Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo – Chap 97 – Botruyen

Niềm hạnh phúc của một thằng nghèo - Chap 97

Chap 97

_Quân, ra đây tớ nhờ tí nè. Linh nhìn tôi rồi vẫy vẫy tay.

_Ơ, hì. Đợi tớ xíu. Tôi bất ngờ rồi đứng dậy tiến về phía nơi phát ra tiếng gọi kia.

_Ôi, xem kìa…ái chà chà nàng gọi chàng ra hú hí kìa. Thằng Khánh nói vẻ mặt gian xảo.

_Hứ, ông đừng nhiều chuyện. Uyên lườm nó rồi nhìn tôi làm tôi thấy lạnh gáy.

_Bụp. Thằng Quang béo đấm nhẹ một cái vào lưng thằng Khánh.

_Ái đau…
Tôi lắc đầu rồi bước ra phía Linh.

_Cậu gọi tớ ra làm gì thế ? Tôi đứng trước mặt Linh nhưng mắt tôi cứ cúi gằm xuống đất mà không dám nhìn thẳng vào mắt nhỏ. Tôi cảm giác như mình quá nhỏ bé khi đứng trước Linh.

_Cậu nhìn thẳng vào mắt tớ nè. Sao cứ gặp là cứ cúi gằm xuống đất thế ? Linh nói

_À ừ…nè. Tôi gãi đầu bộ dạng ngắc ngứ.

_Hì, tiền lương của cậu tháng đầu nè. Linh cười rồi xoè tay ra đưa tôi một sấp tiền.

_Tiền của mình tháng này đấy hả. Tôi run run cầm lấy số tiền ấy trên tay.

_Hì. Đó là 4triệu á. Linh nhẹ nhàng nói.

_Sao…sao được 4 triệu. Tớ nghỉ suốt mờ. Tôi nói

_Tớ không biết. Cậu hãy giữ và tiêu đúng những thứ cần thiết. Đừng tiêu lung tung ha.

_Nhưng…

_Hì, chúng ta vào thôi. Tiền của Hân , chiều cậu ấy sẽ lấy.
Nói xong, tôi và Linh bước vàn bàn. Một lúc sau chính tôi là người trả tiền. Tôi rất vui khi cầm chính số tiền này trên tay của mình làm ra. Không phải để người khác nói là ăn bám, đào mỏ…
Trên đường bước lên lớp, Uyên nhìn tôi giống như kẻ thù vậy. Nhỏ đi bên tôi mà im lặng từ đầu đến cuối. Có đôi khi mấy đứa nói chuyện cười giỡn thì Uyên lại giẫm chân mạnh xuống đất, không giống nhỏ như thường ngày : Nhiều chuyện, chạy nhảy…

_Uyên, cậu mệt à ! Tôi cúi nghiêng đầu nhìn sang nhỏ.

_Ừ.

_Lúc nãy Linh nói gì với cậu thế ? Uyên nhìn tôi rồi nói tiếp.

_Tớ được nhận lương đó. Hì. 4triệu Linh mới đưa. Tôi cười.

_Tiền đâu, đưa ra tớ xem. Uyên mỉm cười nhẹ.

_Nè. Tôi ung dung xoè tay ra đưa cho Uyên.

_Hìhì Quân. Nhỏ mở mắt to, nháy nháy mắt.

_Gì gì thế ? Tôi phát hoảng lùi lùi xa ra, vì thấy sự thay đổi khác thường của Uyên.

_Tớ giữ 3triệu. Cậu cầm lấy mấy trăm này để tiêu. Và nhớ tiêu cho đúng. Uyên nói từng chữ từng câu.

_Sao tớ lại phải đưa cho cậu. Tôi hỏi lại.

_Vì sau này tiền của cậu cũng là tiền của của t… Mà thôi. Tớ cầm số tiền này, cấm cậu hỏi nhiều. Uyên giở dọng bá đạo.

_Hức, nhưng mà… Không để tôi nói hết câu, Uyên nhét vào trong tay tôi 820k còn 3triệu nhỏ ung dung nhét vào trong túi xách như không có chuyện gì !

_Còn đứng đó, không định vào mà học hả ! Uyên cười pha lẫn nét mặt giận dữ khi nhìn thấy khuôn mặt như chết trôi của tôi.

_Ờ thì vào. Tôi đi như không có một chút sức lực nào cả. Tự nhiên bị trấn áp mất 3triệu.

_Ôi, nhìn cái mặt kìa. Cười lên nào ! Hìhì. Tớ cầm không mất đâu mà lo. Uyên nhảy lại 2 tay véo vào 2 má của tôi. Sự tinh nghịch ngây thơ của nhỏ không đúng ngay vào lúc này khi mà 2 chúng tôi đang đứng trung tâm giữa lớp. Từng ánh mắt của bọn bạn đổ dồn vào hai đứa chúng tôi. Uyên cũng vậy, hai má nhỏ ửng hồng từ khi nào. Đôi bàn tay run run đan vào nhau. Còn tôi, thì đứng đơ một lúc, tim đập thình thịch lúc đó giống như đập trật nhịp khi nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Uyên đứng trước mình.

_Ôi. Xem phim tình cảm miễn phí.

_Đã quá tụi bây.

_Ghen tỵ quá.
_Ước gì mình được như anh ấy…blap…blap. Từng lời bàn tán phát ra.

Tôi quay sang nhìn Linh, ánh mắt hai đứa đối diện nhau. Rồi nhỏ bỗng cúi mắt xuống nhìn sang hướng khác. Tôi không biết đó là biểu hiện lên điều gì? Tôi chỉ biết lúc đó bên cạnh tôi trước mắt tôi là người tôi yêu nhất ở sau này….
Còn bấy giờ nhỏ là kẻ mà tôi thấy đáng ghét nhất. Mà sao trái tim tôi lúc đó lại đập trật nhịp nhỉ. Lạ quá @@!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.