Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap45: * Ti – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap45: * Ti

Chap45: * Tiếp _Thế từ giờ anh gọi em là Tuyết Miu nhá. Cậu bé ngồi xuống xoa xoa đầu con mèo nhìn cô bé cười

_Hihi. Cười và gật đầu (Đó là khởi nguồn của cái tên Miu) Sau một thời gian gọi nhiều thì gia đình cô bé đấy cũng gọi thế luôn chứ không chỉ riêng tôi nữa. Một buổi trưa của quá khứ 10 năm trước, sau khi đi học về cậu bé liền chạy qua nhà cô bé chơi nhưng thấy đóng cửa rồi lại lủi thủi về nhà. Buổi chiều cũng vậy.

_Mẹ ơi, em Miu đi đâu rồi.

_Gia đình em ấy chuyển ra thành phố ở rồi con à. Mẹ tôi xoa đầu tôi nói

_Con chỉ có em ấy là bạn. Giờ không có ai nữa rồi,hức, huhu. Cậu bé khóc

_Không sao nè, còn có em gái đó nữa mà. Mẹ tôi cười chỉ vào bé Cún lúc đó đang nằm ngủ trong nôi. Trở về hiện tại. _Sao đi đâu mày cũng quen gái thế? Thằng Hòa nói

_Con bé là bạn tao khi ở quê. Lúc đó nhỏ lắm rồi nó chuyển đi. Tôi nhìn nó đáp

_Anh Kòi nhìn như vậy, mà không phải vậy đâu chị Uyên nhỉ. Bé Sún nháy mắt với Uyên

_Ừ, đúng rồi. Tẩm ngẩm mà đâm chết voi. Uyên thẳng thừng troll tôi. _Hai người không biết đấy thôi, thằng Quân còn quen cả hotgirl bên lớp thằng Phương nữa đấy. Thằng Hòa nói tiếp

_Ghê

_Được

_Không phải, Na cứu tao khi tao bị đánh thôi. Tôi nhăn mặt giải thích

_Úi chà chà. Na luôn, tên hay. Mà chẳng phải mày biết võ sao, karate 5năm mà bị đánh hở. Thằng tó Hòa nháy mắt nói

_Ờ thì…lúc tao bị đánh tầm 6 đứa, bạn ấy thấy rồi đánh gục tụi nó. _Thế anh làm gì? Sún chống cằm nhìn tôi hỏi _Đừng nói là đứng nhìn nha. Uyên nói

_Tớ đánh lung tung, giống võ đường phố ý. Tôi thật thà đáp

_Mà chiều đi đâu không? Đi tắm đi. Thằng Hòa hỏi cả đám

_Tao có việc bận rồi, mà tao cũng không biết bơi nữa. Tôi lắc đầu nói

_Thế Uyên với bé Sún đi nha. Để anh gọi tụi thằng bạn đi nữa.

_OK, hihi. Đang ăn thì có một con bé trong nhóm bốn đứa qua bàn tôi. _Anh cho em số điện thoại được không? Cô bé này có thân hình hơi mập, đeo kính cận

_Ơ, xin lỗi. Mình không có điện thoại. Tôi đáp

_Nè bạn, 0963771782 có gì thì liên hệ với anh này nhé. Uyên đưa điện thoại của Uyên cho tôi (SĐT của mình bây giờ)

_Vâng em cảm ơn. Cô bé mập bước về bàn. Một lúc sau thì bốn đứa đó cũng ra về, khi bước ra thì bé Miu nhìn tôi nhíu mày như muốn tự hỏi Tôi là ai thì phải.

_Thôi, cũng trưa rồi hai người về trước đi. Để Uyên với Sún đi mua đồ ăn về nấu ăn. Uyên nói _Chú ơi, cho tụi con trả tiền. Thằng Hòa gọi lớn.

_Bao nhiêu vậy chú.

_24k con.

_Vâng , đây chú. Trả tiền xong, thì hai đứa cũng phóng xe về nhà. Trong lúc đợi Uyên và Sún mua thức ăn về thì tôi rủ thằng Hòa chơi đá bóng.

_Hòa trong nhà có bóng không? Tôi hỏi _Có, hỏi chi mày. _Đá bóng không? _Thích thì nhích. Hai đứa đem bóng ra, rê qua, chuyền lại cũng chán.

_Chán quá mày, hay đá penati đi.

_OK _Tao đá 5 quả trước, mày làm thủ môn. Tao đá xong rồi tới lượt mày. Ok

_Nghe mưa. Tôi lấy dép tông huyền thoại đặt hai bên để làm cầu môn.

_Bắt nha em. Viuuu. Cú sút thứ nhất của thằng Hòa và kết quả là đã vào. Nó lấy đà hết sức xút tôi chỉ biết quay mông lại.

_Mày tính giết người à thằng chó. Tôi quay lại nói

_Hêhê, bạn hiền. Lần sau nhẹ hơn. Nó sút quả thứ hai thì nhẹ hơn tôi thì nhắm mắt tay che mặt lại.

_Haha, không vào. Tôi cười hí hửng vì nó đá trúng vào chân.

_Nè, nhận lấy em.Quả thứ ba nó sút về phía bên trái cầu môn. Tôi thì khươ khươ lung tung. Quả thứ tư, thứ năm cũng vậy. Kết quả 5 vào 4. _Giờ đến lượt tao. Tôi vận động tay chân hít vào thở ra như một vận động viên thực thụ.

_Giờ mày chết nha em. Tôi lấy đà thật xa, tính chết là để dọa nó.

_Viuuuu. Đang sút nhẹ thì thằng Hòa chạy khỏi cầu môn rồi.

_Thằng chó đứng lại, tao thông mày luôn. Tiếng hét í ới của tôi vang vọng một góc nhỏ của thủ đô Hà Nội. Sau một lúc làm nhục được thằng Hòa thì cũng vừa lúc Uyên và Sún mua đồ ăn về. Thấy tôi và thằng Hòa nằm lê lết dưới nhà, quần áo xộc xệch thì cũng cười cho qua…

Chương Trước

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.