Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap55: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap55:

Chap55:
_Ngoại ơi, dậy đi anh Quân tới chơi nè. Cu Bo chạy lại gọi ngoại.

_Quân, con mới tới chơi à. Ngoại nhíu mày tỉnh dậy.

_Vâng ,con cũng mới tới chơi ngoại à. Mà hôm nay con xin ăn chực ở đây một bữa nha ngoại. Tôi ngồi xuống ghế rồi nói.

_Ừ, cho con ăn chực suốt cũng được. Ngoại hiền từ , móm mém nói.

_Vâng hi, mà con xin phép xuống nhà giúp Hân nấu ăn đây. Tôi nói rồi lon ton xuống căn bếp nhỏ. Nhìn xung quanh thì cũng không khác nhà tôi là mấy. Bước xuống thì thấy Hân ngồi khóc vì tôi nghe được.

_Hân. Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên vai nhỏ nhắn của Hân .

_Hức, hức…ư. Tiếng thút thít, tiếng nấc trong cổ họng của nhỏ.

_Không sao mà. Một tháng hai chúng ta cộng lại cũng 6 triệu. Trả nợ cho thằng cha kia 3 triệu. Còn tiền tháng này cũng chưa lấy nên đủ mà. Cậu yên tâm đi, đừng khóc nữa. Tôi nói nhỏ

_Hức, tớ biết chứ. Nhưng hai ta còn đi học. Chỉ làm được buổi tối thì làm sao được 3triệu/tháng. Hức. Hân ngước mặt lên nhìn tôi. Hai hàng nước mắt chảy xuống hai gò má trắng hồng.

_Tớ sẽ tìm công việc part time khác. Tôi đáp chắc

_Nhưng cậu cũng phải gửi tiền về nhà nữa mà. Hân không khóc nữa rồi nhìn tôi nói.

_Tớ sẽ kiếm công việc khác phụ để kiếm tiền nhiều hơn. Bây giờ chân tớ đang đau không thể chạy quán được cậu nói giùm với chị Hương giùm tớ.

_Ờ.
Nói xong thì tôi và Hân cũng không đề cập tới chuyện đó nữa. Hai đứa bắt đầu bắt tay vào nấu ăn.

_Hân rửa rau để tớ rán cá nha. Không mỡ nó té vào người cậu đấy. Tôi để con cá tươi và cái chảo.

_Ờ hi. Hân mỉm cười lấy rau ra lắt.

_Anh chị cần em giúp gì không? Cu Bo vào hỏi

_Bo ra giúp chị Hân lặt rau đi. Tôi lật lật đảo đảo để cá khỏi cháy.

_Vâng.
Rán cá xong tôi lại rán đậu phụ.
Sau một lúc thì cũng xong mọi việc. Cu Bo thì lên trên nhà trải chiếu. Tôi và Hân đảm nhiệm nhiệm vụ dọn cơm lên.

_Cháu mời ngoại, em mời anh Quân, chị Hân dùng cơm. Cu Bo lễ phép nói.

_Con mời ngoại dùng cơm. Tôi và Hân đồng thanh.

_Ừ, hai con ăn đi. Ngoại nói
Bữa cơm diễn ra thật đầm ấm và hạnh phúc. Ăn cơm xong tôi dọn mâm xuống, Hân rửa bát, cu Bo thì rủ chiếu.

_Hân cần tớ rửa với không? Tôi quay sang hỏi

_Hi không cần đâu tớ rửa được mà. Hân mỉm cười nhìn tôi.

_Ừ. Tôi lên nhà chơi với cu Bo.

_Anh Quân chơi bắn bi với em không? Bo đưa ra một hộp đựng đầy bi đủ loại màu sắc.

_Chơi chứ. Thế là hai anh em bỏ bi xuống nền đất chơi bi.

_Póc, trúng nè.

_Anh thua.

_Tiếp anh hết bi rồi nhé.

_Uầy, thua tiếp.

_Hai anh em chơi vui ha. Hân bước lên thấy hai anh em chơi rồi nói.

_Thôi anh không chơi nữa đâu, thua em hoài à. Tôi lắc đầu nói

_Hehe, ở lớp em chơi siêu nhất đó.

_Ừ. Tôi bước dậy ra rửa tay rồi lên ngồi cùng Hân.

_Chiều thằng Phong tới đó, mà nó biết nhà Hân không? Tôi quay qua hỏi.

_Lần trước Phong chở tớ đi chơi đương nhiên là biết rồi. Hân đáp

_Ừ hi.
Đang nói chuyện thì cu Bo xen vào.

_Chị Hân nè. Bo ngồi bắn bi ngước mắt lên nhìn Hân nói.

_Gì Bo?

_Sau này em không cho chị lấy ai đâu.

_Ơ, sao Bo lại nói vậy. Hân ngạc nhiên nói.

_Vì em muốn ở bên Bo như thế này và em muốn anh Quân làm người yêu chị thôi. Cu Bo ngây thơ nói

_Hở. Hân đỏ mặt nhìn qua tôi nói

_Anh Quân chịu không? Bo hỏi tôi tiếp.

_Anh thì anh chịu rồi quan trọng là chị em ý. Tôi nói trêu.

_Chị em đương nhiên là chịu rồi anh yên tâm. Cu Bo cười khanh khách nói

_Ứ nói chuyện với hai người nữa. Hân đỏ mặt chạy ra ngoài vườn ngồi võng.

_Chị Hân ngại kìa, hèhè.

_Hừ. Hân quay lại lườm Cu Bo.
Sau một lúc trêu với Hân, tôi và cu Bo ra trèo cây rồi chạy lung tung đuổi nhau rồi hai anh em trải chiếu nằm lăn ra ngủ lúc nào không hay……………

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.