Nơi Đâu Tìm Thấy Em – Chương 123 – Botruyen

Nơi Đâu Tìm Thấy Em - Chương 123

– Chuyện này là sao? – Mai Trang bám chặt vào thành ghế, nhìn tôi lạnh băng.

– Ấy làm gì mà căng thẳng vậy? – Anh Thư kéo nàng lại gần, nhưng ngay lập tức bị nàng gạt ra.

– Tránh ra! – Nàng quát em ấy.

– Ấy đừng nóng! Dù sao thì An cũng đang rất vui vẻ ở đây? Phải không? – Thư đặt hai tay lên vai tôi khiến tôi giật nảy mình.

– Ơ đâu? – Tôi lúng búng đáp, gạt tay em ấy ra.

Đúng lúc đó, một đứa em của Thư chạy lại gần chỗ chúng tôi đang đứng, tay cầm cốc rượu vang to đùng. Trông thấy nàng, con bé quay ngoắt sang hỏi Thư.

– Ai đây chị?

– Bạn của anh An ý mà! Em đừng để ý! – Thư che miệng cười cười.

– Bạn gì trông xinh phết! – Con bé lẩm bẩm.

– Người yêu chị nhiều bạn gái theo mà! – Thư khoác tay tôi mỉm cười.

– Không! – Nàng chạy tới ấn tôi ngồi xuống ghế, giật lấy cốc rượu trên tay con bé và uống cạn trong một hơi trong sự sững sờ của mọi người.

– Kìa Trang! – Tôi giật mình chạy tới định ngăn nàng lại, nhưng Trang đã uống hết cốc.

Đặt chiếc cốc một cái thật mạnh xuống bàn. Nàng lảo đảo ngã người lên cái ghế, tóc lòa xòa che hết gương mặt mình.

– Kìa em có sao không? – Tôi vội vàng chạy đến lay nàng.

– Tránh ra! – Nàng đẩy tôi ra, đầu hơi gục xuống.

– Anh là đồ tồi, anh biết không?

– Ơ…! – Tôi cứng họng.

– Anh biết là em đã đợi anh lâu thế nào, lo lắng cho anh ra sao. Vậy mà anh lại vui vẻ ở đây…! Ấc…! – Nàng nấc cụt.

– Kìa Trang! Anh xin lỗi! – Tôi ngồi xuống ngay cạnh.

– Cảm ơn! – Nàng lấy thêm một cốc nước từ một anh phục vụ đồ uống rồi nốc cạn chỗ đó.

– Uống ít thôi…! Em không quen mà! – Tôi hơi bực.

– Kìa An…? – Thư lại gần hỏi tôi.

– Cho mình xin vài phút! – Tôi đẩy Thư ra rồi quay lại nhìn nàng.

– Cho xin cốc nữa! Hấc…! – Nàng với tay ra lấy thêm một cái cốc khác định đưa lên uống.

– Anh biết tôi đau khổ vì anh bao lâu nay không? Vì sao chứ? Tại anh à? – Nàng ngẩng đầu lên nhìn tôi, nước mắt đã đầm đìa từ lúc nào.

– …! – Tôi im lặng.

– Hahaha…! – Nàng bật cười một tràng dài, tôi thấy nàng như một người sắp phát điên vì một cái gì đó, mà ở đây có thể nàng đang phát điên vì tôi.

Rồi nàng đưa cốc rượu lên định nốc cạn nó.

– DỪNG LẠI NGAY! – Tôi quát to đến mất giọng, Mai Trang giật bắn mình buông rơi chiếc cốc.

– Choang…! – Và nó vỡ tung thành từng mảnh.

Nàng ngước nhìn tôi, nước mắt rơi nhiều hơn.

– Tại sao chứ…? Anh có quan tâm đến em đâu chứ…huhu? – Nàng khóc.

– Anh rất quan tâm đến em…! – Tôi đỡ lấy nàng, nàng gục xuống vai tôi và khóc…

Mọi người xung quanh đó đều nhìn tôi, ánh mắt của họ có sự thương hại với nàng, và sự khinh rẻ với tôi, một thằng con trai chỉ biết làm người yêu mình khóc.

 

 

To be continue…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.