Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap65: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap65:

Chap65:
Tôi đứng nhìn cô bé ấy một lúc rồi quay đầu xe về trường.
Phóng tới trường cũng 6h30 rồi. Học sinh cũng tới gần như là đông đủ rồi.
Nhìn mấy anh chị lớp 11, 12 đang đá cầu, đuổi đánh nhau, chọc ghẹo nhau… Đang thơ thẩn nhìn thì có một bàn tay đặt lên vai tôi, theo phản xạ không điều kiện tôi quay lại nhìn thì thấy khuôn mặt trẻ con không ai khác là chị Oanh. Tuy chị hơn tôi 1 tuổi nhưng tính cách của rất con nít, hay khóc hay cười nhưng cũng hay lạnh lùng. Đôi lúc lại tỏ vẻ người lớn.

_Quân em có chuyện gì à?

_Sao chị hỏi thế? Tôi quay qua hỏi.

_Trang kể cho chị nghe hết rồi? Chị Oanh nhìn tôi nói .

_Có phải vì lúc ở phía dưới cănteen nên em mới phải làm như vậy không?

_Thôi, em phải vào lớp làm vệ sinh. Em đi trước đây. Tôi tránh né câu hỏi của chị Oanh.
Bước vào lớp thì cũng tới cả rồi. Thằng Hòa, Khánh, Trung, Uyên, Linh, Trang, Phong, Hân, Lan Anh đều tới đông đủ cả rồi. Tôi im lặng bước tới chỗ ngồi của mình.

_Sao tới trễ vậy mày? Thằng Phong hỏi tôi.

_Tao đi dạo loanh quanh. Tôi đáp

_Hay là… Uyên nói dở chừng rồi đưa ngón tay lên vuốt cằm nói.

_Là gì?

_Không có gì? Thôi tụi mình xuống cănteen ngồi đi. Uyên nói tiếp.

_Ờ.

_Mấy bà đi đi. Tụi tui ở đây chút. Thằng Trung nói

_Ừ, tí xuống nhá. Còn mày thì… Hơhơ… Uyên cười khẩy nhìn tôi rồi lắc đầu.
Thấy Uyên nói kiểu thế tôi cũng chỉ im lặng rồi nhếch mép.

_Tụi kia đi rồi, giờ mày nói đi. Tại sao lại làm thế? Thằng Khánh bước lại gần tôi nói.

_Tụi mày không hiểu đâu. Tôi đáp

_Đến lúc nào đó,tụi mày sẽ hiểu ra vấn đề thôi. Tôi nói tiếp

_Tao không tin mày làm thế, nên tao sẽ chờ tới lúc đó.

_Tao cũng vậy.

_Tao cũng thế. Ba thằng Phong, Trung, Khánh nói.

_Ừ.
Đang nói chuyện với ba đứa thì ngoài lớp có đứa con gái đang nhìn tôi và một đứa con gái khác. Người đó không ai khác chính là chị Oanh và ai đó

_Quân.

_Dạ. Tôi bước ra ngoài gần đáp.

_Hihi, chắc em cũng biết ai đây phải không? Chị Oanh nhìn tôi hỏi.

_Dạ, ai đây ạ? Tôi ngạc nhiên nhìn người con gái đi bên cạnh chị Oanh.

_Là…

_Em chào hai chị. Thằng Trung hớn hở chạy ra nói

_Ơ, em này là ai thế Oanh. Đứa con gái hỏi.

_Em tên Trung nè, em nhắn tin với chị đó.

_À là em hả. Chị Hằng nói

_Dạ.

_Quân, đi theo chị một tí nào? Chị Oanh nhìn tôi nói

_Hằng , mày ở đây tí nha. Tí tao quay lại. Chị Oanh nói tiếp.

_Ờ, đi đi. Chị Hằng cười.

Chị Oanh dẫn tôi đi xuống sân trường rồi ngồi ở cái ghế đá bên dưới cây phượng.

_Chị gọi em tới đây có chuyện gì nói à? Tôi ngồi xuống ghế rồi quay qua hỏi.

_Chị sẽ im lặng, sẽ giữ bí mật. Hãy xem chị như một pho tượng giờ em hãy nói đi. Chị Oanh nói xong rồi nhắm mắt lại.

_Thật ra…blap…blap…em chỉ muốn tốt cho mọi người thôi. Tôi sau một lúc suy nghĩ thì cũng nói ra với chị.

_Hóa ra là thế à? Tiếng nói của một người con gái.

_Cậu làm vậy có đáng không? Một người nữa lên tiếng.
Tôi bất thần quay lại nơi phát ra tiếng nói không ai khác chính là Trang và Lan Anh.

_Sao hai…hai người lại ở đây. Tôi nói.

_Không ở đây làm sao mà biết tại sao cậu lại làm thế? Lan Anh nhìn tôi nói.

_Chị Oanh có phải chị… Tôi quay sang hỏi.

_Đúng chị Oanh gọi bọn tớ ra đấy, đáng ra là Uyên , Linh cũng đi. Nhưng hai người kia không đi. Trang xinh nói.

_Chị xin lỗi, chị muốn em không phải hiểu lầm nữa. Chị Oanh nhìn tôi nói.

_Tớ mong hai cậu, và chị Oanh không nói với ai nữa. Kệ Uyên và Linh, tớ/em không muốn hai người kia biết. Tôi nói.

_Nhưng…

_Thôi, tớ/em vào lớp trước đây.
Tôi bước khỏi ghế đá và bước vào lớp. Bước vào trong lớp thì Uyên và Linh cùng tụi thằng Hòa đang nói chuyện. Tôi cũng bước lại chỗ ngồi rồi tiếng trống vào học bắt đầu…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.