Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap46: Trích từ …..nhật ký….. – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap46: Trích từ .....nhật ký.....

Chap46: Trích từ …..nhật ký…..
Lúc chia tay với tên ngố ở cổng trường tôi lên xe đi về nhà. Trên đường về mà không chú ý đi được lo cho hắn quá. Ở trong phòng y tế cũng chưa hỏi thăm được gì? Híc T_T
_Con chào nội, anh hai con mới đi học về. Tôi dắt xe vào trong gara rồi bước vào nhà.
_Linh, uống cốc nước cam cho mát này, trời nắng nhớ đội mũ đấy. Bà nội tôi dù 50 tuổi rồi vẫn xinh đẹp như thiếu nữ 18.(đùa đấy, chỉ mình thấy thế thôi)
_Dạ, con cảm ơn nội. Con lên phòng thay đồ đây ạ. Tôi bước vội lên phòng thay quần áo xong rồi ra ngồi ở bàn học. Lôi ở trong góc tủ chỗ kín nhất để cất nhật ký.
_Ngày…Tháng…Năm.
Hôm nay là một ngày xui xẻo, tự nhiên tên ngố lại bị đánh cơ chứ. Lúc mới nghe tên ngố bị đánh tôi lo lắm, tôi, Hân, Uyên, Trang, Phong cùng chạy nhanh tới nhà xe luôn. Lúc mới tới nhìn thấy hắn đang gục bên tường. Nhìn sắc mặt hắn khi ngất nhìn ngố ơi là ngố. Hắn tuy là người nhà nông mới lên thành phố nhưng trong trái tim hắn có một sự yêu thương mà ở người khác không có. Hắn làm tôi để ý từ khi nào không biết…
Gấp cuốn nhật ký lại tôi thở dài nằm lên giường ngồi bật zing trong máy tính lên nghe. Từng giai điệu từng nốt nhạc đã kéo tôi vào giấc ngủ lúc nào không hề hay biết.
_Cốc.cốc
_Cốc.cốc
_Bé Linh, dậy ăn trưa nào. Tôi nghe loáng thoáng tiếng anh Trường.
_Hù, Anh…oáp…hờ…oáp đợi em tí. Tính tôi là vậy ở bên ngoài tôi rất ít nói với người khác nhưng trong gia đình thì tôi vẫn vậy như một đứa trẻ con.
Bước xuống nhà trong trạng thái vẫn còn ngái ngủ.
_Con gái lớn rồi mà như con nít. Ông nội híp mắt cười hiền nói.
_Sau này ai mà lấy phải bé…chậc…chậc. Anh trai tôi nói rồi lắc lắc đầu.
_Em sẽ không lấy ai đâu, ở nhà với nội thôi. Tôi hếch mũi nói
_Ừ, để xem con bé này chịu ở đây đến bao lâu. Bà nội cười nói
Cả bữa cơm rộn ràng niềm vui và hạnh phúc.
Tôi lại lên chiếc giường yêu quý. Giới thiệu qua căn phòng, không gian riêng của tôi. Xung quanh bao bọc bốn bức tường là màu trắng của tuyết. Tôi thích tuyết, tôi thích băng. Những kỉ niệm quá khứ của tôi rất mờ mịt đau khổ toàn nước mắt nhưng ông trời và ba mẹ tôi rất thương tôi đã cho tôi tìm được một bờ vai, một bến bờ hạnh phúc dù phía trước, tương lai rất khó khăn, chông gai đang đợi nhưng tôi vẫn sẵn sàng cùng người đó vượt qua tất cả.
NgỐ Ơi !!! AiShItErU…
Tôi bắt đầu vào giấc ngủ và mọi nỗi niềm được chôn cất ở một góc nhỏ khác trong đầu.
Những tia nắng ở bên ngoài cửa sổ chiếu vào trong phòng nhỏ của một người con gái không ai khác người đó chính là tôi.
Nhíu mày tỉnh dậy tôi xem đồng hồ cũng 14h rồi. Tôi thong thả bước xuống giường, rồi chạy lại phía tủ chọn cho mình một bộ váy trắng. Cái váy này được được anh trai tôi tặng vào ngày sinh nhật tôi tròng 15 tuổi.
Sinh nhật tôi vào mùa đông lạnh. Cái lạnh ở Hà Nội không giống ở những nơi khác, tôi yêu mùa đông vì mùa hè thì nhìn bọn con trai tha hồ cởi đồ mà đi chơi, bơi…nhưng con gái thì khác họ thích sự se se lạnh, họ cần được người khác quan tâm, che chở giống như làm ấm trái tim họ vậy.
Bước vào phòng tắm tôi bật nóng lạnh lên, chỉnh nhiệt độ cho không nóng quá cũng không lạnh quá. Để dòng nước làm cho tôi tỉnh táo hơn.
Tắm cũng được 30phút, tôi bước ra với một bộ váy trắng tinh, sấy sấy tóc cho khô rồi ngồi vào bàn trang điểm một xíu.
Chạy xuống nhà chào nội để đi ra quán. Anh trai thì đi trước rồi, chắc là tới sớm để gặp chị Hương rồi.
_Con đi đâu mà ăn mặc đẹp vậy.
_Dạ con muốn tới thăm ba mẹ. Tôi nhìn về phía khác nói
_Ừ. Ông nội cũng hiểu tôi nên không nói gì.
_Chào hai nội con đi. Tôi ra ngoài gara dắt xe phóng tới chỗ quán càffê.
Bước vào trong quán, khách cũng tới lẻ tẻ mới vài người. Tôi vừa bước vào là mọi ánh mắt đều hướng về tôi. Vẫn như thế tôi chọn cái bàn giữa để ngồi, vẫn càffê đen. Vẻ mặt không chú ý đến mọi người xung quanh tôi.
Một lúc sau thì chị Hương ngồi với tôi.
_Bé Linh, lâu rồi không tới quán. Quên chị rồi phải hông?
_Mới 2 ngày thôi mà chị. Chị dâu thì làm sao em quên được cơ chứ. Tôi nói làm chị Hương đỏ mặt
_Em tới đấy đợi ai nữa à?
_Vâng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.