Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap70: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap70:

Đi một lúc cũng về tới nhà.

_Hai đứa về rồi à?

_Dạ.

_Quân, cháu ở phòng này nha. Bác Vân nói.

_Vâng.

_Lâm giúp tao với mày. Tôi nói

_Ừ.

_Dọn dẹp giúp tao một tay luôn. Tôi loay hoay quét phòng nói

_Mày sai tao như osin nhỉ. Thằng Lâm khó chịu nói.

_Lúc nào tao hậu tạ sau. Tôi đáp.

_Mày nhớ đấy.

_Ờ. Hehe.
Sau một lúc thì hai thằng cũng dọn dẹp xong.

_Mệt quá mày ơi. Thằng Lâm thở mạnh nói.

_Ừ, tao cảm ơn.

_Cảm ơn đéo gì? Có mày đến ở cho vui. Nó nói.

_Ừ, hi.
Hai đứa nằm khỏa thân một lúc rồi cũng ngồi dậy.

_Tó Lâm ơi.

_Lâm đứa nào gọi mày kìa. Tôi nói

_Đi theo tao luôn. Tiện thể giới thiệu với mày mấy em luôn. Thằng Lâm nghe vậy bật dậy luôn.

_Mày có gấu chưa? Nó hỏi tiếp.

_Có đâu. Tôi đáp

_Ừ.

_Gì vậy con tó. Tôi và nó khỏa thân bước ra ngoài sân thì thấy một đứa con gái nhìn xinh không tả nổi. Một cô bé với thân hình béo ú như siublack.

_Ai đây mày? Con đó hỏi.

_Bạn tao. Hắn giờ ở đây. Thằng Lâm nói.

_Đừng nói mày giới thiệu cho tao nhỏ này nha. Tôi nói nhỏ với nó.

_Thấy sao. Thằng Lâm nói

_Chào bạn? Nhỏ đó lại gần tôi nói.

_Hi, chào. Mình tên Quân ,còn bạn. Tôi mỉm cười nói.

_Mình tên Hiền. Nhỏ cười.

_Gọi là Hiền Siu đi, vì nó giống Siu Black. Thằng Lâm xen vào nói khiên cho nhỏ Hiền ngại.

_Thằng tó mày muốn chết với bà à? Hiền xắn hai ống tay áo lên.

_Ấy ấy chị Hiền tha em. Thằng Quân thấy có biến nên lùi lại phía sau.

_Tha…ừ thì tao tha. Nhỏ Hiền cúi xuống lấy dép tông thần thoại lên và đuổi thằng Lâm.

_Quân, cứu tao mày…

_Tao xin lỗi, tao chỉ là một thằng hiền. Tôi troll

_Phù…phù t.h.a c.h.o m.à.y đ.ấ.y t.h.ằ.n.g t.ó. Hiền vừa thở vừa nói. Tại vì nhỏ hơi mập nên không thể chạy nhanh và lâu được.

_Anh không cần em tha đâu. Có ngon thì bắt anh này. Thằng Lâm lẽ lười trêu.

_Thôi, tao sang nhà Ngọc chơi đây. Hiền nói.

_Đợi tao đi luôn cho vui, sẵn tiện giới thiệu cho Ngọc luôn. Thằng Lâm phóng vào trong nhà.

_Vào mặc áo vào mày? Tiếng thằng Lâm vọng ra.

_À ừ. Đợi tao tí. Tôi nói rồi bước vào phòng chọn cho mình cái áo ngắn màu đen.

_Let go.

_À ông Quân này. Hiền gọi tôi.

_Gì Hiền. Tôi vừa đi nói.

_Ông quê ở đâu thế? Sao tôi thấy ông giọng khó nghe lắm. Nhỏ vừa bước vừa quay qua tôi nói.

_Thằng Quân nó ở Nghệ An. Cùng quê với mẹ tao. Thằng Lâm xen vào nói.

_Ai hỏi mày đâu.

_Đến chưa, lâu thế? Tôi nhăn mặt nói.

_Đó rồi kìa, mà tao nói này. Bạn tao xinh lắm, nhiều anh tán lắm đó. Thằng Lâm nói tiếp.

_Ừ.
Dừng tới nhà nhỏ bạn thằng Lâm.

_Ngọc ơi… Tiếng thằng Lâm gọi vào trong.

_Lâm à. Đợi tớ tí. Tiếng nhỏ bạn nói.

_Thấy chưa. Mới nghe tiếng tao đã biết tao liền. Thằng Lâm hí hửng nói.

_Oẹ. Sặc. Cái giọng của mày nó chua chua, mày nói cách vài Km tao cũng nhận ra tiếng mày. Nhỏ Hiền giả vờ cúi xuống tay bịt miệng giả vờ sặc.

_Haha. Tôi cười.

_Định mệnh tao giết mày, con tó…thằng Lâm chuẩn bị xông vào thì bị ngăn cản bởi tiếng nói của nhỏ bạn nó.

_Làm gì mà ầm ầm thế.

_Ơ, Quân.

_Ngọc, nhà cậu ở đây à. Tôi ngạc nhiên, không ngờ Ngọc là bạn thằng Lâm.

_Hai người quen nhau à? Hiền với thằng Lâm đồng thanh hỏi.

_Tao với Ngọc học chung cùng lớp mà. Tôi đáp.

_Tớ với Quân học cùng lớp nà. Ngọc cười nói.

_Mọi người vào nhà đi. Ngọc nói tiếp.

_Ừ, hi.

_À mà Quân sao quen Lâm và Hiền thế. Ngọc vừa đi vừa nói.

_Tớ mới chuyển tới ở nhà thằng Lâm nà. Tôi đáp

_Ờ, thế vui quá ha.
Nhìn qua nhà Ngọc cũng bình thường, nhà hai tầng, bên ngoài tường được sơn màu xanh lá, đặc biệt trong nhà Ngọc có rất nhiều chậu cây cảnh.

_Chị Linh ơi, ra xem ai tới nè.

_Ai thế? Chị Linh mặc trọn bộ đồ ngắn ở nhà khiến tôi và thằng Lâm suýt tụt hết máu.

_Aaaaa nhóc Quân. Chị Linh nói lớn.

_Hi, em chào chị, em bây giờ là hàng xóm chị rồi nè. Tôi cười nói.

_Em ở đâu mà hàng xóm với nhà chị.

_Nó ở cùng nhà với em mà. Thằng Lâm nói thêm vào.

_Thế giờ vui rồi, hehe.

_Mấy cậu ngồi đi, để tớ ra lấy nước. Ngọc nói.
_Ừ, hi….
Đang nói chuyện một lúc thì ba mẹ Ngọc về…..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.