Ngay khi nàng vừa nói dứt câu…thằng Minh đã bật cười, đưa tay sờ soạng khắp người nàng… Mai Trang mím chặt môi cam chịu…nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống… Nhưng đôi khi…nàng vẫn không nén được tiếng nấc uất nghẹn… nỗi tủi nhục khi bị người con trai khác sờ soạng mà mình không thể kháng cự… Nhưng nàng vẫn đứng yên…chỉ đưa mắt nhìn tôi…đau khổ…nhưng đầy yêu thương.
Tôi thì chẳng làm được gì cho nàng…thằng Minh vẫn giữ con dao trên tay… Nhìn nàng mà lòng đau như cắt…tôi không muốn nàng tiếp tục chịu đựng vì tôi nữa…
– Cô em thấy sao…? – Thằng Minh nhếch mép cười…
– Không sao cả…hức…! – Nàng nấc lên…
– Vậy anh vào bên trong nhé…! – Thằng Minh nói rồi luồn tay vào bên trong áo nàng… Lần này thì Mai Trang thở dốc ra…cả người run rẩy…rồi bật khóc…
– huhuhu…!
– Sao thế? – Thằng Minh tạm ngừng lại, nó vờ ngạc nhiên nhìn nàng.
– K…hông có gì…hức…huhu…! – Nàng cố gắng mím chặt môi lại…rồi không hiểu vì không chịu đựng được nữa hay sao mà nàng từ từ khuỵu người xuống…ngã lăn xuống đất…
– Mai Trang…! – Tôi hét lên…
– Nó ngất rồi…! – Thằng Minh quăng con dao sang một bên, định đưa tay chạm vào nàng…
Nhưng lúc này tình thế đã hoàn toàn khác… Thằng Minh đã hạ con dao xuống…mấy thằng bạn tôi chắc vừa chuẩn bị xong… Và thế là tôi vùng ra…dùng cùi chỏ húc mạnh vào bụng hai thằng đằng sau tôi…
– Hự…! – Bọn nó ngã vật xuống đất…
Thằng Minh giật mình vội vàng định cầm dao lên… Tôi bật cười, đưa chân đá văng con dao sang bên khác…đồng thời đá thẳng vào mặt thằng Minh một cái…
– Bốp…! – Nó ôm mặt đứng lùi lại…
– Bọn mày…xử thằng này…! – Thằng Minh hét lên…lập tức có gần chục thằng từ trong ngõ bước ra… Nhưng chúng còn ở khoảng cách khá xa… Tôi lợi dụng tình huống đó mà tung người đá liên tiếp vào bụng và ngực thằng Minh…Rồi tôi thở ra…bình tĩnh nhấn quay số nhanh một thằng bạn…
– Hự…! – Hắn ngã lăn ra đất…bọn kia thấy thế định lao vào tôi ngay, nhưng bị thằng Minh ra hiệu ngăn lại…rồi nó chật vật cố gắng đứng lên…
Tôi đỡ Mai Trang đang nằm bất tỉnh ở dưới đất lên lưng tôi… Tôi không bỏ chạy…vì tôi còn phải phục thù cho cả tôi và nàng nữa… Nhẹ hôn lên trán nàng, nước mắt tôi chợt trào ra…thương nàng quá… Đằng sau tôi…mấy thằng bạn của tôi cũng vừa đến kịp…
– An…bọn tao đến rồi…em Trang sao thế mày…! – Thằng Thắng ngạc nhiên nhìn nàng…
– Chuyện dài lắm…giờ không phải lúc kể…tao cần bọn mày xử lí mấy thằng khác…thằng Minh để tao…! – Tôi gằn giọng nói…
– Rõ…! – Cả bọn đồng thanh…
– Bắt con Trang lại cho tao…còn cả bọn xử lí bọn chúng! – Thằng Minh hét lên…
Mấy đứa đệ của thằng Minh lao lên định bắt nàng… Tôi nhếch mép cười…mơ đi…chừng nào tôi còn sống thì mấy ông sẽ không bao giờ chạm được vào Mai Trang của tôi nữa… Tôi cúi xuống, quét một cước mạnh xuống đất, rồi bật lên xoay người đạp thẳng vào người bọn chúng…
– Hự…! – Hai thằng nằm lăn ra đất…
Lợi dụng tình thế đó…tôi nhờ thằng Thắng đưa Mai Trang đến một nơi an toàn…lát nữa chúng tôi sẽ gặp nhau ở đó…
– Thắng…tao nhờ mày việc này…! – Tôi vỗ vai nó…lợi dụng lúc bọn thằng Minh đang lùi lại một chút…
– Sao…việc gì…? – Nó gật đầu.
