Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap43: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap43:

Chap43:
Tôi lờ mờ mở mắt, mọi thứ xung quanh mờ mờ ảo ảo, đập vào mắt đầu tiên là cái trần nhà ở bên cạnh thấy loáng thoáng có mấy đứa bạn.
_Ư…ưm a. Tôi tính ngồi dậy cho đỡ mỏi thì cảm thấy hơi nhói ở sau lưng.
_Quân, thằng Quân tỉnh rồi? Thằng Hòa nói lớn.
_Ê thằng chó không sao chứ. Thằng Trung bị một quả cà tím ở mắt gần khóe miệng thì bị rách xíu.
_Quân, cậu không sao chứ. Hân mắt đỏ hoe chắc là vừa khóc xong.
_Chát. Một cái tát của Linh dành cho thằng chó cắn lén tôi lúc nãy.
_Mọi người sao ở đây cả thế. Tôi nhìn xung quanh nói.
_Xuống đây để xem mày chết chưa. Thằng Khánh vừa nói thì nhận được cú đá của Uyên
_Mà chỗ này là chỗ nào, sao thằng kia lại ở đây. Tôi nói rồi chỉ vào thằng chó cắn lén
_Đây là phòng ytế của trường, ra chơi tiết 4 rồi. Mày ngủ cũng 45phút rồi đó. Thằng Phương nó thì quần áo xộc xệch, má bầm lên.
_Lúc nãy khi mày bị ngất, tụi tao cũng không chống đỡ được may anh Long xuống. Nghe nói có đánh nhau nên xuống xem rồi vào giúp. Mấy thằng đó chắc cũng nằm viện mấy ngày đó. Mà công nhận đấm đá sướng tay thật. Thằng Hòa nói.
_Quân, em không sao chứ. Lúc nào đánh nhau thì gọi tên này nè. Chị Oanh ngồi xuống giường cạnh tôi hỏi.
_Dạ em không sao.
_Thế giờ mày muốn giải quyết thằng này như thế nào Quân. Anh Long nói
_Em xin mấy anh tha cho em, em không biết mấy anh là bạn của anh Long. Thằng đó khóc rồi quỳ xuống xin lỗi, xin tha.
_Quân uống nước nè. Lan Anh từ đâu chui ra cầm trên tay chai sting.
_Hihi, cảm ơn.
_Địt tụi mày, có xem tao là bạn không? Đánh nhau thì cả lũ đi, riêng tao thì ở lại. Nếu là anh em thì có gì thì cứ nói ra đừng làm một mình. Thằng Phong bực tức nói.
_Mày không dính vào vụ này. Nếu tụi tao gọi mày thì mày bị gì thì sao? Thằng Phương nói lại
_Thôi, anh Long thả nó ra đi. Nó biết xin lỗi là được rồi. Tôi nhìn thằng đó thấy tội tội mặt thì bị bầm hết. Chắc là bị tẩm rồi mới đưa vào đây cho tôi xử tiếp.
_Mày nghe thấy chưa, giờ thì kút. Anh Long nói
_Vâng, em càm ơn mấy anh. Thằng đó nói rồi chạy đi.
_Nè, ăn táo đi này. Trang đưa tôi một miếng.
_Ghê hôn, ở nhà thì có cắt được cho chị nó miếng táo nào đâu, ở đây thì chẹp…chẹp. Chị Oanh vừa nói thì tôi thấy ánh mắt thằng Hòa hơi khác, tôi biết nó thích Trang.
_Bạn bè cắt táo cho nhau là chuyện bình thường mà. Em còn mua quần áo lót c.h.o… Tôi nhai miếng táo rồi nghĩ mình bị hớ.
_Ai. Mọi người ánh mắt nhìn tôi đầy tò mò riêng một người thì đỏ mặt.
_Hahaha, chú mày…haha.
_Mua đồ lót luôn, em đó xinh không? Ở đâu…
_Cho tụi này gặp mặt cái đi.
_Thằng này đúng là không phải dạng vừa đâu. Mấy thằng tó cứ trêu tôi, mặt tôi thì đỏ như cà chua rồi.
Tùng…Tùng…Tùng. Tiếng trống tiết 5 đánh.
_Thôi, vào học rồi mọi người về lớp đi. Quân ở đây nghỉ tí. Tôi nói
_Ừ, thế tụi tao lên lớp trước đây.
_Tụi chị cũng về lớp luôn đây.
_Tụi tớ cũng về lớp trước nà. Hân nói
_Ừ, cảm ơn mọi người nhiều nha. Tôi nói.
Trong phòng giờ chỉ còn lại mình tôi.
Đang tính nằm xuống ngủ một giấc thì cách cửa phòng ytế lại được mở ra ,một người con gái bước vào trong.
_Uyên sao cậu không lên lớp học đi. Tôi hỏi và lúc nãy ở đây nhỏ cũng chưa hỏi thăm tôi lấy một câu.
_Im lặng và bước lại gần tôi.
_Lên lớp học đi. Tôi nói tiếp
_Im lặng
_Sao vậy? Tôi thắc mắc hỏi
_Người lúc nãy cậu nói là Linh đúng không? Uyên mặt lạnh ngồi xuống cái ghế cạnh giường tôi hỏi.
_Ơ, sao lại hỏi chuyện này? Tôi ngạc nhiên hỏi
_Trả lời đi.
_Ừ, mấy hôm trước Linh về quê với tớ. Linh thì đem theo một bộ quần áo mà thôi. Nên tờ đi mua. Tôi thật thà nói
_Sao không để Linh đi mua.
_Vì tớ cũng đi mua cho em gái cái luôn. Tôi nói dối vì cũng không biết trả lời sao.
_Khi nào tớ cũng về nhà với cậu nha. Uyên mặt tươi tỉnh hơn nói.
_Về chán lắm, không có gì chơi đâu. Tôi nói
_Ứ biết. Tính trẻ con bắt đầu
_Thôi, được rồi mà về quê mất nhiều tiền lắm. Nên tớ không muốn mới về rồi về tiếp.
_Tiền bạc không cần quan tâm. Cứ quyết định thế nhá. Uyên cười nói
_Ừ.
Hai đứa luyên thuyên một lúc. Uyên thì ra căntin mua nước ngọt,bánh mì,sữa,snack…
Một lúc sau trống đánh ra về……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.