Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap84: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap84:

_Linh. Tôi tò mò nên lúc hai đứa đi song song xuống cầu thang tôi liền hỏi.

_Gì?

_Cậu sao thế? Tớ làm gì sai hả.

_Sai nhiều lắm. Không kể hết được. Linh vẫn thế không nhìn sang tôi mà đáp.

_Để tớ suy nghĩ xem, tớ làm gì sai không đã… Thật là không có gì mà. Sau một lúc suy nghĩ tôi đáp.

_Ừ, cho là thế đi.

_Trả lời đi. Tôi chạy xuống trước rồi quay đầu chặn lại Linh lại. Tôi nhìn thẳng vào mắt Linh chờ câu trả lời.

_Đáng lẽ ra cậu không nên đến Hà Nội. Linh nói một câu nói làm tôi cứ đứng đờ ra thế mà không biết làm gì nữa. Tôi đã làm gì sai hay Linh đã hiểu lầm về tôi vì việc gì đó. Hai bán cầu não tôi hoạt động hết sức để tìm cách hóa giải câu nói ẩn ý của nhỏ vừa rồi nhưng không được.

_Cậu có biết : Nếu một cô gái đã đặt hết niềm tin của mình vào một thằng con trai. Nhưng người đó không biết mà lại quan tâm đến cô gái khác thì sẽ ra sao không? Linh dừng lại ở phía dưới cách tôi mấy bậc thang hướng lên tôi nói.
_Nếu thế thì thằng đó quá ngu rồi. Mà cậu đang nói đến đứa bạn thân cậu à. Để lúc nào tớ khỏi hẳn tớ gặp thằng đó tớ cho một trận. Tôi hí hửng hóa ra Linh như thế là vì đứa bạn thân nhưng điều tôi nghĩ lúc đó là quá sai lầm. T_T
_Thế cậu nên tự đánh vào cậu trước đi. Linh nhếch miệng nói.

_Sao tớ lại tự đánh tớ chứ.

_Vì người c….

_Quân , Linh hai người ở trên làm gì thế xuống đấy chơi đi? Lan Anh ở bên dưới gọi lớn lên phía hai đứa chúng tôi.

_Vì gì thế? Tôi bước xuống hỏi.

_Không có gì đâu.
Bước xuống thì thấy xung quanh tôi toàn girl mà không có thằng con trai nào.
_Eo. Sao tụi thằng Hòa đi đâu lâu về nhỉ. Tôi ngồi xuống ghế nói. Vì thực sự tôi vẫn rất ngại khi đứng trước con gái. Khi ở quê có

được như vậy đâu nên tôi có phần không quen và giống như khi đứng gần là có biểu hiện đỏ mặt hay nói lung tung ngắc ngứ.

_Thôi mọi người ngồi đây tớ ra ngoài này nha. Tôi tính đứng dậy bước đi thì bị giữ lại bởi Trang và Hân.

_Ơ hai người làm gì thế? Tôi lùi người lại

_Hihi, hehe. Tụi tớ cùng hai chị đang chán. Mà không biết chơi trò gì hay là cậu làm thú vui cho bọn tớ nhé. Uyên nháy mắt rồi nhỏ ghé tai từng người một rồi mỉm cười một cách nham hiểm.

_Ck iu ơi, ngồi im nhé. Chị Hằng mỉm cười rồi từ từ mở trong túi xách ra nào là son môi, phấn…. Nói chung là đồ trang điểm của con gái.

_Chắc sẽ vui lắm đây. Lan Anh cũng cười.

_Mấy cậu chị tính làm gì thế. Tớ không đùa đâu nha. Tôi nép vào một góc để thủ thân trước.

_Giờ ngồi im nhé. Linh nói

_Linh, cậu trả thù tớ à. Tôi nhăn mặt đáp.

_Thôi, không nói nhiều nữa làm việc thôi. Chị Oanh lên tiếng.

_Hân em giữ tay Quân lại. Việc trang điểm để bọn tớ lo. Trang nói.
*Việc làm nhục bắt đầu:

_Uyên Trang đảm nhiệm việc tô son điểm phấn nhé. Linh thì ra sau kia lấy vòng giun bối tóc đuôi gà, còn con tó Oanh thì dọa tinh thần thui nhé. Chị Hằng sắp xếp việc làm từng người.

_Còn mày làm gì? Chị Oanh hỏi.

_Tí tao làm nhiếp ảnh gia, haha.

_Linh cậu trả thù đau tớ kia, please làm ơn thả tớ ra.

_Haha, tô mũi cho Quân màu trùng màu son luôn.

_Mối thù này ta sẽ nhớ. Mi mi và mi. Cứ đợi đấy.nhất là Uyên, mi nhớ đấy. Thù này không trả ta thề ta không là Quân.Tôi nói.

_Nói nhìu. Giải quyết nhanh đi mọi người.
Sau một lúc tôi cũng bị làm nhục cả thể xác lẫn tình thần.
Vẫn khồng dừng lại ở đó tôi bị đưa ra làm vật để chụp ảnh. Từng người từng người một làm đủ kiểu cười, chu mỏ, sociu… Xong rồi thì tôi được Hân đưa vào rửa mặt.

_Hơhơ, nhìn cậu buồn cười quá. Hân che miệng cười.

_Trông cũng buồn cười thật. Tôi bực thì cũng bực nhưng khi nhìn vào gương cũng thấy buồn cười lắm.

_Hihi.

_Tớ mà khỏi thì liệu hồn nhé Hân.

_Èo, tớ đợi.
Một lúc sau thì cũng xong vừa bước ra khỏi thì thấy tụi thằng Hoà , Anh Long cũng vừa về……..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.