– Mày đưa em Trang ra…bờ biển…có hàng ghế ở đó…! – Chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại chọn nơi đó là nơi an toàn…có lẽ đó là nơi mà tôi và nàng đã làm lành với nhau sau rất nhiều chuyện đã xảy ra giữa hai đứa… Và nó còn là nơi chúng tôi đã từng hôn nhau…từ lúc tôi còn chưa là người yêu nàng…
– Ừ…sao không nhờ bọn nó…? – Nó nói nhỏ…
– Tao tin tưởng mày…sẽ không tranh thủ làm gì em Trang…em ấy chịu đựng nhiều lắm rồi…tao không muốn tình trạng lại tái diễn nữa…! – Tôi thở hắt ra…đúng lúc mấy thằng nữa vùng lên…
Mấy thằng bạn tôi không chờ tôi ra lệnh nữa, tất cả xông lên và bắt đầu trận chiến…mà chính xác đó là trận chiến giữa tôi và thằng Minh…
– Mày nhanh lên…! – Tôi đỡ nàng sang lưng thằng Thắng…hôn thêm lên má nàng một cái nữa…để tiếp thêm sức mạnh và động lực cho tôi…vỗ vai thằng Thắng…
– Đi đi…! – Tôi đẩy nó đi rồi quay lại, đúng lúc thằng Minh lao tới, vung con dao lên…
Tôi lách được…nhưng thấy lưỡi dao sượt qua mặt tôi…cảm giác lành lạnh…mặt tôi bị một vệt dài nhưng không sâu lắm… Tôi dùng chân đá thẳng vào cánh tay nó…đồng thời dùng tay chặt mạnh xuống…
– Au…! – Hắn làm rơi con dao…ôm lấy tay…
Tôi cầm con dao lên và vứt thẳng ra ngoài ngõ… Thấy thằng Minh định chạy theo…tôi bật người vào tường rồi đá thẳng vào ngực nó một cái…
– Hự…! – Hắn lảo đảo bước lùi lại…
Tôi không nương tay…bật người lên dùng cả hai chân đá liên tiếp vào mặt nó… rồi ngã xuống đất… Hắn đập người vào tường phía sau…lấy tay ôm mặt… Tôi nhanh chóng gượng dậy, dùng đầu gối lao tới húc thẳng vào bụng và mạn sườn thằng này… Đồng thời đánh liên tiếp vào người nó…liên tục…
Đúng lúc tôi đang định đưa tay đánh nhát cuối vào gáy thằng Minh, hắn lập tức gạt ra rồi đấm thẳng vào ngực tôi một cái…cú đấm khá mạnh, tôi loạng choạng lùi lại, ôm lấy ngực thở dốc…
Hắn tiếp tục đá vào người tôi… Tôi phải lùi lại mấy bước để né… Nhưng có cú không né được… Tôi lại ôm lấy mặt… cúi xuống lộn người một cái, đồng thời đấm thẳng vào chân nó một cái đồng thời xoay người dưới đất đá thẳng vào chân nó…mạnh đến nỗi hắn ngã đập mặt xuống sàn… Tôi đạp liên tục vào người nó, đá thẳng vào mặt nó một cái rồi dùng tay chặt mạnh vào gáy và người nó…
Thằng Minh không kháng cự được nữa…nó nằm thở dốc… Tôi nhếch mép cười…nhìn quanh…tất cả bọn đệ của thằng Minh đã nằm lăn dưới sàn…mấy thằng bạn tôi đang đứng nhìn tôi xử thằng Minh…
Tôi sút thẳng một cái vào bụng hắn, gằn giọng:
– Cú này là vì mày dám giở trò với Mai Trang…! – Tôi đá khá mạnh…
– Hự…!
