Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap31: – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap31:

Chap31:
_Quang tao ủng hộ mày, qua xin số điện thoại đi. Tôi vừa bước về bàn thì nghe tụi thằng Hòa bàn tán gì đấy.
_Tao thì ngắm nhỏ kia rồi. Thằng Trung tăm tia Trâm.
_Còn thằng Hòa thì nhỏ bên cạnh. Thằng Trung chỉ về phía Nhi.
_Quân, cậu qua bên kia làm gì thế? Hân quay sang hỏi tôi.
_À sang chào hỏi ý mà.
_Sao không ở bên kia luôn đi. Uyên liếc xéo tôi
_Muốn ăn véo giống lúc sáng nữa không. Tôi giơ tay lên
_Thôi, chúng mày im lặng để anh hùng của chúng ta làm quen nào. Thằng Khánh nói
_Nào nào! Qua đi, anh em ủng hộ mày. Thằng Phương nói.
Thằng Quang bước sang bàn bên kia rồi tới chỗ Linh.
_Chào bạn, bạn có thể cho mình làm quen đi. Thằng Quang mỉm cười nói
_Lại thêm một con chó sang nữa. Thằng Nhật nói
_Mày nói gì? Thằng Quang bực mình nói
_Trẻ trâu. Thằng Nhật tiếp.
_Thôi Nhật, bạn ấy sang làm quen thôi mà. Nhi nhăn mặt nhìn thằng Nhật
_Ừm, chào bạn. Mình tên Linh. Rất vui khi được làm quen với bạn. Linh ngừng bấm điện thoại, mỉm cười với thằng Quang.
_À mà Linh có số điện thoại không? Cho mình xin cái số về nhắn tin. Thằng Quang hí hửng
_Xin lỗi, mới quen mình chưa cho được. Linh nói khéo
_Ừ, hi. Thế thôi chào mấy bạn mình về. Thằng Quang đang cười bước về phía bàn tôi thì Rầm nó được hạ cánh xuống và đo đất.
_Haha, thằng Bảo và thằng Nhật cười lớn.
_Địt con mẹ, mày muốn gì? Thằng Quang đứng dậy nắm lấy cổ áo thằng Bảo.
_Chuyện gì thế? Cả đám tôi bước sang hỏi.
_Thằng chó này nó gài chân tao. Thằng Quân chỉ vào mặt thằng Bảo.
_Thôi, mọi người nhìn kìa. Bảo xin lỗi bạn kia đi. Trâm chạy lại can ngăn.
_Mày xin lỗi không? Thằng Trung hỏi lớn.
_Bọn tao không xin lỗi thì tụi mày làm được gì. Thằng Nhật cười nửa miệng
_Thôi, mấy bạn dừng lại đi. Chỉ có chút chuyện thôi mà. Hân can ngăn.
_Thôi, chuyện nhỏ thôi. Về bàn ngồi đi tụi mày. Tôi bảo bọn bạn về bàn.
_Mấy thằng cắn lén thì chỉ có thể như vậy thôi. Uyên nói lớn giọng mỉa mai
_Uyênnn… Tôi nhìn nhỏ khó chịu
_Con chó kia, tao đã không nói thì thôi. Đừng bắt tao phải đánh con gái. Thằng Bảo đứng dậy
_Thách… Uyên mặt thách thức.
_Ừ. Thằng Bản giơ tay lên và…
_Bốp. Một cái đấm tôi dành cho nó
_Mày không biết nhục là gì à? Làm mà đéo dám nhận. Còn đòi đánh con gái. Tao khuyên mày về chuyển giới là vừa đó. Thằng Bảo loạng choạng lùi lại, nó định cầm cái ghế phang tôi thì…
_Tụi mày tới đây để phá quán tao à. Muốn đánh nhau thì ra ngoài. Anh Trường nói
_Mọi chuyện thế nào nói tao nghe. Anh Trường nói lớn.
_…blap…blap… Mọi chuyện thế đó anh. Nhi kể
_Cái này là thằng Bảo sai, xin lỗi đi. Anh Trường ngồi xuống cạnh Linh, Linh vẫn thế ,nhỏ vẫn ngồi yên không chú ý gì đến chuyện vừa nãy. Linh giờ đây khác với Linh dưới quê hôm qua khác rất nhiều.
_Còn Quân, em vào trong này với anh. Thằng Bảo lại xin lỗi thằng Quang và nó còn nói nhỏ với thằng Quang.
_Tụi mày chưa yên đâu.
Tôi và anh Trường bước vào trong phòng.
_Anh gọi em có gì không? Tôi hỏi
_Sao lúc sáng em thấy bé Linh ôm thằng Nhật rồi một lúc sau em lại về. Anh Trường nói làm tôi ngạc nhiên
_Vì khi ở quê em hứa với Linh sẽ thăm mộ ba mẹ, nhưng khi thấy thằng Nhật tới thì em nghĩ Linh đi với Nhật sẽ vui hơn. Tôi đáp
_Em thích bé Linh.
_Không anh, em xem Linh là một người bạn thân. Em thấy Linh cần được chăm sóc quan tâm. Bên ngoài Linh như thế nhưng bên trong Linh là một cô bé đáng thương.
_Em tự ti về bản thân mình. Anh Trường nhìn vào mặt tôi nói
_Dạ, e.m…e.m.Tôi ấp úng
_Anh biết gia cảnh nhà em, anh tìm hiểu hết rồi khi mới để bé Linh đi với em. Anh chắc chắn em sẽ làm bé Linh trở lại vui vẻ.
_Nhưng em nghĩ…
_Không nghĩ ngợi gì hết, giờ bé Linh đang giận gì em ấy. Lúc sang khi em về nó cứ chạy đi tìm.
_Hả. Tìm em á.
_Ừ
_Có lẽ em phải tìm Linh xin lỗi rồi. Tôi thở dài.
Hai anh em nói chuyện một lúc rồi cũng ra ngoài……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.