Nơi Đâu Tìm Thấy Em – Chương 89 – Botruyen

Nơi Đâu Tìm Thấy Em - Chương 89

Sau khi chạy thêm được một đoạn, Mai Trang bỗng khựng lại, ôm lấy ngực rồi khuỵu xuống đất… Hoảng hốt…tôi vội vàng lao thật nhanh đến…

– Trang…! – Tôi hét lên…

– ….! – Nàng im lặng ngẩng đầu lên nhìn tôi…ánh nhìn có chút gì đó trách móc…rồi từ từ gục đầu xuống…

– Trang…! – Tôi lao đến đỡ lấy nàng…

– …..!

– Đừng làm sao nhé…anh xin lỗi…hãy nghe anh…! – Bỗng dưng khóe mắt tôi cay cay…rồi có hàng lệ rơi xuống…

– …..!

– Anh xin lỗi…anh xin lỗi…! – Tôi ôm chặt lấy nàng…thì thầm bên tai mà giọng nghẹn ngào…

– …Anh…là đồ ngốc…! – Nàng thì thào…đưa bàn tay run rẩy lên gạt nước mắt của tôi…rồi nàng nằm im bất động… Hơi thở của nàng nhiều lúc khá yếu…

Tôi định dìu nàng về thì có tiếng động đằng sau…

– Thằng kia…buông cô bé đó ra…! – Tiếng mấy đứa hét lên…tôi vội vàng bế nàng lên rồi bỏ chạy về phía trước…mặc cho tiếng la hét đằng sau…

Không may…không hiểu lúc đó tôi vội vàng quá hay sao mà vấp chân vào một vật gì đó… Trong đêm tối tôi không nghĩ là chúng tôi đã bỏ chạy ra một hồ bơi ở gần đó…

– Tùm…! – Chúng tôi ngã xuống dưới hồ… Cả hai đứa đều bị chìm xuống… Tôi cố gắng ngoi lên…thế nhưng tôi thấy chân mình đau đớn…nhìn xuống thì quần tôi đã bị rách dưới chân…máu đang từ từ rỉ ra…

Tôi không thể ngoi lên được… Còn Mai Trang…nàng đang bất tỉnh…không thể cứu được cả hai đứa rồi…

– Trang…anh xin lỗi…! – Tôi đau đớn nghĩ thầm…rồi trong lúc mộng mị…tôi bỗng cảm thấy có ai đó kéo tôi thật nhanh…thật mạnh lên khỏi mặt nước…

– Hấc…! – Tôi ngơ ngác nhìn quanh…chợt thấy Mai Trang đang cố gắng giữ lấy tôi… Nàng đã bơi được rồi sao?

– Trang…em…? – Tôi sững sờ…không tin vào mắt mình nữa…

– …..! – Nàng im lặng không đáp…chỉ quay sang nhìn tôi… Nhưng tôi thấy rõ là nàng đang rất yếu…có khi nào nàng sẽ quá sức không?

– Bỏ anh ra đi…nếu không em sẽ kiệt sức đấy…! – Tôi hét lên…rồi cố gắng gỡ tay nàng ra…nhưng nàng càng giữ chặt hơn…rồi chợt bật khóc…

– Không…em sẽ không bỏ anh đâu…! – Nàng lắc đầu…giữ chặt lấy tôi…

– Sau tất cả chuyện vừa rồi…em không căm ghét anh ư…? – Tôi buồn buồn nói…

– Không…vì em yêu anh…! – Nàng ôm chặt lấy tôi thì thầm… Điều đó dường đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi…

Bằng những nỗ lực ghê gớm…cuối cùng tôi cũng ngoi lên được…đưa nàng lên bờ rồi tôi cũng trèo lên theo… Nàng tuy rất yếu…nhưng vẫn cố gắng kéo tôi lên…

– Trang…em…! – Tôi ngập ngừng định nói thì nàng đã đứng lên ôm lấy tôi…

– Anh…đứng yên nào…! – Nàng thì thầm…đằng sau…có mấy người chạy qua chỗ chúng tôi thật nhanh…là những người lúc nãy…

Đến khi họ bỏ đi rồi…nàng gục đầu vào vai tôi…nhẹ nhàng nói…

– Mình về đi…em mệt lắm rồi…!

– Ừm…em đi được không? Hay để anh cõng…? – Tôi ái ngại nhìn nàng…

– Hì…anh giúp em đi…! – Nàng thì thầm khe khẽ…

– Được rồi…về nào…! – Tôi đỡ nàng lên lưng rồi cõng đi…trời lạnh…quần áo chúng tôi thì ướt…cả hai đứa hơi run vì lạnh…nhưng có là gì…vì chúng tôi đã có nhau rồi… Cái lạnh sẽ chẳng còn lạnh nữa…

*******

– Vậy…Ngọc đưa em ảnh này à…?

– Dạ…! – Nàng gật đầu…

Chúng tôi đang ngồi trong phòng khách nhà nàng… Không khí xung quanh khá yên tĩnh và…ấm áp…

– Ngọc có nói gì với em không…? – Tôi nhướn mày thắc mắc…

– Dạ…Ngọc nói anh dạo này hay đi lại với Thư…! – Nàng cúi mặt…

– Và…em tin vậy…?

– Thì…lúc đâu em cũng không có tin…nhưng nhìn bức ảnh…! – Trang bẽn lẽn nói…

– Thế…nếu nó không phải thật thì sao…? – Tôi thở dài…

– Em…không biết…em xin lỗi…! – Nàng nhìn tôi áy náy…trông tội lắm…

– Không sao…chỉ là…vậy thôi…! – Tôi ngập ngừng nói…

– ….!

Tôi kéo nàng vào lòng và ôm chặt… Vuốt nhẹ tóc nàng…tôi thì thầm…

– Em…ngủ đi…!

– Anh sẽ ở lại chứ…? – Nàng thì thầm…

– Anh sẽ ở lại đến khi em ngủ…! – Tôi gật đầu…

– Dạ…! – Mai Trang nhắm mắt lại…

– Ngủ ngon nhé…! – Tôi nhẹ nhàng nói…nàng không đáp…nhưng đôi tay ôm chặt tôi hơn…

Lặng lẽ ngắm khuôn mặt thiên thần của nàng… Tôi chợt lo sợ có thể mất nàng… Biết tìm đâu ra cô nàng dễ thương thứ hai nữa…

Khoảng nửa tiếng sau…khi chắc chắn nàng đã ngủ say… Tôi nhẹ nhàng đặt nàng xuống ghế…dùng chăn đắp cho nàng rồi hôn nhẹ lên trán… Bước ra khỏi nhà…tôi khóa cửa thật cẩn thận… Rồi chạy xe đi…

Có một điều gì đó không ổn…khiến chúng tôi phải đối mặt với điều lo sợ nhất…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.