– Cú này là vì dám bắt cóc cô ấy…! – Tôi đá tiếp một cú nữa…
– Mày…mày…sẽ bị đuổi học…! – Hắn nói…
– Không có chuyện đó đâu…! – Tôi lắc đầu…
– Minh…Minh… cậu sao thế này? – Tiếng em Ngọc hét lên từ đầu ngõ…rồi em ấy chạy ngay đến chỗ thằng Minh…đỡ lấy nó… Em ấy bật khóc…
– Ai…ai làm cậu ra như vậy…? – Em ấy nghẹn ngào…
– Hắn…! – Thằng Minh chỉ tay vào tôi, em Ngọc đứng lên…giận dữ nhìn tôi…
– An…cậu làm gì với người yêu mình vậy hả…? – Em ấy nói rồi định vung tay tát tôi một cái…nhưng tôi đã chặn lại…tôi không làm gì sai…nên không muốn nhận cái tát của em ấy…
– An…! – Em ấy nhìn tôi hoảng hốt…
– Cậu đừng có bảo vệ nó…đừng bao giờ…hắn chẳng ra gì đâu…!
– An…cậu nói không hề có căn cứ…! – Em ấy tức giận nhìn tôi…
– Minh…nếu mày mà khiến bọn tao bị sao…thì em Ngọc của mày và tất cả mọi người cũng sẽ biết những chuyện vừa rồi…tao đã quay video lại hết rồi…! – Tôi cúi xuống thì thầm vào tai thằng Minh…
– Mày…mày…! – Nó giận dữ…
– Suy nghĩ đi…đừng có mà hấp tấp…! – Tôi bật cười rồi đứng dậy, nhìn thằng vào mắt em Ngọc…
– Ngọc…sau này cậu đừng hối hận về những gì cậu đã đối xử với mình suốt thời gian qua…! – Tôi nói rồi quay người bước đi luôn…
– An…An nói vậy là sao? – Em ấy run run…
– Rồi một ngày nào đó…đừng tìm cách quay lại với mình…không bao giờ mình chấp nhận điều đó đâu! – Tôi vỗ vai mấy thằng bạn rồi cả bọn kéo nhau đi…bỏ lại phía sau thằng Minh…em Ngọc và những đứa khác…
Vừa đi…chúng tôi vừa nói chuyện khá sôi nổi… Thằng Cường với thằng Hưng thi nhau kể…
– Mày có thấy không…lúc nãy một mình tao hạ mấy tên một lúc…! – Thằng Cường vỗ ngực..
– Ờ…tao cũng một mình hạ mấy đứa…bằng một đòn đánh thôi! – Thằng Hưng cũng tự cao không kém…
– Bọn mày không bị thương chứ hả…? – Tôi nhìn bọn nó…
– Không…bọn nó đánh chán…chẳng thấm vào đâu…chỉ được cái đông! – Thằng Đức lắc đầu…
– Vậy à…? – Tôi thở dài…có lẽ mỗi tôi bị nặng nhất…
– Mặt mày chảy máu kìa…băng lại đi…! – Thằng này lo lắng nhìn mặt tôi.
