Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap72: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap72:

Bước ra sân tôi và thằng Lâm ngồi lên xe và phóng đi.
Tôi cứ phóng đi mà không biết đi đâu về đâu. Đang thả mình sự ồn ào trên đường thì thằng Lâm lên tiếng.

_Ra Bờ Hồ đi mày.
Tôi không trả lời mà phóng ra luôn.
Đi một lúc cũng tới nơi. Tôi dựng xe sang một góc và ngồi xuống cái ghế đá cạnh bên.
Nhìn những ông Tây với những bộ râu khiếp khủng, nhìn về hướng khác lại thấy một đám học sinh tụ tập lại chụp ảnh… Từng hình ảnh những hoạt động ở xung quanh được tôi thu vào tầm mắt.
Đang mải suy nghĩ thì thằng Lâm phá vỡ sự im lặng đáng có.

_Mày đang buồn à.

_Ừ. Tao thấy thiếu thiếu sao ý. Tôi không nhìn nó mà nói.

_Ờ. Ai cũng vậy mà. Mỗi lúc tao buồn tao cũng hay ra đây nè. Thằng Lâm nói

_Ra đây làm gì? Tôi quay sang hỏi nó.

_Ra đây ngắm gái, mày hỏi ngu. Thằng Lâm nói làm tôi cũng phải bật cười.

_Haha, thế lúc mày buồn ngắm gái là hết à. Ví dụ. Buồn Tiểu, Buồn Ị cũng thế à. Tôi cười troll nó.

_Buộn ị cái shit. Thằng Lâm nhăn mặt nói.

_Mày nói buồn tao tưởng buồn ị. Tôi cù nhây nói tiếp.

_Vãi cả ị.
Ngồi nói chuyện một lúc với thằng Lâm thì tâm trạng của tôi cũng tốt hơn. Hai thằng lại phóng về nhà, trên đường về thì thằng tó Lâm nó cứ bù lu bù loa, tia gái, nhận xét gái đi trên đường mà nó nhận không ít mấy ánh mắt khó chịu của đối phương.

_Mày nói ít giùm tao coi. Tôi nhăn mặt nói.

_Ok bạn hiền.
Phóng về tới nhà thấy bác Thanh đang nấu ăn trong bếp.

_Hai đứa về rồi hả. Bác Thanh trong bếp nói vọng ra.

_Dạ vâng. Tôi đáp

_Hai đứa vào tắm rửa rồi vào ăn cơm.

_Vâng. Tôi và nó đồng thanh.
Tôi bước vào phòng lấy bộ quần áo ra.

_Ê Lâm phòng tắm đâu. Cho tao tắm trước đi. Tôi sang phòng nói nó.

_Đó kìa mày. Nó chỉ về hướng bên trong góc bên phải cách một bức tường với nhà bếp.
Nói sơ qua về ngôi nhà thằng Lâm. Nhà ba gian nhưng được
cái là rộng. Ở phía trước có một khoảng đất trống trồng rau.

_Ừ. Haha.Anh thăng trước đây. Tôi giả vờ đi ra sau nó rồi tặng cho thằng Lâm một cú đá ở sau mông.

_À được, có ngon mày mở cửa ra xem.

_Haha, anh thăng đây. Tôi chốt cửa phòng tắm lại, bật vòi hoa sen lên. Từng tia nước chảy xuống khuôn mặt tôi khiến cho tôi tỉnh táo hơn.

_Ê Lâm, tao tắm xong rồi. Mày vào tắm đi. Tôi bước ra nói.

_Ừ. Mặ nó gian gian.

_Hehe. Tôi thấy có biến nên chạy vào trong bếp giúp bác Thanh nấu ăn.

_Bác có cần cháu giúp gì không? Tôi nói.

_Thôi, bác cũng nấu xong rồi không cần giúp gì đâu. Giờ chỉ cần dọn cơm lên là ăn thôi à. Bác Thanh cười hiền nói.

Trời cũng đã chập tối rồi. Tiếng xe cộ ở bên ngoài vẫn ồn ào như thường. Đang mải mê nhìn xung quanh thì thấy thằng Lâm bước ra.
_Tắm nhanh vậy mày. Tôi quay lại nói.

_Tao chỉ cần tắm qua loa thế thôi. Nó đáp.

_À mà này cái chỗ mày lúc chiều phụ hồ ấy. Xin cho tao làm với được không? Tôi hỏi

_Ừ.

_Tao chỉ đi làm vào chiều thứ 3, 5, 7 và cả ngày chủ nhật thôi. Tôi nói tiếp.

_Thế mấy chiều còn lại mày làm gì. Thằng Lâm quay qua hỏi.

_Tao đi làm gia sư.

_Hahahaha. Mày mà đi làm gia sư á. Tôi vừa nói xong thì thằng Lâm cười to.

_Mày không tin à.

_Đéo tin.

_Uầy.
Ngồi một lúc thì hai vào ăn cơm.

_Cháu mời cả nhà dùng cơm. Tôi nói

_Con mời mẹ ăn cơm. Thằng Lâm nói

_Ừ hai đứa ăn đi.

_Quân có gì con giúp thằng Lâm học giùm bác. Nó kém lắm. Bác Thanh gắp thức ăn cho tôi nói.

_Dạ vâng. Cháu sẽ giúp. Tôi mỉm cười nói.

_Mẹ cứ nói sao chứ. Con của mẹ là trên cả tuyệt vời nhé. Thằng Lâm hếch mặt nói.

_Thôi anh , tui biết tính của anh mà.
Một bữa cơm rộn ràng tiếng cười và sự vui vẻ, đầm ấm…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.