khoảng nửa người, ánh lửa cao chót vót cháy thành màu vỏ quýt đẹp mắt, vang lên tiếng lốp bốp, thỉnh thoảng có hoa lửa tung bay lên bầu trời xanh đậm đã tối đen hơn một nửa, dập tắt lặng lẽ trong trời đêm.
Mười sáu người chồng của cô mặc áo lông thú tốt nhất, đứng thành một hàng, chờ cô, trao đổi nhẫn với cô.
Thực tế, ở thời đại của cô tập tục trao nhẫn phổ biến toàn cầu, thật ra là bắt nguồn từ hôn lễ giữa nam nữ người Vikings,tập quán phải trao nhẫn làm tín vật, mỗi một cái đều đại diện cho một người chồng của cô.
Nhưng Hạ Thiên thì không có nhiều nhẫn như vậy. Cô bỏ ra mấy ngày nay, dùng dây da được mài nhẵn tết thành mười sáu chiếc nhẫn, trong mỗi một chiếc có một sợi tóc của cô. Cô dùng những chiếc nhẫn da này cưới những người chồng của cô.
Mười sáu người đàn ông đứng xếp hàng, trao nhẫn với cô, hôn lên môi cô.
Một xâu đeo trĩu nặng trên cổ. Đây là trách nhiệm trĩu nặng của cô.
Mười sáu người đàn ông và một người phụ nữ, nhảy múa trước đống lửa, uống bia lúa mì đen vừa chua vừa đắng và rượu mật ong ngọt ngào. Hạ Thiên say rất nhanh, cô dùng ánh mắt mê say nhìn Yakai, nhìn Ingrove, nhìn cha con Rafa, và mười hai người đàn ông khác.
Tên của mười hai người đàn ông này dựa theo tuổi từ lớn tới nhỏ, chia ra gọi là January, February, March….cho đến December. Sau khi Hạ Thiên nghe tên của họ thì mới biết được, hóa ra Yakai và Ingrove là con được sinh ra với người chồng mà mẹ của họ yêu nhất, cho nên mới nghiêm túc đặt tên. Những người con khác đều là gọi trực tiếp theo tháng.
Ngược lại là thuận tiện cho Hạ Thiên. Nhưng cô có chút cảm giác đau lòng thay cho họ, dường như tên gọi như vậy đại diện họ không được mẹ yêu thương đủ.
Đống lửa vẫn cháy hừng hực. Vẻ mặt Hạ Thiên ửng hồng vì say rượu, nhảy múa một đoạn với người đàn ông này, lại nhảy thêm một đoạn với người đàn ông khác. Không biết là do người đàn ông nào bắt đầu, lúc khiêu vũ, tay liền không thành thật sờ về phía ngực của cô, sờ tiểu huyệt của cô, đâm chọc vào tiểu huyệt và cúc huyệt. Lấy lại tinh thần, Hạ Thiên đã bị mấy người đàn ông ôm, hôn, vài đôi tay to chạm vào trong quần áo của cô, vén váy dài của cô lên, lộ ra hai chân trần và mông.
Nửa người được đống lửa sưởi ấm, nửa người hướng về phía đồng tuyết phủ dày lạnh giá. Một bên là băng một bên là lửa, thân thể cô bị hai tầng nhiệt độ này hành hạ, chỉ mong bàn tay thô ráp đang vuốt ve đùi cô dùng thêm sức, sưởi ấm cô, vuốt ve cô, nhéo cô bóp cô, chơi cô.
Một người đàn ông nhét dương vật vào tiểu huyệt của cô, là March, dương vật đó vô cùng to, người đàn ông mặt mũi anh tuấn đến khiến cô vừa nhìn đã ẩm ướt.
Trong cúc huyệt cũng nhét một cây dương vật. Là January, người lớn tuổi nhất trong số các anh em bên ngoài của Yakai, dương vật như có ma lực, lần đầu tiên đụ cô đã khiến cô dục tiên dục tử.
Có người đang nhéo bầu vú của cô. Là Ingrove, cậu ta luôn thích bầu vú của cô nhất, như đứa trẻ chưa được ăn no.
Có người đang đánh mông của cô, có người đang vuốt ve đùi cô, có người đang liếm chân cô. Hạ thiên đã không còn phân biệt được ai với ai, toàn bộ linh hồn và thể xác đắm chìm trong tình dục điên cuồng.