– Không sao…để lát nữa tính sau…! – Tôi lắc đầu…
– Sao…em Trang bị sao vậy…mày kể đi…! – Cả bọn thắc mắc…
Thở dài, tôi bắt đầu kể lại chuyện từ lúc chúng tôi chào tạm biệt nhau đến khi tôi chạy đi nhờ mấy thằng bạn… Và lúc tôi chạy đến chỗ hẹn…gặp thằng Minh…mọi chuyện xảy ra với nàng…tôi đều kể ra hết mà không giấu làm gì…
Nghe xong…cả bọn bạn tôi im lặng…không ai nói với ai một lời nào…tất cả dường như đều đang suy ngẫm về một điều gì đó…
Đến nơi hẹn…tôi đang thấy thằng Thắng đang ngồi một bên ghế… còn Mai Trang đang nằm trên phần ghế còn lại…nàng vẫn chưa tỉnh lại… Tôi vội vàng chạy đến chỗ nàng, lo lắng hỏi thằng Thắng…
– Em Trang sao rồi mày? – Tôi ngồi xuống ghế…
– Haizz…em nó vẫn chưa tỉnh lại đâu…từ nãy đến giờ rồi…! – Thằng này lắc đầu…
Tôi nhẹ nhàng đỡ nàng lên…người nàng lạnh toát…hơi thở nhẹ nhàng phả ra… Nàng sắp cảm lạnh rồi… Tôi vội bỏ áo khoác của tôi ra…chùm qua người nàng…rồi để nàng ngồi hẳn vào lòng tôi rồi ôm chặt lấy nàng… Nàng nằm gọn trong vòng tay tôi…mặt áp vào ngực tôi…hơi thở nhẹ…thỉnh thoảng hơi đứt quãng một chút… Mỗi lần như vậy…tôi lại thấy lòng mình thắt lại…nước mắt lại trào ra…thương nàng vô cùng…
– Tỉnh lại đi em ơi…! – Tôi thì thầm vào tai nàng…rồi quay sang nhìn thằng Thắng…
– Mày…Trang lạnh vậy mà mày không khoác áo cho em ấy à…? – Tôi thở dài nhìn nó…
– Vậy à…tao không để ý…! – Thằng này giật mình…
– Thôi không sao…mày giúp tao thế là được rồi! – Tôi lắc đầu…
– Tao xin lỗi…! – Thằng này gãi đầu…
– Rồi…không sao mà…! – Tôi lắc đầu…
– Chuyện xảy ra với em Trang thế nào…? – Thắng nhìn bọn tôi thắc mắc.
Tôi ngồi im lặng…để cho mấy thằng bạn của tôi kể lại… Tôi không muốn nói lại một lần nào nữa… Đau lắm…
Sau khi thằng Đức chậm rãi kể lại xong…cả bọn lại im lặng nhìn tôi và nàng… Rồi thằng Thắng thở ra…mỉm cười nhìn tôi…
– Tao biết mà…!
– Mày biết điều gì…? – Tôi ngạc nhiên…
– Tất nhiên…tao biết em nó yêu mày đến thế nào…nhưng tao chỉ không ngờ rằng…em nó yêu mày đến nỗi sẵn sàng hi sinh vì mày…! – Nó thở dài…
– Ừm…tao cũng không ngờ được…! – Tôi nhìn nàng rồi lại nhìn bọn bạn…nước mắt tôi đôi khi vẫn rơi xuống…
– A…n ơi…! – Nàng nhẹ nhàng thì thầm…cả mấy đứa chúng tôi đều giật mình nhìn nàng…
– Anh đây…anh đây…! – Tôi vội vàng nói…
– …..! – Nàng lại im lặng…có lẽ nàng chưa tỉnh lại…chỉ như một lời nói thầm trong giấc mơ thôi…
Mấy thằng bạn tôi nhìn tôi lắc đầu…
– Em nó yêu mày nhiều lắm đấy…cố gắng đối xử tốt với em ấy nhé!
– Yên tâm…tao yêu em nó nhiều lắm…! – Tôi ôm nàng chặt nàng…nói nhẹ nhàng …
– Mong bọn mày hạnh phúc…em Trang đau khổ nhiều rồi…! Bọn tao về đây…! – Thằng Thắng nói…
– Ừm…cảm ơn bọn mày nhiều…khi nào có dịp bọn mình đi ăn! – Tôi mỉm cười nhìn bọn nó…
– Rồi… bọn tao để hai đứa mày riêng tư…nhưng không được làm gì em ấy đâu đấy…! – Bọn nó bật cười rồi kéo nhau đi…
Tôi nhìn theo bọn nó…lòng chợt thấy vui hơn…vì mình có những người bạn thật tốt… Cúi xuống nhìn nàng…tôi thì thầm…
– Mai Trang ơi…em tỉnh lại đi nào…!