Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap38: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap38:

Chap38:

Tôi cõng Uyên xuống nhà.
_Ơ, Sún em không đi với tụi kia à? Tôi hỏi

_Eo, sao chị Uyên sướng thế, được anh Quân cõng. Em thì chưa khi nào được. Sún xụ mặt.

_Đầy tớ của chị đấy Sún. Uyên đứng xuống tỏ vẽ huyênh hoang.

_Này nhé, đừng có mà… Sao sao thế. Tớ/anh nói gì không đúng à. Tôi rùng mình khi thấy hai người đó bẻ tay rắc rắc, xoay đầu nữa.

_Mà gì nào? Sún chiến thôi. Nói xong hai nhỏ nhảy vào làm nhục tôi.

_Tha, cho tớ đi Uyên. Sún…haha..tha cho anh đi…haha. Tôi bị cù léc

_Hừ, hai bản cô nương tạm tha đấy. Lần sau mà còn nữa là cắt. Uyên nhí nhảnh nói

_Cắt cái gì cơ. Tôi thật thà hỏi lại

_Cốp.
Nói xong Uyên với Sún cũng về phòng. Tôi cũng vậy.
Bước vào phòng tắm, tôi cứ để nước tuôn lên khuôn mặt mình.
Tắm xong tôi bước ra với một tâm trạng thoải mái hơn.

_Ê, thằng chó mở cửa tao mày. Thằng Trung nói

_Chó cái đệt, gọi tao có gì không. Tôi mở cửa cho nó.

_Xuống nấu ăn mày, tụi tao mua bia với nước ngọt về rồi. Thằng Trung nói

_Ừ, tao xuống liền.
Hai thằng bước xuống.

_Nấu ăn thôi nào.

_Ừ. Cả đám đồng thanh.
Thế là tụi tôi lại lao đầu vào nấu ăn. Mỗi người một công việc.
Sau một lúc chui đầu vào bếp thì mọi việc cũng đã xong.

_Nào mọi người cùng nâng chén nào. Thằng Hòa hô to

_Girl nước ngọt, boy bia nha.

_OK.

_1….2….3…..zô….2……..3…zô. Tiếng hét hò của 6 thằng con trai, 3 đứa con gái.

_Quân, uống ít thôi. Hân nhíu mày khẽ nhắc tôi.

_Ờ ực…ực. Hihi. Tôi cười cả uống bia.

_Mấy anh uống ít thôi. Say hết giờ đấy. Sún nhăn mặt nói

_Không sao đâu…
Sau một lúc,tụi tôi cưa hết 3 thùng bia, mấy thằng chúng tôi gục tại chỗ luôn. Không biết trời trăng thế nào nữa.

_Mấy ông này uống gì mà nhiều thế không biết. Tỉnh dậy rồi biết tay ta.

_Ngố ơi, uống gì mà lắm thế. Tôi nghe loáng thoáng được mấy câu của Uyên và Hân rồi gục luôn.

_Ư.ưm. Ánh mắt tôi cựa quậy, nhíu mày tỉnh dậy đầu thì đau như búa bổ.

_Mấy người muốn gì? Tiếng nói của Uyên giọng hốt hoảng.

_Tụi tao chỉ hỏi thằng kia mấy câu thôi.

_Hỏi gì? Mà sao mấy anh lại biết Quân. Uyên nói.
Nghe đến tến mình tôi lờ đờ đứng dậy.

_Mấy bạn hỏi gì mình? Tôi lắc lắc đầu cho tỉnh.

_Tao hỏi mày là cái gì của Linh. Thằng đó tóc đuợc nhuộm màu bạch kim, tai đeo khuyên. Nó đi theo một thằng nữa xông thẳng tới nhà tìm tôi thì chắc là cũng có máu mặt.

_Mình với Linh chả có gì cả. Tôi đáp

_Tao nghe lúc sáng có mấy thằng em tao nói mày tự nhận Linh là bạn gái mày. Thằng đó nói tiếp

_Lần đầu tao cảnh cáo thôi, lần sau thì chưa biết mày có nhìn thấy mặt trời nữa không đấy. Nói xong nó lấy xe phóng về.
Tôi cũng chỉ cười khẩy, nói về sợ thì tôi không sợ gì cả. Nhưng chỉ vì một chữ “NGU” mình tốt với người ta thì mình lại nhận được cái gì chứ.
Tôi bước vào WC dưới nhà, rửa mặt cho tỉnh táo.

_Quân, từ giờ mày sẽ sống khép kín, tốt với ai nên tốt. Tôi tự nhủ với bản thân mình.
Bước ra khỏi phòng nhìn mấy thằng bạn mà thấy hàiz.
Thằng Hòa thì ôm chân thằng Trung ngủ. Thằng Khánh thì nằm trên mông thằng Quang… Nhìn mà tôi bật cười. Có những người bạn mới quen nhưng thân hơn nhiều với những đứa quen lâu rồi.

_Quân, cậu có sao không? Uyên bước lại hỏi tôi.

_Sao là sao? Tôi ngớ người hỏi

_Thì mấy thằng kia tìm Q.u.â.n…

_Ngu một lần thôi, Uyên à. Tôi thở dài rồi suy nghĩ.

_Giờ tự hỏi Linh có vui không nhỉ, khi cô ta đã gây ra cho tôi nhiều rắc rối đến thế. Đời thật là nhiều sự bất công mà…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.