Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap39: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap39:

Chap39:
Buổi tối do lúc trưa uống bia say nên tôi cũng xin nghỉ một bữa tại quán càfê.
Một ngày mới lại bắt đầu, tôi lại cùng sánh bước cùng Thằng Hòa và Uyên tới trường.
_Hôm nay lại ngồi xe Quân tiếp hở. Tôi quay xuống hỏi Uyên
_Ừm hihi.
_Thôi, Hòa đi trước đây không làm phiền Chông Vợ Hài nữa. Nói xong nó phóng xe đi luôn.
_Chông Vợ Hài là gì Uyên? Tôi hỏi
_H.a.i… Uyên đỏ mặt ngắc ngứ
_Không biết hả, thằng Hòa ngốc ngốc nói tiếng ta không nói, đi nói tiếng tây. Tôi nói rồi đề ga phóng đi.
_Ngố quá cơ. Uyên lí nhí sau lưng nhưng tôi lúc đó phóng nhanh không nghe được.
Phóng xe tới thì trường cũng nhiều học sinh rồi. Tôi chở Uyên đi thì cũng không chú ý đến xung quanh lắm, mấy thằng con trai cứ nhìn Uyên mà xì xào..
_Ê, đó có phải hotgirl khối 9 trường Thcs xyz năm ngoái không?
_Có nhiều anh theo đuổi lắm đấy, nhưng mà không làm ăn được gì.
_Sao thằng đó được chở nhỉ, chắc là thằng đó xin quá giang….blap…blap
Tôi phóng xe vào nhà xe, Uyên thì cầm cặp đợi tôi ở phía ngoài.
_Bạn gì ơi, nhận giùm mình cái này. Tôi bước ra thì thấy có một cu cậu chạy lại gần Uyên rồi đưa cho nhỏ một hộp quà và một bức thư.
_Chà, có người tặng quà luôn. Tôi bước lại gần nói
_Quân không biết đó thôi. Hihi. Nói xong Uyên vứt cái hộp quà vào thùng rác với cái lá thư.
_Ớ, sao lại vứt đi. Tôi ngạc nhiên hỏi
_Mấy loại đó chỉ ham cái gia cảnh nhà tớ thôi, chứ quen với yêu gì. Uyên nói giọng người lớp
_Nhưng tớ thấy cậu ta hiền mà. Tôi bước đi cùng Uyên rồi nói
_Đừng để bề ngoài đánh lừa. Uyên nói xong rồi tôi bỗng khựng lại và suy nghĩ.
Sánh bước vào lớp thì cũng tầm 15đứa tới rồi.
_Quân mày biết chơi Cf không? Thằng Trung hỏi nó đang ngồi bên thằng Hòa.
_Không, tao chịu. Tôi nói
_Thôi, xuống căntin chơi đi. Thằng Hòa rủ
_Ok, ngắm gái luôn. Thằng Trung.
_Uyên đi với bọn tớ không? Tôi hỏi Uyên.
_Có chứ, đợi tớ tí. Uyên nhí nhảnh cất cặp rồi phóng đi cùng bọn tôi.
Đang đi ra căntin thì gặp tụi nhỏ Linh đi vào.
_Thằng nhà quê mơ tưởng kìa. Thằng Nhật nói
_Bạn gái cơ đấy, không biết nhục. Thằng Bảo thêm vào.
_Hai bạn thôi đi. Trâm gắt gỏng.
_Đúng thế còn gì? Ngu mà tỏ ra nguy hiểm.
_Mày nói cái chó gì đấy. Thằng Trung khùng tính nói
_Bình tĩnh nào thằng em? Thằng Nhật cười khẩy.
_Thôi, Trung đi thôi. Kệ họ đi. Xem Như Tao Ngu Một Lần. Tôi nói lớn rồi nhìn vào mắt Linh.
_Đi theo Linh. Linh nắm tay tôi kéo đi
_Quân ở lại. Uyên níu tay kia.
Mấy đứa ở ngoài cứ nhìn tụi tôi. Chúng nó bắt đầu bu vào xem.
_Tớ muốn nói chuyện. Linh lạnh lùng nói.
_Không nói gì hết vì cô mà Quân bị người ta khinh thường, hay là cô muốn thế hả. Uyên nhìn Linh nói
_Uyên, tớ muốn nghe cậu ta nói gì? Tớ về liền mà. Tôi nói
_Đi thì đi luôn đi. Huhu. Uyên khóc chạy vào lớp.
_Thằng kia gì mà hai hotgirl một người kéo một người níu thế không biết.
_Ghê, đúng là Không Phải Dạng Vừa Đâu…blap…blap.
_Nói gì thì nói đi. Tôi hỏi
_Đi theo tớ.
_Đợi tao tí nhé, lên xem Uyên giùm tao. Tôi nói với thằng Hòa và thằng Trung.
Linh đi ra ngoài chỗ ít người rồi quay người lại nói.
_Tớ xin lỗi. Linh xụ mặt xuống nói
_Xin lỗi ư, cô nói dễ nghe quá nhỉ. Tôi cười nửa miệng
_Tôi biết tôi nghèo, không giàu như các người. Tôi được anh trai cô nhờ chăm sóc cô, nhưng tôi nghĩ tôi không đủ tư cách để giúp. Vậy thôi, cứ xem như tôi và cô chưa từng quen như cô nói. Tôi đi. Tôi bước đi nhưng bị dừng lại bởi Linh ngáng trước.
_Huhu. Tớ xin lỗi mà, tớ không biết mọi chuyện sẽ như thế. Lúc đó tớ giận cậu quá, huhu. Đừng như thế mà. Linh nước mắt chảy tuôn xuống khuôn mặt, đây là lần đầu tôi thấy Linh khóc to như thế.
_Tớ xin lỗi mà. Huhu. Huhu.
_Thôi, nín đi. Không khóc nữa. Tôi sợ nhất là nước mắt con gái nhất là khóc trước mặt mình.
_Tha lỗi cho tớ chưa. Hức.
_Rồi rồi, đừng khóc nữa. Tôi bước lại chùi những giọt nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của Linh.
_Hức, hức, hức. Linh nấc
_Ngoan, không khóc nữa nào. Tôi giận thì giận nhưng nhìn thấy Linh khóc cũng thương lắm, từ nhỏ tới giờ Linh cũng có được mấy ngày vui vẻ đâu.
_Vâng.
_Ngoan, giờ vào nhà vệ sinh rửa mặt đi khóc như mèo ấy. Tôi quay lại bước về phía WC trường.
_Đi nào. Tôi giục Linh.
_Ừ thì đi. Nhỏ chạy theo lạch bạch như vịt bầu tập đi.
Đợi Linh một lúc, nhỏ rửa mặt xong thì hai đứa cùng nhau lên lớp. Bước vô lớp thì thấy nhỏ Uyên đang gục mặt xuống bàn, lúc nãy tôi theo Linh thì nhỏ lại khóc rồi chạy đi, tôi chả hiểu nhỏ bị làm sao nữa. Phải làm sao đây…..

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.