Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap69: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap69:

Chap69:
Phóng xe về gara, rồi tôi bước vào trong nhà thì thấy bé Sún về rồi.

_Hù. Tôi rón rén đi từ từ phía sau lưng lúc bé đang ngồi ăn Bim Bim.

_Áaaaaa.

_Bé hét gì mà to thế? Tôi lùi lại vài bước và không quên bịt hai lỗ tai của mình.

_Ai bảo anh trêu em, hứ. Bé Sún hếch mũi lên.

_Bướng à? Tôi lại véo má bé rồi chạy lên phòng trước. Và không ngoài dự đoán của tôi, bé Sún thả gói Snack xuống và đuổi theo tôi.

_ANH CÓ RA ĐÂY KHÔNG? Tiếng hét ở bên ngoài cửa.

_Ớ, bé im lặng coi. Anh ngủ trước đây.

_TÍ RA LÀ ANH TỰ XỬ NHÁ.
Sau một lúc không nghe động tĩnh gì ở bên ngoài. Tôi lại tủ lấy bộ quần áo của thằng Hòa cho để mặc. Quần jean ngố, áo thun.
Tôi ghé sát tai vào cửa vẫn không nghe thấy gì. Tôi cầm núm khóa mở ra. Bước từng bước nhẹ nhàng rón rén như trộm.
Bước xuống tầng 2 vần không thấy bóng dáng bé đâu. Bước xuống tầng 1 thì thấy bé Sún, thằng Hòa đang ngồi xem tivi. Tôi quay mặt lên thì…

_Aaaa.

_Sao…sao cậu…cậu…lại… Tôi giật mình lùi ra rồi ấp úng nói khi thấy Uyên đang đứng ở sau lưng mình từ lúc nào.

_Làm gì gian mà giật mình thế. Uyên mặc bộ đồ ở nhà. Quần ngắn, áo pull.

_Không có gì. Tôi nói rồi bước xuống cùng thằng Hòa.

_Hihi, anh Quân đẹp zai. Bé Sún thấy tôi ngồi ghế bên này thì vọt qua ngồi kế bên tôi.

_Sao thế mày? Thằng Hòa hỏi

_Không có gì đâu hai, chỉ là….

_ÁÁÁÁÁÁ. Tiếng hét thất thanh không ai khác chính là tôi.

_Chạy đi anh. Em nói rồi mà. Trêu em rồi còn dám véo má em nữa à. Mỗi lần nói là cái hông tôi lại nhận được sự tra tấn của Sún.

_Anh biết sai rồi. Tôi giả mếu nói.

_Anh lì lợm lắm, hơn chục lần mà vẫn không chừa. Sún nói tiếp

_Đâu mà chục mới hai ,ba lần chứ bộ. Tôi ngây thơ đáp

_Nè hai, ba nè.
Sau một lúc thì tôi cũng được ân xá.
Lấy tay xoa xoa hông, vừa mở áo ra thì thấy toàn là vết bầm trên da.
Ngồi chơi một tý rồi bốn đứa chui vào bếp nấu ăn. Sau một lúc thì mấy đứa ngồi vào bàn ăn.

_Anh Kòi ăn đi. Sún gắp tôi rau muống rồi bỏ vào bát.

_Lúc nãy mới như chó với mèo mà giờ…haiz thằng Hòa lắc đầu nói.

_À mà Sún chiều em nghỉ không? Tôi quay qua hỏi

_Dạ có.

_Chiều đi chơi với chị…à với thằng Hòa kìa. Tôi nói

_Không cần mày nói, tao nói cho Sún rồi. Uyên lạnh lùng nói.

_À ờ.
Kết thúc bữa ăn tôi phụ dọn cơm xuống rồi lên phòng ngủ một giấc.
_Oáp… Mở mắt ra tôi nhìn đồng hồ cũng 14h30 rồi. Bước lại tủ chọn cái quần Ngố, áo short.
Tôi xuống gara dắt xe ra đi tìm phòng trọ và việc làm.
Đi một lúc cũng không tìm được cái quán nào thông báo tuyển nhân viên hay gì cả. Tiền trong túi thì không có. Tôi liền phóng xe vào một chỗ kín dưới bóng im.
Trời thì nắng, nhìn dòng xe cộ đi giữa đường mà hoa cả mắt. Nghỉ được tí rồi tôi lại hành trình tìm phòng trọ. Đi qua đường Hồ Tùng Mậu thì thấy một đứa quen quen đang làm thợ hồ trong đó.

_Ê Ê Lâm. Tôi phóng xe tới gần hỏi.

_Mày đi đâu đây? Nó đang trộn hồ mồ hôi nhễ nhại nói.

_Tao đang đi tìm phòng trọ với tìm việc nè. Tôi nhìn nó nói.

_Đợi tao tí.
Trong lúc đợi thằng Lâm tôi dừng xe đứng nép trong cái lều được dựng bằng bạt.

_Chở tao về nhà đi. Thằng Lâm nói.

_Làm gì thế? Tôi tò mò hỏi.
Đi vào trong ngõ hẹp rồi quẹo trái rồi đi thẳng vào trong nữa thì tới nhà thằng Lâm.

_Vào nhà đi.

_Ừ.

_Cháu chào bác. Bước vào trong sân thì thấy mẹ thằng Lâm đang tưới rau.

_Chào cháu.

_Lâm sao mày về sớm thế? Bác ấy nói.

_Dạ, đây là Quân, bạn của con mới quen. Nó người cùng quê với mẹ đấy. Thằng Lâm nói.

_Cháu cũng ở Nghệ An à?

_Dạ. Cháu ở Đô lương-Nghệ An. Tôi đáp

_Bác ở Thanh Chương nè.

_Thế gặp đồng hương rồi.

_Mẹ, thằng này đang tìm phòng trọ nhưng ở đây thì đắt tiền lắm. Hay là cho nó ở nhà mình. Dù gì nhà mình cũng rộng. Thằng Lâm nói.

_Ừ, thế cũng được. Mà cháu học ở đâu?

_Dạ trường xyz ạ. Tôi đáp

_Ừ, Thế cháu tí nữa chuyển đồ qua nhà bác đi.

_Vâng.
Ngồi nói chuyện một lúc thì tôi chở thằng Lâm về nhà để nhờ nó cầm giúp.

_Nhà ai đây mày? Thằng Lâm nhìn lên ngôi nhà 4 tầng nói.

_Nhà bác tao, thôi vào chuyển đồ giùm tao đi.
Bước vào nhà thì không thấy ở nhà. Chắc là tụi thằng Hòa đi chơi Công Viên Nước rồi.

_Nhà rộng quá mày ơi…

_Sao mày không ở đây, đi làm gì?…

_Tao có chuyện phải chuyển đi. Vừa bước lên bậc thang tôi vừa nói.

_Ừ.
Sau một lúc cũng soạn xong đồ áo, sách vở và vài thứ linh tinh.

_Lâm, tao tới nhà mày ở. Có phiền gì không? Tôi hỏi nó.

_Phiền gì? Nhà tao ở có 2 mẹ con. Ba tao đi làm thuê ở nước ngoài.

_Ờ, cảm ơn….

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.