Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap50: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap50:

Chap50:
_Sao mọi người nhìn con zữ thế? Linh bước xuống rồi nói
_Con hôm nay bị sao à? Ông Nội nhìn Linh hỏi.
_Dạ, sao thưa ông. Linh nhíu mày hỏi
_Thì thường ngày ông và bà thường thấy con mặc quần jean bao giờ đâu. Toàn mặc váy mà. Bà nội Linh nói
_Thì hôm nay khác vì bạn của con đến nhà mà. Linh giải thích
_Nhưng tại sao khi thằng Nhật hay thằng Bảo đến nhà chơi. Con cũng mặc váy. Bà nội Linh hỏi tiếp.
Linh im lặng nhíu mày khó chịu.
_Dạ thôi, con đưa bạn lên đây chơi trước nhá. Linh nói rồi hấp háy mắt nhìn tôi.
_Dạ, chào ông bà? Cháu xin phép. Tôi cúi đầu rồi bước theo Linh. Lên cầu thang hai đứa đi song song nhau.
_Lần đầu tiên thấy con bé dẫn bạn về nhà. Mà là con trai đấy. Bà nội Linh nói ở dưới vọng lên
_Ừ.
_Cậu vào đây với tớ. Linh đưa tôi vào một căn phòng. Ở trong căn phòng đồ đạc mọi thứ trong phòng này hơi khác. Nó giống như không được sử dụng nhưng vẫn được lau chùi sạch sẽ.
Bước sâu vao trong thì thấy ở phía giữa gian phòng có hai bức ảnh.
Một chàng trai và một cô gái đang mỉm cười. Cô gái trên bức hình giống Linh về đôi mắt.
_Linh. Tôi nhìn Linh đôi mắt nhỏ đã ngấn lệ rồi.
_Ba…mẹ tớ đó. Linh nói trong nước mắt.
_Ừ, tớ biết rồi.
Tôi nói rồi bước gần lại phía bàn lấy ba nén hương hơ trên ngọn nến.
_”Cháu chào cô chú, cháu là Quân, bạn Linh. Cháu biết ở một nơi nào đó cô chú đang hướng về phía Linh. Một cô bé 5 tuổi đã mất ba mất mẹ. Mất đi sự yêu thương chăm sóc của người sinh ra mình. Cháu là một thằng con trai trong gia đình nếu cháu gặp hoàn cảnh giống như Linh thì cháu nghĩ cháu cũng không khác Linh là bao. Nhưng cô chú hãy yên tâm, cháu sẽ quan tâm, chăm sóc, bảo vệ Linh giùm cô chú với tư cách là một người bạn thân nhất”. Tôi nói nhỏ có thể, tại vì Linh cũng đứng xa chắc là không nghe rõ. Tôi tiến lại cắm hương vào bát, cắm xong vái ba vái.
Vừa quay lại thì, Linh đã đứng bên cạnh mình từ lúc nào và chắc nhỏ cũng nghe hết mình nói rồi.
_Linh, cậu ở đây lúc nào thế? Tôi hỏi
_Im lặng. Nước mắt lại tuôn ra.
_Hi, không sao nữa. Có tớ đây rồi. Tôi lấy tay chùi nhẹ nước mắt trên khuôn mặt Linh.
_Huhu, hức. Linh khóc to hơn rồi chầm lấy tôi.
_Linh, sao vậy. Tôi hai tay buông thõng xuống. Linh thì tựa vào ngực tôi mà khóc. Những giọt nước mắt nóng hổi tuôn ra làm ướt một khoảng áo trên ngực tôi.
_Ôm tớ đi. Linh nói trong nước mắt
_Nhưng…
_Im lặng.
Cuối cùng tôi cũng đưa tay ra ôm Linh.
_Sao tim cậu đập mạnh thế. Linh hỏi tôi.
_Thì…lần đầu tớ…tớ. Nói thật lúc đó tôi run lắm.
_Ừ.
Sau một lúc hai đứa cứ đứng ôm nhau như thế. Thì tôi hỏi một câu ngu nhất thế kỉ.
_Giờ cứ đứng như thế này hở. Tôi hỏi
_Sao? Linh buông tay tôi ra nhỏ nhìn hỏi.
_Tớ thấy nóng. Tôi thì mồ hôi tuôn ra ướt cả áo sau lưng.
_Ừ. Linh lại mặt lạnh bước ra.
Tôi lại làm gì sai à? Tôi tự hỏi.
Bước ra khỏi phòng, thấy Linh đứng tựa ngoài ban công. Nhỏ đang nhìn về phía nào đó xa xăm. Tôi bước lại gần nói.
_Cậu sao thế?
_Không có gì. Linh đáp
_Ừ. Hai đứa đứng đấy và im lặng. Chỉ nghe thấy tiếng gió thoáng qua và tiếng xe cộ chạy qua chạy lại.
Được một lúc thì tôi cũng xin phép cả nhà để về. Lết từng bậc thang mà lâu quá. Xuống dưới sân dắt xe rồi phóng đi.
Đang lúc vừa quẹo trái đường Lý Thái Tổ thì thấy 3 thằng đang ngồi trên xe máy phóng tới chặn đầu một đứa con trai đang đi xe đạp.
_Đkm, lần này tao cảnh cáo. Lần sau thì đừng trách tao nhé thằng chó. Sau một lúc thì 3 thằng kia phóng đi. Còn thằng kia nằm dưới đất.
Mọi người xung quanh bu lại xem tôi cũng vậy.
_Không sao chứ. Tôi đang đau chân nên chỉ có thể lại hỏi thăm chứ không lại chuốc vạ vào thân thì chết.
_Cảm ơn. Không sao. Thằng đó ngồi gượng dậy.
_Tao xin lỗi vì tao đau chân nên không giúp gì được. Tôi nói
_Ừ, mà hình như mày không phải ở đây. Tôi giúp nó dựng xe lên rồi nó hỏi.
_Ừ, tao Nghệ An. Mà mày tại sao bị tụi kia đánh thế?
_Vì nhắn tin với một con trong lớp. Thằng đó đáp
_Lại gái à, mày tên gì?
_Tao tên Lâm, học ở trường abc.
_Tao tên Quân, học xyz.
_Ừ, thế nhé khi khác gặp lại. Tao về trước đây. Thằng Lâm nói
_Ừ. Tôi cũng phóng xe về nhà….

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.