Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – NGOẠI TRUYỆN: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - NGOẠI TRUYỆN:

NGOẠI TRUYỆN:
Review Trưa ngày 24/7/2015…
Đang nằm ngủ ngon lành thì.

_I miss you because I love you… Tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên ở cuối góc giường.
Tôi lờ mờ nhíu mày tỉnh dậy. Lấy hai tay dụi dụi mắt rồi cầm ngay cái điện thoại.

_Alô…oài…hời hời.

_Anh rửa mặt đi rồi em qua giờ đó, xem kìa cái giọng ngái ngủ, hihi.

_Ok tiểu thư. Tôi vội tắt điện thoại và che cái miệng đang ngáp ngắn ngáp dài của mình. Rửa mặt cho tỉnh táo tôi bước ra chọn cho mình cái quần jean đen rách gối và áo thun ngắn màu trắng.
Bước xuống nhà thì thấy bé Sún đang măm bim bim.

_Ôi có con chuột nào đang gặm bim bim đấy nhỉ. Tôi nháy mắt với bé và chuẩn bị tinh thần để chạy maratong.

_Chuột…chuột đâu. Nghe tôi nói thì nhỏ Sún giật mình co hai chân lên ghế sofa và đảo mắt tìm kiếm xung quanh. Tôi phì cười trước điệu bộ của bé.

_Haha, con chuột đang ngồi trên ghế đó kìa. Tôi cười lớn.

_À á, chết anh rồi anh Jun ơi. Nhỏ nhảy khỏi ghế và phóng đuổi theo sau. Nhưng các bạn biết rồi đấy con gái làm sao đuổi kịp được con trai. Sau cuộc chiến không cân sức thì bé Sún đã hai tay chống gối và thở phì phò.

_Hờ hờ, anh được…được lắm đấy. Tí về em mách chị Linh. Nhỏ nói không ra hơi và trở lại ngồi tựa ở ghế mà thở.

_Bleu, thôi, anh đi nhé bé con. Tôi trêu rồi mỉm cười bước ra cửa. Vừa lúc đó ở bên ngoài cũng có tiếng xe máy tới, không phải ai khác chính là em. Người con gái tôi yêu nhất.

_Hì. Đi thôi chàng. Linh diện cho mình một bộ quần áo giản dị. Áo dài tay sọc carô trắng đỏ kết hợp với quần jean bó.

_Để anh chở. Tôi lấy mũ bảo hiểm để một bên mà đội vào.

_Ờ hi. Linh bước xuống và ra phía sau ngồi.
Trên đoạn đường tới đó vẫn như cũ, hai tháng trước tôi cũng vừa mới tới. Tôi và Linh mỗi người một tâm trạng. Chắc hẳn rằng em cũng như tôi khi đi gặp cô ấy.
Chiếc xe máy bon bon trên con đường thành phố. Đi gần phía cuối con đường tôi vội quẹo sang trái và trước mặt chúng tôi là cái nghĩa trang.

_Anh đi từ từ thôi. Linh giật áo phía bên hông của tôi.

_Ừ ừ.

Dừng xe, tôi mở cốp xe ra lấy hai bó hương và gói bánh được treo ở phía bên phải cổ xe và một bó hoa tươi.

_Đi thôi em. Tôi nói nhẹ.

_Dạ. Linh đáp rồi líu ríu theo sau tôi.
Hai chúng tôi song song từng bước trên con đường trong nghĩa trang rồi cũng đã đến lúc cần đến.
Tôi nhìn Uyên, cậu ấy vẫn xinh như ngày nào. Nếu mà không có vụ tai nạn ấy thì đã không thể cướp mất người con gái tôi yêu. Từng kỉ niệm lại ùa về trong trí óc tôi. Từ ngày tôi là một thằng nhà quê nghèo mới đặt chân lên thành phố và rồi được gặp những người bạn thân nhất.

_”Hứ. Tên kia đứng lại đó…”

_”Ộ ôi, nhìn cậu dễ thương quá đi Quân ơi…hihi”

_”Tớ biết tớ sai rồi mà nếu cậu là tớ. Cậu sẽ làm như tớ thôi.huhu…”

_”Cậu có chịu tha cho tớ không?”

_”Haha, xem kìa đơ luôn rồi…”
Ngày 5 tháng 5 năm 2013. Một ngày tôi không muốn nhắc tới, ông trời và thằng lái xe khốn nạn kia đã cướp mất một người con gái tôi yêu. Sau ngày đó tôi giống như kẻ mất hồn, nhưng may mắn cho tôi là có những người bạn ở bên cạnh và đặc biệt là Linh, người quan trọng nhất ở bên tôi ở hiện tại.

_Cậu ấy vẫn đẹp, xinh xắn anh ha. Linh ngồi xuống rồi hấp háy môi nói.

_Hi. Tôi cố gượng cười rồi lấy tay chùi lên tấm ảnh người con gái đang mỉm cười trên bia. Chắc rằng ở một nơi nào đó không xa, Cậu ấy đang mỉm cười chúc phúc cho tôi.
Tôi mở bó hương ra và đốt. Xong xuôi, tôi đưa cho Linh một nửa.

_Uyên à, ngày kia tớ đi làm rồi. Hôm nay tớ tới đây để gặp cậu nè. Hi, cậu nhớ phù hộ cho tớ đấy nhé. Tôi lẩm nhẩm trong miệng rồi mỉm cười cắm nén nhang xuống. Quay sang Linh thì nhỏ cũng làm xong rồi.
Ngồi với Uyên một lúc thì tôi với Linh cũng ra về.
Chào Tạm Biệt Cô Bé Anh Yêu…
Gửi UYÊN. Ngày 24 tháng 7 năm 2015.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.